Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 625 - Chương 630: Xem Xét Lại

Chương 630: Xem Xét Lại Chương 630: Xem Xét Lại Chương 630: Xem Xét Lại
"Nô tỳ cũng không rõ, có thể là vì lời nói của chủ tử khi nãy cho nên vương gia mới tức giận." Vu ma ma nhắc tới đây xong ngập ngừng muốn nói lại thôi:" Chủ tử, nô tỳ cảm thấy chủ tử vẫn nên hầu hạ vương gia thật tốt, làm vương gia vui vẻ là được rồi.

Chỉ cần ngài ấy vui vẻ, rất nhiều thứ không cần phải mở miệng, vì khiến chủ tử vui vẻ ngài ấy sẽ mang cho người thôi. Ngược lại chủ động đòi hỏi, sợ sẽ phản tác dụng."

Chu Giai Dĩnh nghe xong thì trong lòng không thoải mái nhưng cũng biết lời nói của bà ta có lý.

Vốn nàng ta còn tưởng rằng tình cảm của nàng ta và vương gia cả đời cũng sẽ không thay đổi nhưng mấy tháng gần đây nàng ta phát hiện vương gia thay đổi, biến thành kiểu khiến người ta không đoán được, khiến cho nàng ta thấy mình và các nữ nhân khác không có gì khác biệt.

Xem ra nàng ta phải xem xét lại thật kỹ bản thân, nàng ta cũng không muốn mình mỗi năm đều nhẹ nhàng mà mất đi ân sủng, vậy mẹ con nàng ta nửa đời sau như thế nào mà trải qua đây.

Lúc sau nói: "Vu ma ma, chuẩn bị tắm rửa, đem quần áo và trang sức phải mặc vào ngày mai chuẩn bị cho ta."

"Vâng, chẳng qua là thân thể chủ tử còn yếu, người nhất định phải chú ý, đừng khiến bản thân bị thương."

"Ta biết, đi chuẩn bị đi."

Ngày Dương Nhạc Hân đầy tháng, Cố phủ do bán rau trong nhà kính cho Khang vương mà nhận được một bức thiệp mời, Chu Oánh đành dẫn theo Cố Uyển Ninh đến Khang vương phủ.

Sau khi ghi tặng một trăm lượng rồi vào phủ, hai người chủ động ngồi xuống một góc phòng ngồi uống trà.

Ngay sau đó quan viên trong triều đình lục tục đến trình diện.

Lúc này Chu Oánh mới biết Khang vương mời chủ yếu là quan viên và hoàng thất.

Hoặc là đại thần trong triều, hoặc là có tước vị như Định An Hầu.

Hoặc là giống Tô thừa tướng, kiểu quan to nhất phẩm như Tôn đại học sĩ.

Phẩm cấp như nàng chắc là người duy nhất nhận được lời mời.

Nhìn đến đây không khỏi tỉnh ngủ.

Rất nhanh Tôn phu nhân ngồi xuống rồi nói: "Hẳn là Cố phu nhân."

"Trí nhớ Tôn phu nhân thật tốt, không nghĩ tới chỉ gặp một lần mà vẫn có thể nhớ được dân phụ."

"Chủ yếu là vì ngươi quá xinh đẹp, muốn không nhớ kỹ cũng khó."

"Ta coi như người đang khen ta vậy."

Tôn phu nhân sửng sốt một chút rồi cười nói: "Không cần coi như, đây chính là khen ngươi."

Nói tới đây thì bà ta hỏi: "Nghe nói rau trong nhà kính của Cố đại nhân bắt đầu bán rồi, không biết có phải sự thật không?"

"Đúng vậy, có rau trong nhà kính, một hồi trong yến tiệc sẽ xuất hiện."

"Vậy thì tốt quá, không biết hồi nữa có được trong phủ tặng một ít hay không, thật lâu rồi không có ăn rau dưa tươi ngon, thật là nhớ."

"Không thành vấn đề nhưng số lượng có hạn, sợ là chỉ có thể nếm thử chút ít mà thôi."

Tôn phu nhân gật đầu nói: "Cứ càng nhiều càng tốt."

Lúc này, An vương phi đã đi tới, tôn phu nhân bật người đứng dậy tìm Cố Uyển Ninh nói chuyện phiến.

Khiến Chu Oánh kinh ngạc chính là An vương phi vậy mà cũng nhắc đến về đề rau nhà kính.

Chu Oánh khó hiểu hỏi: "Thôn trang Ôn Tuyền của các người không phải cũng có trồng rau hay sao?"

"Bên đó có thể trồng được bao nhiêu, lại nói trong phủ nhiều chủ tử, một người ăn mấy bữa, nếm nếm thì chả mấy chốc hết rồi."

"Đúng vậy. Nhưng những gì có thể trồng trong nhà kính chỉ có giới hạn, nên e rằng sẽ không thể bán đi nhiều hơn nữa."

"Ta hiểu, có thể đưa bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu."

Sau đó lại có không ít người đến xin rau dưa, Chu Oánh bấy giờ mới hiếu được ý của Chu Hoài Minh.

Quả thực, chỉ cần có gió thổi tới thì không sợ rau sẽ hư trong lòng bàn tay.

Chẳng qua là nàng đều giữ lại bộ dạng như cũ, không dám nói gì mạnh miệng.

Ở bên này, Tôn phu nhân cùng Cố Uyển Ninh hàn huyên vài câu, thấy nàng ấy tính tình dịu dàng, cũng không nhiều lời, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Dù sao vợ chồng Cố gia cũng rất thân thiết với Thụy vương, hiện tại Cố Uyển Ninh đã đổi họ, có thể coi là một thành viên Cố gia chân chính, nếu tính tình ngoan cường, cuộc sống cũng sẽ không quá khó khăn."
Bình Luận (0)
Comment