Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 610 - Chương 615: Đoạn Tuyệt Quan Hệ (1)

Chương 615: Đoạn Tuyệt Quan Hệ (1) Chương 615: Đoạn Tuyệt Quan Hệ (1) Chương 615: Đoạn Tuyệt Quan Hệ (1)
Dương Uyển Ninh nghe xong ngạc nhiên nhìn nàng, nhưng nhanh chóng nở một nụ cười.

Đúng vậy, Hoàng thượng là người rất đa nghi, nếu có người dám động tay động chân dưới tầm mắt ông ta, vậy chẳng phải đợi chuốc lấy tai họa sao.

Sau đó hai người liền nói chuyện phiếm.

Chỉ là họ không ngờ đến, vốn dĩ không cần đợi đến lúc chuẩn bị của hồi môn cho Dương Uyển Ngọc, hai người đã bị tìm được thời cơ tốt nhất để đoạn tuyệt quan hệ.

Buổi tối Dương Thế Thành nằm trên giường, trằn trọc không ngủ được, trong đầu cứ hiện lên chuyện mẫu thần hiển linh ở pháp trường lúc sáng.

Chuyện này khiến ông ta nhớ lại, trước khi Thôi thị chết vẫn luôn lầm bầm chuyện Cố thị muốn lấy mạng bà ta.

Thần linh cũng đã hiển linh, hồn ma chắc cũng tồn tại mà đúng không.

Đúng là càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi, nên cũng không tự chủ được tin tám phần.

Cho nên ngày hôm sau, liền kêu quản gia tìm một đạo sĩ có tiếng, Lăng Phong Tử.

Sau đó trực tiếp đưa đến phần mộ của Cố thị, đào mộ lên, rồi dùng máu, bùa chú, cũng như chín mươi chín đinh trấn hồn đóng chặt quan tài của Cố thị.

Cố Thừa Duệ nhận được thư hồi âm của người trước đó được phái đến Dương phủ mới biết.

Lúc này hắn liền đi tìm Thụy Vương, sau đó cho người thông báo cho hai tỷ đệ Dương thị, cũng như Chu Oánh, rồi hùng dũng đi đến mộ của Cố thị.

Trên đường đi, lúc Chu Oánh đi mua vàng mã, cố tình tìm một tiểu khất cái, đồng ý cho hắn ta một trăm cân bột mì đen, để hắn ta tung chuyện này ra ngoài.

Khi mọi người đến mộ Cố thị, đạo sĩ đã hoàn thành mọi chuyện.

Nhưng Chu Oánh nhìn ra được, tên đạo sĩ này cũng có bản lĩnh, bùa chú dán lên đó thật sự có một ít tác dụng.

Cho nên, trước khi xuống xe, nàng trực tiếp rút kiếm của Sở thị vệ xông lên chém tay của đạo sĩ.

"To gan...". Sau khi đạo sĩ khó khăn tránh né, đang chuẩn bị phản khích.

Cố Thừa Duệ cũng chạy đến đạp vào giữa lưng hắn ta: "Đạo sĩ thối, muốn chết à."

Rồi trực tiếp ấn đạo sĩ xuống đất.

Dương Thế Thành thấy phu thê họ thì mặt trắng bệch, khi nhìn thấy Thụy Vương đứng cách đó không xa, và hai tỷ đệ Dương Uyển Ninh mặt đằng đằng sát khí, hai chân mềm nhũn đến sắp ngã xuống đất.

Còn quản gia trực tiếp ngồi bệt xuống đất run lẩy bẩy.

Hai tỷ đệ Dương Uyển Ninh chạy đến, hai mắt đỏ bừng nói với Dương Thế Thành: "Ngươi không phải là cha của bọn ta nữa."

Sau khi nói xong, Dương Uyển Ninh đá quản gia một cái.

Quản gia quay người muốn chạy, lúc này Sở thị vệ tiến đến giữ chặt ông ta.

Hai tỷ đệ Dương Uyển Ninh tiến đến đánh đấm không thương tiếc.

Thực ra người họ muốn đánh là Dương Thế Thành, nhưng vì lý do thân phận, họ chỉ có thể trút giận lên quản gia.

Nhưng Dương Thế Thành thấy họ đánh tàn nhẫn như vậy, cũng biết rõ suy nghĩ của họ.

Khi nghĩ đến đây, trong mắt cũng lóe lên một tia lệ khí.

"Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, đây là ý của lão gia, ta chỉ làm theo mệnh lệnh thôi." Quản gia thực sự không chịu nỗi lập tức hét lên.

Đạo sĩ bị Cố Thừa Duệ đạp dưới chân nghe vậy cũng lên tiếng: "Bổn đạo trưởng chỉ là nhận tiền, giúp người khác trừ hại thôi, chuyện này không liên quan đến ta."

"Nhận tiền trừ hại giúp người khác? Ta thấy ngươi đây là không có tính người, chuyện thâm độc như vậy ngươi cũng làm, ngươi không sợ bị trời đánh sao?"

"Ta... , ta cũng vì sinh tồn thôi." Đạo sĩ cười khổ nói.

"Bây giờ ta cho ngươi một cơ hội, tháo hết mấy thứ dán trên đó ra, tháo tất cả xuống, hơn nữa không được làm hài cốt bị một chút hư tổn nào."
Bình Luận (0)
Comment