Chương 494: Cung Yến (17)
Chương 494: Cung Yến (17)
Chương 494: Cung Yến (17)
Sau khi được mọi người khen ngợi, Chu Giai Thanh nhìn Chu Oánh bằng ánh mắt ngạo mạn nói: "Chu Oánh, ngươi còn chưa ra mặt trước mặt mọi người, sao không nhân cơ hội này cho mọi người thấy tài năng của mình đi."
Vừa dứt lời, nàng ta nhìn nói với hoàng hậu: "Hoàng Hậu, thần có thể làm điều này được không?"
Nghe xong, sắc mặt của Chu Viện Thủ và Chu lão thái thái đều trở nên rất khó coi, Chu Oánh không hề nể mặt mũi nào với Chu gia.
Nếu nàng vạch trần sự thật, Chu gia của họ sẽ hoàn toàn bị ô nhục.
Sắc mặt của Thái hậu và An vương phi cũng khá khó coi, họ biết Chu Oánh lớn lên trong bếp, hẳn là tài nghệ của nàng hẳn cũng không có nhiều, điều này không phải muốn làm bẽ mặt nàng sao?
Thôi thị và Thôi tôn tử khá vui mừng, nếu hôm nay nàng có bị mất mặt thì cho dù sau này có gặp lại cũng phải cúi đầu trước mặt họ.
Dương Uyển Ngọc trông hả hê khi nhìn thấy điều này.
Dương Uyển Ninh lòng tràn đầy lo lắng.
Tam hoàng tử và Chu Hoài Minh trong lòng đầy tò mò, bởi vì Chu Oánh mà bọn họ tiếp xúc rất khác với Chu Oánh trong truyền thuyết, cho nên bọn họ vẫn mong đợi Chu Oánh sẽ tạo ra kỳ tích.
"Ta muốn nghe ý kiến của ngươi." Hoàng hậu ngập ngừng trả lời.
Bởi vì bà ta không rõ vì sao Hoàng Thượng lại đột nhiên để Cố Thừa Duệ dưới danh nghĩa Bình Dương, cho nên hiện tại tốt nhất là không nên xúc phạm, đắc tội vào.
"Như thế nào, Chu Oánh, ngươi có muốn thử một lần không?" Chu Giai Thanh lại bức bách.
"Thanh Nhi, chớ có vô lễ, mau lập tức lui xuống." Chu Viện Thủ đặt cốc xuống, nghiêm túc mắng nàng ta.
Chu Giai Thanh nghe xong không những không quay lại mà còn dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Chu Oánh.
"Đây là cơ hội hiếm có, Cố nương tử tại sao không thể hiện tài năng của mình? Hay là ngươi không có tài năng?" Dương Uyển Ngọc lúc này mới nói.
"Đúng vậy, nhanh lên, ta sẽ chuẩn bị những gì ngươi cần." Công chúa lúc này nói.
Cố Thừa Duệ vừa muốn đứng dậy, Chu Oánh đã kéo hắn lại nói: "Vậy làm phiền công chúa, chuẩn bị cho ta một con dao sắc, một miếng đậu hủ mềm, một cái thớt và một chậu nước."
"Vậy ý của ngươi là nấu ăn sao?" Bát Công chúa nói với vẻ mặt chế nhạo.
Chu Oánh mỉm cười nhưng không trả lời.
Bát công chúa hừ lạnh một tiếng, phái người đi chuẩn bị.
Mọi người lập tức tò mò bàn tán, không hiểu nàng đang làm chuyện gì, chẳng lẽ nàng thật sự nấu ăn sao? Nhưng không có lửa thì làm sao nàng có thể nấu được.
Thái hậu tò mò hỏi: "Chu cô nương, ngươi định nấu món gì?"
" Bẩm Thái hậu, không phải nấu ăn, chỉ là biểu diễn đao mà thôi." Chu Oánh tiến lên nói.
Chu Giai Thanh nghe xong cười khẩy nói: "Ta tưởng ngươi đã có tiến bộ gì rồi, xem ra cuộc sống của ngươi chỉ xoay quanh cái bếp."
Chu Oánh nghe xong cười nửa miệng nhìn nàng ta nhưng lại không để ý đến nàng ta.
Một lúc sau đậu phụ được mang lên sân khấu và mọi người đều tò mò nhìn nàng.
Chu Oánh vẫn chưa đứng dậy, bắt đầu thực hiện vài thao tác trực tiếp trên bàn trước mặt.
Đầu tiên, nàng cầm đậu phụ lên, cắt thành hình vuông.
Sau đó, nàng đặt nó lên thớt, sau khi ngâm dao vào nước, nàng nhanh chóng cắt đậu phụ, tuy nhiên, nhìn từ xa, nàng chỉ cầm con dao trên đầu đậu và lắc nhanh cổ tay.
Sau khi cắt, đổi hướng 90 độ và cắt lại.
Trong lúc mọi người còn đang bối rối, nàng đã nhanh chóng cắt bỏ bốn góc của chiếc đậu phụ và tạo hình thành hình tròn.
Cuối cùng, nàng dùng dao múc đậu phụ lên, nhẹ nhàng cho vào nước, lắc đều rồi cho vào nước.
Một lúc sau, một đôi hoa cúc từng cánh nhỏ li ti đã thành hình.
Chu Hoài Minh thăm dò thoáng nở nụ cười.
Chu Oánh sau đó ngẩng đầu lên nói: "Bát công chúa, ngươi tự mình kiểm tra kiếm kỹ của ta đi."
Bát công chúa nghi ngờ nhìn nàng, đi tới, khi nhìn thấy hoa cúc nổi trên mặt nước, nàng sửng sốt.