Chương 489: Cung Yến (12)
Chương 489: Cung Yến (12)
Chương 489: Cung Yến (12)
Thôi thị hơi bất ngờ, cũng không có phản ứng kịp lời Hoàng hậu nói là có ý gì.
Hoàng hậu thấy vậy trong mắt hiện lên một tia ghét bỏ, sau đó xoay người ngồi xuống bên cạnh uống trà.
Bên kia, người Hoàng Thượng phái đến thúc giục Thái hậu cũng tới rồi, Thái hậu trực tiếp đứng dậy nói: "Nước cũng uống đủ rồi, trò chuyện cũng không sai biệt lắm, chúng ta nên mau chóng trở về thôi, tránh cho Hoàng Thượng phải đợi chúng ta."
Lúc sau vẫy vẫy tay với Chu Oánh, rồi đi đến điện Cần Chính dưới dìu dắt của ma ma bên cạnh.
Các lão phu nhân vừa nghe thấy vậy thì lập tức đứng dậy đi theo.
Đến bên ngoài điện Cần Chính, Thái hậu giao nàng cho An Vương phi chăm sóc, sau đó liền đi vào.
Mà thời điểm Chu Oánh đi theo An Vương phi đi đến cửa chính, liền thấy được Chu Hoài Minh và Cố Thừa Duệ đang đợi ở cửa.
Chu Hoài Minh và Cố Thừa Duệ nhìn thấy đoàn người bọn họ thì bước lên phía trước thi lễ vấn an với các lão phu nhân, An Vương phi thấy vậy nhìn Cố Thừa Duệ cười nói: "Vậy liền Chu nha đầu trả lại cho ngươi, có thời gian thì đến quý phủ chơi."
"Đa tạ người, quay về ta nhất định đến quý phủ bái phỏng." Cố Thừa Duệ gật đầu nói.
Sau đó kéo Chu Oánh lại đây, đợi các nàng đi ra, ba người mới đi đi vào.
Sau đó phu thê hai người trực tiếp đi theo Chu Hoài Minh ngồi xuống vị trí Chu gia.
Trên bàn Chu Hoài Minh bày một chút điểm tâm để cho bọn họ ăn lót dạ trước nói: "Ăn nhiều một chút, để thêm lát nữa đồ ăn đều nguội, còn không có chút đồ lót dạ nữa."
"Cùng nhau." Cố Thừa Duệ gật đầu nói, theo sau cũng không có khách khí, mà cầm một cái bánh ngô xốp cắn một miếng nhỏ.
Còn Chu Oánh thì cầm một khối bánh hạt dẻ.
Vừa mới ăn được một miếng, liền phát hiện mọi người như có như không nhìn về hướng bên này.
Lúc sau, nàng vừa ăn điểm tâm vừa thi triển thần thức, nghe nhất cử nhất động trong điện.
Phần lớn đều đang bàn tán chuyện Dương gia, nhất là mẫu nhi Thôi thị tính kế Dương Uyển Ninh, làm mất hết mặt chuyện.
Không những thế, mọi người còn khá kinh ngạc đối với phu thê bọn họ, đương nhiên cũng không phải tò mò vì sao bọn họ lại xuất hiện ở trong này.
Bởi vì hiện tại chuyện khoai lang trong điện đã lan truyền khắp nơi.
Mà tò mò quan hệ giữa bọn họ và Chu gia thậm chí là Tam hoàng tử.
Hơn nữa Chu Viện Thủ cách đó không xa, lẽ ra phu thê Chu Oánh hẳn nên ngồi vào chỗ bọn họ bên này, nhưng sau khi bọn họ tiến vào ngay cả nói cũng chưa từng nói một câu.
Lúc này Chu lão phu nhân xem nhỏ giọng nói Chu Viện Thủ: "Lão Đại, ngươi nói chúng ta có nên tìm cách gần gũi với Chu Oánh hay không, coi như là mở đường cho Thanh Nhi."
Chu Viện Thủ lắc lắc đầu nói: "Vô dụng, nếu nàng còn coi bản thân là nữ nhi Chu gia, đã sớm đến cửa môn bái kiến rồi, chính là bọn họ không có, có thể thấy được cũng không muốn lui tới với chúng ta."
"Điều này không phải do nàng quyết định, nàng thủy chung là huyết mạch của Chu gia chúng ta."
"Người cũng đừng làm chuyện xằng bậy, nàng sống ở nhà ta được mấy ngày, người còn biết rõ hơn so với ta, nếu ở trước mặt công chúng nháo lên, khó coi chính là chúng ta. Hơn nữa, một lát nữa tuyển phi sẽ bắt đầu, hiện tại giả vờ thân thiết cũng không có tác dụng lớn lắm, nên thuận theo tự nhiên thôi."
Tuy rằng Chu lão phu nhân nghe xong vẫn có chút không cam lòng, nhưng nghĩ đến thái độ của Chu Oánh đối với chính mình ở cung Trường Thọ hồi nãy, cuối cùng vẫn không nói thêm gì nữa.
Nhưng Chu Giai Thanh nghe được toàn bộ mọi chuyện thì tâm trạng không mấy thoải mái.
Vừa khinh thường sự trợ giúp của Chu Oánh, nàng ta cảm thấy cầu xin một người từng bị bản thân mình bắt nạt như Chu Oánh, là một chuyện vô cùng dọa người.
Về phương diện khác, nàng ta lại hy vọng có được sự trợ giúp của Chu Oánh.