Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 609 - Chương 614: Chia Buồn (2)

Chương 614: Chia Buồn (2) Chương 614: Chia Buồn (2) Chương 614: Chia Buồn (2)
"Đúng vậy, chuyện hôm qua đối với con bé mà nói là đả kích quá lớn." Ninh di nương đưa cho Chu Oánh một tách trà.

"Cám ơn." Chu Oánh cười nhẹ gật đầu, nhận lấy tách trà.

Triệu di nương nghe thấy cười khinh nói: "Không phải chỉ là bị người khác nói đến không có mặt mũi gặp người sao. Ở đây cũng không có người ngoài, cũng không cần che giấu cho nó. Nói thật lòng, nếu ta là nó, đã sớm đập đầu chết rồi, chỉ cái cục diện rối rắm mà Thôi thị để lại, sau này nó phải chịu đủ."

"Ngươi ít nói vài câu đi." Ninh di nương trừng mắt nhìn bà ta.

"Ta nói không đúng sao, hơn nữa Thôi thị hại con ta, ta không báo thù đã là không tệ rồi."

Ninh di nương liền biết trong lòng bà ta đang oán trách, cũng không khuyên bảo nữa mà cảnh cáo bà ta một cái, nói với Dương Uyển Ninh: "Uyển Ninh, chăm sóc tốt cho biểu tẩu ngươi, ta ra phía trước."

Bà ấy vừa rời đi, Dương Uyển Ninh nói: "Biểu tẩu, ta dẫn người vào phòng nghỉ ngơi."

Chu Oánh gật đầu, rồi theo nàng ấy vào phòng.

Triệu di nương cũng đứng lên nói: "Chủ nhân thật sự đã về phòng nghỉ ngơi, ta cũng không muốn ở đây canh giữ linh đường cho kẻ thù."

Nói xong liền đứng dậy rời khỏi.

Trương thị thấy vậy, đứng dậy nhìn một vòng trong nhà, bà ta cười chiếc ghế mềm mại mà lão phu nhân thường nằm: "Lão phu nhân, bà tính toán cả đời, cuối cùng lại rơi vào kết cục mất hết lòng người, không biết bây giờ bà có hối hận không.

Ta nghĩ số mệnh của Dương phủ sắp tận, ta phải xem xem, kết cuộc cuối cùng của Dương phủ sẽ như thế nào."

Chu Oánh đang quan sát cả Dương phủ, thấy biểu hiện này của Trương thị cũng ngây ra một chốc, xem ra người này rất căm hận lão phu nhân nha.

Cũng là người hiểu biết hiếm gặp, chỉ là không biết tại sao lại trở thành thế này.

Nhưng thấy bà ta vô hại nên cũng có không ý tiếp tục nghe ngóng.

Cuối cùng xác định trong viện không còn ai mới hỏi Dương Uyển Ninh: "Tiếp theo muội định thế nào?"

"Tỷ nói xem, một lát con cháu chúng ta không đưa tang Thôi thị, ông ta có tức giận đuổi chúng ta ra khỏi nhà không?"

"Hôm qua, biểu ca muội trở về cũng có nhắc đến chuyện này với ta. Ta cảm thấy các muội vẫn nên đi tiễn một đoạn thì tốt. Chúng ta không quan tâm Thôi thị thế nào, nói thế nào lão Thôi thị cũng là tổ mẫu của các muội, các muội không đi ngược lại sẽ ầm ĩ đến đoạn tuyệt quan hệ, cuối cùng chỉ sợ là các muội không đúng rồi. Huống chi, tất cả mọi việc ác đều được đổ lên người Thôi thị hết, lão Thôi thị cho dù ngoài mặt không tốt với các muội, nhưng cũng chưa từng hại các muội mà, đúng không? Hơn nữa, hôm qua các muội cũng náo rồi, nhưng Dương Thế Thành cũng không làm khó các muội đúng không?"

"Nhưng... , trong lòng ta nuốt không trôi cục tức đó."

"Tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu (*), nếu thật sự không được, thì phá về chuyện của hồi môn đi."

(*) Tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu: chuyện nhỏ không biết nhẫn nhịn thì chuyện lớn không thể thành công.

"Ta nghĩ nếu ông ấy muốn chuẩn bị của hồi môn cho Dương Uyển Ngọc, chắc chắn không thể không động vào của hồi môn của nương muội, muội cảm thấy sao."

Dương Uyển Ninh nghe xong đôi mắt sáng lên: "Đúng, của hồi môn của nương ta không thể rơi vào tay của nữ nhi kẻ thù."

Nói đến đây liền khựng lại nói: "Thôi gia xảy ra chuyện lớn như vậy, Tuệ Vương có cưới Uyển Ngọc không?"

"Chắc muội biết cha muội đứng bên phía Tuệ Vương đúng không?"

Dương Uyển Ninh ngẩn người, đúng vậy, từ các chuyện xảy ra ở kiếp trước, phụ thân tốt của nàng ấy là một trong số các thân tín của Tuệ Vương, nếu không cũng không thăng chức nhanh như vậy.

Vậy trong tay ông ta chắc chắn có nắm điểm yếu của Tuệ Vương, cho dù không chí mạng nhưng cũng không nhỏ.

Nên chỉ cần Dương Thế Thành, Tuệ Vương không phải bất đắc dĩ, sẽ không từ bỏ việc cưới Dương Uyển Ngọc đâu.

Cuối cùng hỏi: "Biểu tẩu, người nói lần trước lúc phụ thân tốt của ta đi vào, tại sao Tuệ Vương lại không ra tay?"

"Cũng có thể là không dám, nghe nói chuyện của Thôi gia lần này là Hoàng thượng giám sát, đôn đốc. Còn một khả năng là, có thể ông ta vẫn còn tác dụng."
Bình Luận (0)
Comment