Chương 628: Tâm Sự
Chương 628: Tâm Sự
Chương 628: Tâm Sự
Thấy tấu chương cũng chưa đóng lại, Chu Oánh lập tức tiến lên nhìn lướt qua, là tấu chương xin thêm kinh phí để gia cố đê ở phương nam.
Lại nhớ đến cuộc đối thoại của bọn họ vừa rồi, nàng chợt hiểu ra vì sao ông ta lại tức giận.
Sau đó lại nhìn lướt qua hồ sơ trước đó, khi nàng nhìn thấy cái tên Dương Thế Thành thì đột nhiên nở nụ cười, xem ra Dương Thế Thành cách lúc chết không còn xa.
Vậy nàng có nên đẩy ông ta một cái hay không, cũng tránh gây rắc rối về sau.
Còn có Đại hoàng tử, hắn ta chính là một trong những kẻ thúc đẩy dẫn đến cái chết của nguyên chủ và nguyên Cố Thừa Duệ.
Nghĩ tới đây, đợi sau khi Hoàng thượng chìm vào giấc ngủ thì báo mộng cho ông ta lần nữa, nói hết chuyện Dương Thế Thành giúp đỡ Đại hoàng tử tham ô như thế nào cho ông ta biết.
Đồng thời cũng nói cho ông ta cách thức để đi vào cái mật thất ở Dương phủ kia.
Sau khi ra ngoài, Chu Oánh trả lại đồ vật trong mật thất, thậm chí ngay cả hơn trăm ngàn lượng bạc ở thôn trang cũng trả lại nguyên vẹn.
Với những vật chứng này, có vẻ như ngày tàn của bọn họ sắp đến rồi.
Ngay lúc nàng đang suy tư thì Hoàng thượng đột nhiên tỉnh lại, đầu đầy mồ hôi khiến nàng hoảng sợ lập tức rút lui.
Thấy trời không còn sớm, nàng thu hoạch những gì nên thu hoạch trong không gian rồi trồng ngô xuống.
Sau khi bận rộn xong, nàng hái bốn năm cân dưa hấu nhỏ và đi vào biệt thự, cắt xong thì gọi Cố Thừa Duệ xuống nói: "Nhìn nửa ngày rồi, ăn miếng dưa hấu nghỉ ngơi một chút đi."
"Có thê tử quan tâm đến mình là tốt rồi." Cố Thừa Duệ nói xong thì lập tức kéo nàng ngồi xuống, đưa miếng ở giữa cho nàng trước rồi sau đó mới cầm một miếng lên ăn.
Chu Oánh nhìn dưa hấu trong tay mỉm cười rồi cúi đầu ăn.
Sau khi ăn xong, Chu Oánh kể toàn bộ sự việc nàng đã nghe thấy và chứng kiến vào đêm nay cũng như việc nàng đã trả lại lá thư và vàng bạc cho Dương Thế Thành.
"Cũng tốt, xem như là báo thù cho nguyên chủ của chúng ta." Cố Thừa Duệ nghe xong cười nói.
Sau đó lẩm bẩm: "Xem ra là Tứ hoàng tử có giấu gian tế ở phủ Thụy vương sao?"
"Đây không phải là chuyện rất bình thường ư? Ta nghĩ trong phủ khác cũng có gian tế của Thụy vương, chẳng qua là mục đích khác nhau mà thôi."
"Cũng đúng, nếu hắn ta không có chút thủ đoạn gì thì e là cũng không sống được đến hôm nay, nhưng không biết mục đích của Tứ hoàng tử là gì nhỉ?"
"Theo kinh nghiệm xem phim cung đấu của ta thì khi hai nữ nhân đánh nhau là do bị ai đó khiêu khích, biện pháp hiệu quả nhất chính là hài tử, đặc biệt là thuốc triệt sản, chắc chắn có thể làm cho hai người đánh đến chết thì thôi."
Cố Thừa Duệ nghe xong chỉ thở dài nói: "Nói trắng ra thì nữ nhân và hài tử chỉ là vật hy sinh."
Nói xong thì hắn đứng dậy dọn dẹp vỏ dưa.
Sau đó hai người cùng nhau tắm rửa rồi ra ngoài ngủ trong không gian.
Đến khi nàng thức dậy lần nữa thì toàn bộ mọi thứ ở Kinh thành đã thay đổi, Dương gia bị tịch thu, tất cả gia quyến đều bị bắt, nô bộc bị bán đi.
Còn Đại hoàng tử thì bị phạt mang toàn bộ tài sản riêng về phương nam để gia cố đê sông.
Đệ đệ của Định An Hầu là Tôn Văn Hạo bị bắt vào tù, còn có Bạch đại nhân ở Công Bộ cũng bị bắt.
Bầu không khí ở Kinh thành lại trở nên căng thẳng trong thời gian ngắn.
Sau khi ăn xong, lúc Chu Oánh đang dạy võ công cho Cố Uyển Ninh thì phát hiện nàng không tập trung nên tiến lên hỏi: "Có tâm sự sao?"
"Coi như là vậy đi, ta thật sự không ngờ vị phụ thân tốt kia của ta lại tham ô nhiều bạc như vậy." Cố Uyển Ninh có vẻ trầm ngâm nói.
Mặc dù ở kiếp trước cuối cùng việc ông ta tham ô cũng bị lộ ra nhưng cũng không thu hồi được bao nhiêu, xem ra gần như toàn bộ tiền tham ô đều bị ba mẫu nhi kia lừa.
Nhất là sau khi Dương Uyển Ngọc gả cho Đại hoàng tử, cuộc sống của a mẫu nhi bọn họ rõ ràng xa xỉ hơn rất nhiều.
Nàng nhớ rõ là nàng ta còn nói Đại hoàng tử sủng ái mình, mang đồ vật đến cho bọn họ giữ thể diện, bây giờ nghĩ lại cũng không phải Đại hoàng tử sủng nàng ta.
Mà là sau khi Đại hoàng tử lên nắm quyền Dương Thế Thành cũng dám tiêu những khoản tiền tham ô kia.
Nghĩ đến đây đã lập tức thấy đau lòng thay cho mẫu thân mình.
Nhiều năm như vậy, bao nhiêu bổng lộc của Dương Thế Thành chỉ dành để tiêu khiển cho bản thân ông ta, có thể nói từ khi mẫu thân gả cho ông ta thì không hề tiêu bất cứ một văn tiền nào của ông ta.
Nhưng kết cục thì lại ...