Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 642 - Chương 647: Phát Hiện

Chương 647: Phát Hiện Chương 647: Phát Hiện Chương 647: Phát Hiện
Lúc này, Minh Ngọc đang ăn cơm cùng với Cố Uyển Ninh, hai người vừa nói vừa cười, trông có vẻ rất hoà thuận.

Sau đó lại nhìn khắp xung quanh toàn bộ Vương phủ.

Cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Kiều Lan Lan đang bận rộn nấu canh ở gian bếp phía sau.

Bởi vì nàng cảm thấy nàng ta cực kỳ quen mắt, nhưng mà rõ ràng Kiều Lan Lan đã mập hơn trước rất nhiều, cho nên nhất thời thực sự nàng không nhận ra.

Ngay khi nàng muốn dời ánh mắt đi, đột nhiên thấy nàng ta liếc ngang liếc dọc móc một gói thuốc ra từ bên hông, sau đó đổ hết thuốc vào bát canh.

Khuấy đều lên, đặt bát canh vào trong hộp thức ăn, sau đó quay người gọi: "Thanh Đào tỷ, canh gà hải sâm xong rồi."

Thanh Đào lập tức đi tới, xách hộp thức ăn lên nói: "Cảm ơn Lan tỷ."

Sau khi nói xong, quay người xách theo hộp thức ăn vội vàng đi về phía nhà trước.

Ngay khi Chu Oánh muốn đi theo, bỗng nhiên thấy được Kiều Lan Lan nở một nụ cười dữ tợn, nhưng rất nhanh lại biến mất, sau đó lại tiếp tục bận rộn.

Chu Oánh không khỏi nói thầm: "Người này chẳng lẽ là gián điệp của Khang Vương cài ở Thuỵ Vương phủ.

Sau đó nhớ kỹ khuôn mặt của nàng ta, rồi đuổi theo Thanh Đào.

Vừa đúng lúc nhìn thấy nàng ấy đi vào sân chính.

Mà lúc này trong nhà chính, ngoài Tôn Diệu Khả ra, còn có Thái hậu, Hiền Vương phi, cùng với mấy ông lão hoàng thất.

"Đây là muốn hại ai đây." Chu Oánh nhất thời không hiểu rõ, nhưng mà cũng lười đoán.

Ngay khi Thanh Đào bước vào nhà, Chu Oánh cố ý dùng thần thức châm một cái vào chân của nàng ấy.

Sau đó lập tức thấy Thanh Đào vấp vào bậc cửa, hộp thức ăn trong tay trực tiếp văng xuống đất, canh gà hải sâm vương vãi khắp sàn.

Thanh Đào liền sợ tái mặt, lập tức quỳ xuống nói: "Xin chủ tử trách phạt."

Tôn Diệu Khả nghe xong vừa định mở miệng, Thái hậu ngồi đối diện với cửa trực tiếp ngăn lại, nói: "Mau thu dọn đi."

Bởi vì bà ấy nhìn thấy rõ ràng, bởi vì nàng ấy không nhấc chân lên hết nên bị vấp, cho nên bà ấy nghĩ rằng nàng ấy mệt mỏi, cũng lười gây rắc rối trong ngày đại hỉ này.

Chờ sau khi Thanh Đào thu dọn rồi vứt bát canh vào thùng rác xong, Chu Oánh lấy một chút nước canh bỏ vào trong không gian.

Sau đó lại quan sát cẩn thận một lát, xác định người kia không tiếp tục ra tay nữa, lúc này mới lui về.

Buổi tối, sau khi nàng tiến vào không gian, Chu Oánh nói đơn giản lại mọi chuyện một lượt, sau đó lấy những mẫu vật kia đưa cho hắn nói: "Duệ ca, chàng kiểm tra thử một chút, xem rốt cuộc nàng ta đã bỏ thuốc gì."

"Được, cứ đưa cho ta, chỉ có điều nàng phải đi cho đám tổ tông trên thảo nguyên kia ăn nhé."

"Không thành vấn đề." Sau khi Chu Oánh nói xong, xoay người đi tới thảo nguyên làm việc.

Sau khi làm xong, chọn mấy con đến lúc xuất chuồng, đuổi tới chân núi rồi mổ thịt cất vào trong kho.

Tuy nhiên cuối cùng vẫn chừa lại một con ngỗng lớn, xách vào biệt thự, nấu thành món thịt ngỗng hầm trong nồi sắt.

Vừa mới hầm xong, Cố Thừa Duệ vẻ mặt mệt mỏi đi xuống nói: "Thơm quá, nấu món gì ngon vậy?"

"Nấu một con ngỗng hơn mười cân, chút nữa ăn một bát xong rồi ngủ tiếp." Chu Oánh nói đến đây, nhìn tờ giấy trong tay hắn, tò mò hỏi: "Kiểm tra ra được cái gì không?"

"Tra được, chỉ là thuốc tránh thai bình thường, chẳng qua là làm thành dạng bột thôi."

"Thuốc tránh thai bình thường á?"

"Đúng vậy, ta nghi ngờ, Tôn Diệu Khả vẫn luôn uống loại thuốc này, nếu không cơ thể hai người đều không có bệnh tật gì, vì sao mãi vẫn không có tin vui chứ."

"Có thể không?"

"Có thể, dòng dõi cũng là một chuyện rất quan trọng trong việc tranh giành hoàng vị."

"Cũng đúng, xem ra Khang Vương đây là muốn để cho Thuỵ Vương tuyệt hậu."

"Có khả năng, hiện tại Uyển Ninh vào phủ, tiếp theo sợ là phải có động tĩnh to lớn, chúng ta phải làm sao để nhắc nhở Thuỵ Vương một chút nhỉ?"
Bình Luận (0)
Comment