Chương 540: Đến Nhà Thăm Hỏi (2)
Chương 540: Đến Nhà Thăm Hỏi (2)
Chương 540: Đến Nhà Thăm Hỏi (2)
Sau khi Chu Oánh và Cố Thừa Duệ đi qua cửa, thì trực tiếp bước tới trước mà nói: "Bái kiến nãi nãi nhà thông gia, nãi nãi thông gia khỏe ạ."
"Tốt tốt, nhanh rồi đi." Lão Thôi thị nhiệt tình hành lễ mà nói.
"Một chút tâm ý, vẫn xin nãi nãi nhà thông gia đừng ghét bỏ ạ." Cố Thừa Duệ nói xong thì đưa chiếc giỏ đang cầm trong tay, mà giao nó lại cho ma ma đang đứng cạnh bà ta.
Đợi sau khi bọn họ ngồi xuống, thì lão Thôi thị liền hỏi: "Bây giờ hai người thế nào rồi? Đã ổn định chỗ ở chưa, có cần giúp gì thì cứ tự nhiên nói ra, xin đừng khách sáo nhé."
"Đã gần ổn rồi ạ, hôm nay ta được nghỉ ngơi, cho nên tới đây để thăm nãi nãi nhà thông gia ạ." Cố Thừa Duệ ngồi xuống và nói.
"Vậy thì tốt, sau này có thời gian rảnh thì hãy đến nhà ngồi chơi thường xuyên nhé." Lão Thôi thị vừa nói xong, thì Dương Thế Thành sau khi nhận được thư thì liền đi vào.
Cố Thừa Duệ và Chu Oánh lập tức đứng dậy mà hét lên: "Điệt nhi Cố Thừa Duệ/Chu Oánh bái kiến cố phụ ạ."
"Ngồi đi, ở nhà không cần phải khách sáo như vậy." Dương Thế Thành nói xong thì liền ngồi đối diện với Cố Thừa Duệ.
Sau đó ông ấy hỏi: "Nghe nói, cháu hai ngày nay đang buôn bán cái gì là cái lều lớn, dùng để trồng rau cải đúng không?" (Ý ở đây là trồng rau trong nhà kính ở thời hiện đại. )
"Tin tức của Cố phụ (dượng) rất nhanh đó ạ.
Điệt nhi cũng cảm thấy rau vụ mùa đông và mùa xuân hiện tại chỉ duy nhất có một loại, cho nên muốn thử trồng nhiều loại, nếu thành công không phải cũng có thể làm phong phú thêm giỏ rau của chúng ta sao ạ."
Dương Thế Thành nghe xong liền gật đầu đồng ý và nói: "Đây là ý kiến hay, nhưng có dựa vào cái gì không?"
"Có ạ, sự khác biệt giữa mùa đông mùa xuân mùa hè, thật ra quan trọng nhất, chính là nhiệt độ.
Hạ quan đoán rằng chỉ cần nhiệt độ, nước, phân bón và ánh sáng mặt trời đầy đủ, thì bất luận là ở đâu thì hoa màu đều có thể phát triển tốt ạ.
Giống như phục vụ rau ở suối nước nóng của Trang Tử vào mùa đông đó là một đạo lý.
Còn có giá đỗ nữa, chỉ cần để trong nhà thì đến mùa đông cũng không theo khuôn mẫu của các loại hoa màu khác vẫn có thể nảy mầm được ạ."
Dương Thế Thành nghe xong thì nhớ lại chi tiết về cách trồng trọt, và phát hiện ra hắn nói rất có lý, cho nên ông ấy không khỏi nhìn hắn rồi nói: "Xem ra cháu đã nghiên cứu kỹ rồi, vậy khi nào trồng xong rồi thì nhớ để cho chúng ta nếm thử đồ tươi nha.
"Nhất định." Cố Thừa Duệ gật đầu.
Sau khi nói vài câu không bổ dưỡng, thì Chu Oánh đứng dậy và nói: "nãi nãi Dương, Cố phụ (dượng), Các người nói chuyện trước đi ạ, cháu đi thăm Uyển Ninh đây."
"Cũng được." Thôi thị gật đầu, và sau đó còn phái một nha hoàn tên gọi là Xuân Đào đưa nàng đi qua đó.
Sau khi ra ngoài, và nhìn thấy đi càng ngày càng xa, thì Chu Oánh cố ý làm ra vẻ mặt kinh ngạc mà hỏi: "Xuân Đào cô nương, ngươi cái này là đưa ta đi đâu vậy?"
"Đương nhiên là đưa người đi tìm Uyển Ninh tiểu thư rồi ạ." Xuân Đào nói ra điều này thì bất chợt ý thức được điều gì đó, cho nên nàng ta liền cười một cách mỉa mai rồi nói: "Uyển Ninh tiểu thư thích yên tĩnh, cho nên sống ở một nơi tương đối xa xôi."
Chu Oánh nghe xong thì gật đầu, nhưng cũng không nói lại lời nào.
Đợi đến khi nhìn thấy được bức tường, thì nàng lại cố ý nói: "Đường phố được ngăn cách bởi một bức tường rồi, nhưng lại không hề yên tĩnh chút nào."
Xuân Đào nghe xong cũng không trả lời câu hỏi của nàng, sau đó thì chỉ vào một khoảng tiểu viện còn khá nguyên vẹn cách đó không xa và nói: "Đây là nơi ở của đại tiểu thư."
"Vất vả cho ngươi rồi."
"Người khách sáo rồi." Sau khi Xuân Đào nói xong, thì liền dẫn nàng vào bên trong nội viện, sau đó giao nàng lại cho Xuân Hỉ rồi lập tức xoay người rời đi.