Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 483 - Chương 488: Cung Yến (11)

Chương 488: Cung Yến (11) Chương 488: Cung Yến (11) Chương 488: Cung Yến (11)
Dương Uyển Ninh lùi về sau, nhìn Lưu ma ma hỏi: "Ma ma, người có nhận ra vị phu nhân vừa cao vừa cường tráng kia ở đằng trước là phu nhân nhà ai không?"

Có thể nói nàng ấy đã sống được hai kiếp người, cho dù thân phận hai kiếp đều không cao, nhưng vẫn luôn ở trong kinh thành, vì sao hai kiếp đều chưa từng gặp qua phong hào của người này.

"Nếu không có nhớ lầm, bà ấy là đích nữ của Cửu Môn Đề Đốc Diêm đại nhân, năm đó gả cho cho một vị tiến sĩ, bà ấy nhất quyết muốn đi theo trượng phu làm chức quan nhỏ ở bên ngoài. Lần này quay về kinh, hình như là bởi vì trượng phu của bà ấy có dẹp loạn, quay về kinh thành nhận thưởng." Lưu ma ma trả lời.

Dương Uyển Ninh nghe xong gật đầu tỏ vẻ đã biết, chẳng qua trong lòng của nàng ấy lại khá bối rối.

Kiếp trước, không có khoai lang, không có chuyện Thánh Mẫu hiển linh.

Cho nên lúc này cả Đại Minh hẳn nên loạn đến mức rối ren mới đúng.

Vẫn luôn chém giết hỗn loạn hơn mười năm mới bình định trở lại, chẳng qua người sống sót chưa đến một thành.

Cuối cùng bởi vì Đại hoàng tử chém cha giết đệ, bị Nhị hoàng tử luôn yên lặng vô danh diệt trừ, bước lên ngôi vị Hoàng Thượng.

Tuy rằng Tam hoàng tử biến thành tàn tật ngồi xuống trên xe lăn, nhưng nghe nói hắn ta mới là vị vua đứng sau, chỉ tiếc còn chưa có thành thân.

Đương nhiên toàn bộ người Dương gia bị xử tử, chỉ là không nghĩ tới Dương Uyển Ngọc thay hình đổi dạng còn sống vào phủ làm nha hoàn.

Cuối cùng vì muốn sống thật tốt, thế mà câu dẫn trượng phu là thư sinh ở thư viện dạy học, cũng giết nàng ấy rồi thay thế thân phận của nàng ấy.

Chỉ trước lúc chết nàng ấy mới từ trong miệng Dương Uyển Ngọc biết được, mẫu thân của nàng ấy bị chết rét, nàng ấy bị tính kế phải gả cho tên thư sinh kia, đệ đệ của nàng cũng bị mẫu thân của nàng ta cố ý phủng sát thành một hỗn thế ma vương không chuyện ác nào không làm, cuối cùng chết thảm ở trong sòng bạc.

Chính là hiện tại hết thảy đều thay đổi, có phải tất cả những chuyện kiếp trước không thể lại coi như tham khảo nữa hay không.

Không, không đúng, cuộc tranh đoạt ngôi vị Hoàng Thượng vẫn không thay đổi, thay đổi chỉ là cuộc sống loạn lạc của bá tánh bình dân đã kết thúc sớm mà thôi.

Bên này, Hoàng hậu tới sau thiên điện của điện Cần Chính, xoay người cho Thôi thị một đạp nói: "Ngươi làm việc như thế nào, đài diễn đều đã bày sẵn cho ngươi, ngươi lại làm hỏng."

"Hoàng hậu bớt giận, thần phụ, thần phụ cũng chỉ dựa kế hoạch mà làm việc, ai biết, ai biết..." Thôi thị nói tới đây sửng sốt một chút giật mình nói: "Có thể là tiểu tiện nhân kia phát giác ra cái gì rồi hay không, cho nên..."

Hoàng hậu nghe bà ta như vậy vừa nói, lại nghĩ tới y phục trên người Dương Uyển Ninh, vải dệt cùng với kiểu dáng kia tuyệt đối không phải là loại mà nàng ấy có thể mua nổi.

Lát sau vội vã sai cung nữ bên cạnh, chạy ra bên ngoài hỏi thăm một phen.

Bởi vì trước đó Dương Uyển Ninh đã tiết lộ, cho nên cung nữ rất nhanh đã mang tin tức về nói cho Hoàng hậu biết.

"Cố gia, Cố Thừa Duệ, Cố lão Tam." Hoàng hậu nói thầm một câu rồi im lặng suy ngẫm.

Một khi đã như vậy, không bằng đẩy nàng ta về phe đối lập, đến lúc đó làm xong chuyện thì cùng nhau thu thập một thể không phải càng thuận tay hơn sao.

Nghĩ đến đây nhìn về phía Thôi thị nói: "Nếu nàng ấy đã muốn nhảy lên người lão Tam, vậy làm cho nàng ấy gả cho lão Tam đi?"

Thôi thị nghe xong trong lòng cả kinh nói: "Đó còn không phải tiện nghi cho nàng ấy."

Mấu chốt là nữ nhi của bà ta mới chỉ là một trắc phi mà thôi, Dương Uyển Ninh lại thành chính phi, đến lúc đó bọn họ còn không phải bị áp một đầu gắt gao hay sao.

"Vậy còn phải xem năng lực của nàng ấy?" Hoàng hậu quay đầu nhìn chằm chằm bà ta ý vị thâm trường nói.
Bình Luận (0)
Comment