Chương 586: Phu Thê Chung Sống
Chương 586: Phu Thê Chung Sống
Chương 586: Phu Thê Chung Sống
Đầu này Thụy Vương đã nghe xong Sở thị vệ báo cáo về hành tung của Dương Thế Thành, nhất là khi biết lão đại vậy mà cho Dương Thế Thành mượn năm vạn lượng bạc nói: "Để mắt tới Dương Thế Thành, nói không chừng có thể moi được không ít thứ từ trên người ông ta đấy."
"Vâng, còn Dương tiểu thư thì sao?"
"Việc này không cần chúng ta quan tâm, bên Cố Thừa Duệ sẽ xử lý tốt."
"Vâng." Sở thị vệ vừa đi, Thanh Đào gõ cửa đi vào nói: "Nô tỳ Thanh Đào kính chào Vương gia, Vương phi bảo nô tỳ đến hỏi chút là buổi trưa có muốn dùng bữa cùng nhau không."
Thụy Vương chần chừ một chút rồi nói: "Sau khi xong ta sẽ qua liền."
"Vâng." Thanh Đào đáp lời rồi xoay người đi ra ngoài.
Mà Thụy Vương cũng không còn tâm trạng xem công văn nữa, ngồi uống chén trà, rồi ra ngoài đi dạo một vòng, tiện thể đi một chuyến đến thẳng chính viện.
Tôn Diệu Khả đang sắp xếp của hồi môn ở trong phòng thì thấy hắn ta đi vào, lập tức tiến lên đón nói: "Nô tì cung nghênh Vương gia."
Thụy Vương thấy tư thế đi đứng của nàng ấy không thoải mái, mềm lòng đỡ nàng ấy dậy rồi nói: "Không cần khách sáo như vậy, ngồi đi."
"Tạ ơn Vương gia, nô tì đã cho chuẩn bị hai mặn hai chay, cộng thêm một phần canh gà, ngài còn cần thêm gì không?"
"Không có, chuẩn bị rất tốt." Sau khi Thụy Vương nói xong thì hỏi: "Ở đây đã quen chưa, cần gì thì có thể nói thẳng với ta, nếu ta không có ở đây thì nàng có thể tìm trực tiếp Phùng thúc."
"Không cần, đã được chuẩn bị rất đầy đủ, chỉ là trong phòng quá nóng và quá khô, trong thời gian ngắn sẽ hơi không quen."
Thụy Vương nghe xong sửng sốt một chút, lúc trước hắn ta cũng chỉ có thời gian rảnh vào để về ngủ một giấc vào buổi tối, nên thật sự không cảm thấy khó chịu chút nào.
Sau đó nói: "Chuyện này nàng có thể nói một tiếng với Phùng bà tử lo việc đốt lửa ở phòng bếp, bảo bà ấy vào ban ngày thì giảm lửa xuống một nửa, còn nếu cảm thấy trong phòng quá khô, có thể đặt chậu nước ở trong phòng."
"Nhiệt độ có thể điều khiển ạ?"
"Đương nhiên, nhưng không thể dừng lửa, nếu không ống khói bị đông lạnh vỡ ra thì sẽ rắc rối."
"Nô tì hiểu rồi." Tôn Diệu Khả nói đến đây rồi hỏi: "Nô tì nghe các hạ nhân nói, ống thông khói được xây theo quý phủ của Cố đại nhân."
"Đúng vậy, đầu óc phu thê bọn họ linh hoạt, hơn nữa vận khí tốt, có cơ hội có thể giao thiệp một chút." Thụy Vương gật đầu nói.
"Vâng, nô tì đã biết." Tôn Diệu Khả gật đầu nghiêm túc nói.
Cơm nước được dọn lên nhanh chóng, hai người liền ngồi xuống bắt đầu ăn.
Trong một thời gian ngắn trong phòng chỉ còn lại âm thanh nhai nuốt, hai người đều có chút xấu hổ.
Lúc này Thụy Vương bỗng nhiên nghĩ đến cách thức phu thê Cố Thừa Duệ bọn họ chung sống, sau đó liền gắp một miếng thịt cừu xào thì là ở chỗ đũa của Tôn Diệu Khả không với tới rồi nói: "Nếm thử món thịt cừu xào thì là này xem có thích không, thì là này là do biểu ca lấy được từ Cố gia."
Tôn Diệu Khả hơi ngây ngẩn cắn chiếc đũa đỏ mặt nói: "Cảm ơn Vương gia."
Đồng thời trong lòng vừa rất ngạc nhiên cũng vừa an tâm.
Kinh ngạc vì nàng ấy thật sự không nghĩ rằng hắn ta sẽ đích thân gắp thức ăn cho nàng ấy.
An tâm vì nội tâm của hắn ta không lãnh đạm giống như vẻ ngoài của hắn ta, cũng tạo cho nàng ấy lòng tin đối với cuộc hôn nhân này.
Thụy Vương gật đầu, không trả lời, mà vươn tay lấy bánh màn thầu.
Tôn Diệu Khả vội nói: "Để thiếp."
Sau khi nói xong thì đem đĩa bánh màn thầu đặt trước mặt hắn ta.
Thụy Vương gắp một cái vào chén, cúi đầu ăn.
Kế tiếp hai người cũng không nói nhiều lắm, nhưng nhiều ít gì vẫn sẽ chăm sóc đối phương thông qua hành động, trong khoảng thời gian ngắn hai người chung sống cũng rất hài hòa.
Thanh Đào bên cạnh thấy vậy, lập tức lấy lý do bưng canh gà mà đi ra ngoài.