Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 583 - Chương 588: Thôn Trang

Chương 588: Thôn Trang Chương 588: Thôn Trang Chương 588: Thôn Trang
"Không cần, việc này không liên quan đến nàng ta, nàng ta nên biết càng ít càng tốt." Cố Thừa Duệ lắc đầu nói.

"Được rồi, không biết khi nào bọn họ có thể cắt đứt quan hệ cha con."

"Chuyện này cũng khó mà nói, không đạt được lợi ích nhất định, Dương Thế Thành sẽ không buông tay.

Mà Dương Thế Thành không nhắc tới, Dương Uyển Ninh càng không thể chủ động mở miệng, nếu không với danh tiếng đại bất hiếu thì có thể hủy hoại hoàn toàn mặt mũi của nàng ta."

Chu Oánh nghe xong gật đầu đồng ý, những phụ mẫu bình thường ở nơi này, ra sống riêng đã khó khăn, đừng nói chi là cắt đứt quan hệ cha con.

Sau đó hỏi: "Đúng rồi, mấy loại rau trồng ở thôn trang thế nào rồi?"

"Vẫn ổn, rau chân vịt, rau cải đều đã nảy mầm, chỉ cần thời tiết không xấu, nói không chừng năm tới còn có thể trồng thêm một vụ nữa."

"Có cắt một ít lá tỏi vàng bán không?"

"Tốt nhất là không, bây giờ không thích hợp để lấy giống, vẫn nên chờ sang năm rồi tính." Cố Thừa Duệ nói đến đây rồi nói: "Đúng rồi, ta đã hỏi Chu đại ca về thôn trang nàng nhờ ta hỏi thăm.

Đó không phải Tuệ Vương cũng không phải Dương gia, mà là một người tên là Vương Lợi Lai, nhưng mà huynh ấy lại không biết người này."

"Không lẽ là một người không tồn tại sao?"

"Có thể, cũng có thể là biệt danh của người nào đó, có lẽ là người dưới tay Tuệ Vương."

"Cũng đúng, bây giờ ngay cả một tấm hình cũng không có, người có thân phận cao như Tuệ Vương, làm giả một thân phận quá dễ dàng."

"Được rồi, Chu đại ca nói e là chúng ta không có khả năng mua được thôn trang nuôi trồng, chỉ có thể tự nghĩ cách xây.

Nhưng mà huynh ấy cũng đề cử cho ta một mảnh đất, ở chân núi phía tây, cách đó không xa là thôn trang suối nước nóng.

Nghe nói ở đó có một vùng cây bụi gai và cỏ dại mọc xen lẫn, có khoảng hai nghìn mẫu, hơn nữa bên cạnh có sông, nếu như xây thì cũng đủ để cung ứng cho tửu lâu."

"Có thiếu sót gì sao, nếu không một mảnh đất lớn như vậy thì không có khả năng vẫn luôn để không chứ?"

"Một là xa xôi, một cái nữa là đất rất nghèo. Nghe nói, khi Đại Minh mới thành lập, quả thật có một vị quan viên coi trọng mảnh đất, còn trồng không ít cây đào, nhưng nếu không phải bị bệnh thì cũng là quả đào mọc ra vừa nhỏ vừa chua, đó là lí do bị bỏ đi. Sau này rơi vào tay con cháu của hắn ta thì bị bỏ trống, cho đến bây giờ vẫn luôn trống không.

Nhưng mà ta nghe huynh ấy miêu tả, cũng là bởi vì mảnh đất này có tính chua, không thích hợp với các loại thực vật phương bắc, cho nên ta nghĩ dành thời gian đến đó xem một chút rồi mang một ít hàng mẫu về thí nghiệm, nếu thích hợp thì mua lại."

"Vậy đi xem đi, ta nhớ dưa hấu ưa đất chua, cùng lắm thì chúng ta mua dưa hấu, một năm cũng có thể thu được không ít bạc." Chu Oánh nói đến đây rồi nói tiếp: "Không thì ngày mai chúng ta đi cùng nhau đi, chàng đỡ phải chạy tới chạy lui."

"Vẫn nên đừng, hai ngày nay trong kinh thành chắc chắn sẽ xảy ra nhiều thay đổi, chúng ta không thể không biết gì được, nàng phải ở lại thăm dò tin tức.

Hơn nữa ngày mai nàng còn phải vào cung nấu lẩu mà."

"Cũng đúng, vậy chính chàng cẩn thận một chút." Chu Oánh nói xong liền vội vàng rời đi.

Mà Cố Thừa Duệ thấy ở trong có cà chua chín, bèn hái một quả, rửa sạch rồi vừa ăn vừa đi đến thảo nguyên.

Đồng thời trong Dương phủ, Dương Thế Thành ăn cơm xong, đang ngồi trong thư phòng tính toán nên chuẩn bị đồ cưới cho Dương Uyển Ngọc như thế nào.

Đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân dồn dập, ông ấy còn chưa phục hồi tinh thần lại, đột nhiên nhìn thấy hai gã ngự tiền thị vệ vọt vào, trực tiếp bắt mình lại.

Dương Thế Thành mờ mịt một hồi, sau khi phục hồi tinh thần thì lại sợ hãi thêm một đợt, sau đó nhìn về phía Tiếu Hằng đứng ở cửa nói: "Tiếu thủ lĩnh, có chuyện gì vậy?"
Bình Luận (0)
Comment