Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 691 - Chương 697: Cứu Chữa

Chương 697: Cứu Chữa Chương 697: Cứu Chữa Chương 697: Cứu Chữa
Vừa đi tới cửa khách quán, Chu Hoài Minh đã sải bước đi tới, khi nhìn thấy cánh tay bị thương của hắn liền sửng sốt một chút rồi hỏi: "Ngươi như này... ? Còn có thể xem bệnh được không?"

"Không sao, đã băng bó rồi, chúng ta mau mau xem vết thương của muội phu ta đi." Sau khi Cố Thừa Duệ nói xong, hắn liền quay đầu bảo Chu Oánh đi lấy hòm thuốc rồi vội vã đi vào bên trong.

Chu Hoài Minh thấy vậy thì lập tức đi theo để dẫn đường cho hắn.

Một lát sau, Chu Oánh dìu Cố Thành Lâm đi xuống, sau đó nàng giao hắn ta cho một kỵ binh và nói: "Làm phiền vị huynh đệ này rồi, vì thúc ấy bị dọa nên mới ngất đi thôi."

"Nên là thế, ngài đi theo ta." Tên kỵ binh đó nói xong liền ôm lấy Cố Thành Lâm rồi dẫn nàng đi về phía quán trọ.

Mà Chu Oánh cũng xách hành lý đi theo hắn ta vào bên trong.

Cuối cùng, kỵ binh sắp xếp họ vào một căn phòng ở phía đông của tầng hai rồi mới rời đi.

Sau khi ổn định chỗ ở, Chu Oánh thấy trong phòng có nước liền tắm rửa một chút. Sau đó nàng mới ngồi vào ghế và phân tán ý thức quét qua toàn bộ khách quán.

Chẳng mấy chốc nàng đã tìm thấy Thụy Vương ở chính phòng phía sau viện.

Lúc này Cố Thừa Duệ đang kiểm tra miệng vết thương của Thụy Vương đang hôn mê.

Mặc dù vết thương trên người không nghiêm trọng lắm, chỉ là bị thương ngoài da, vả lại chúng cũng đã được xử lý hoàn mỹ rồi.

Nhưng trên ngực của Thụy Vương lại có một mũi tên cách rất gần tim, nếu dùng sức rút ra thì có lẽ hắn ta sẽ không thể gắng gượng được.

Nàng nghĩ chắc đây cũng là nguyên nhân Chu Hoài Minh đến tìm Cố Thừa Duệ.

Quả thế, đợi đến lúc Cố Thừa Duệ kiểm tra xong, Chu Hoài Minh ngay lập tức hỏi: "Thừa Duệ, đệ có nắm chắc mấy phần?"

"Năm phần, nhưng đệ cần Chu Oánh giúp đỡ."

"Năm phần." Chu Hoài Minh nghe xong lời này thì trong lòng trầm xuống, nhưng hắn ta cũng biết đây có thể là kết quả tốt nhất rồi. Dù sao thì ngay cả đại phu Hà - người được mệnh danh là thánh thủ ngoại thương - cũng không có cách nào.

Sau đó hắn ta chần chờ một chút rồi nói: "Cứ cố hết sức đi, còn cần cái gì, hoặc là có điều kiện gì thì cứ nói."

"Nước ấm, chờ đến lúc Chu Oánh đến đây là có thể bắt đầu rồi. Nhưng trong lúc bọn đệ trị liệu tuyệt đối không thể bị quấy rầy, chỉ cần có một chút sai lầm thôi là sẽ...

Thế nên dù cho có chuyện gì thì cũng đừng để người khác xông vào."

"Ta hiểu, đệ đi chuẩn bị chút đi, ta đi gọi Chu Oánh." Chu Hoài Minh nói xong liền xoay người chạy ra ngoài.

Mà Cố Thừa Duệ cũng đi chuẩn bị đơn giản một chút, đương nhiên chủ yếu là đi tiêu độc cho chính bản thân mình.

Chẳng mấy chốc Chu Oánh đã chạy tới đây. Chờ đến lúc nước ấm được đưa vào, Cố Thừa Duệ dặn dò Chu Hoài Minh xong thì đóng cửa rồi khóa trái cửa lại.

Sau đó hắn bảo Chu Oánh tiêm thuốc mê, sau khi kiểm tra da của Thụy Vương, xác định không có bất kỳ phản ứng bất lợi nào thì Chu Oánh mới tiêm thuốc gây mê cho Thụy Vương theo liều lượng đã định.

Đợi đến lúc hắn ta hoàn toàn rơi vào hôn mê, Chu Oánh trực tiếp đưa Thụy Vương vào trong không gian, tiến vào phòng phẫu thuật nhỏ trong biệt thự.

Sau đó, hai người thay quần áo phẫu thuật, tiếp theo Cố Thừa Duệ sẽ là người mổ chính, còn Chu Oánh là trợ thủ.

Không đến một khắc, Cố Thừa Duệ ngay lập tức gỡ bỏ mũi tên móc câu.

Sau khi khâu lại, Thụy Vương được tiêm thêm một ống thuốc giảm đau và kháng khuẩn.

Sau khi hoàn thành công việc, hai người bèn thay quần áo phẫu thuật ra.

Chu Oánh đi ra ngoài trước, phun một lượng lớn thuốc khử trùng rồi mới đưa Thụy Vương ra ngoài một lần nữa.

Đồng thời Cố Thừa Duệ lấy mấy thứ gồm mũi tên, bông gòn dính máu và băng vải dùng trong quá trình phẫu thuật ra, sau đó ném thẳng chúng vào chỗ nước nóng đã được chuẩn bị sẵn từ trước. Tiếp đấy, hắn khuấy chúng lên một chút, đợi tới lúc tất cả đều chuyển sang màu máu thì mới ngừng lại.

Sau khi bận bịu xong, Cố Thừa Duệ nhìn xung quanh phòng rồi kéo tấm ga trải giường Chu Oánh đã thay trước đó ra, khoét ra một chỗ lõm to bằng một cái nắm tay.

Sau đó hắn dùng máu loãng mô tả ngắn gọn vết máu chảy ra khi rút mũi tên ra.

Nghĩ đến đây, hắn lại vẩy một ít máu lên người, cũng làm cho mặt dính đầy máu.

Cuối cùng, hắn dùng khăn giấy lau tay rồi mới bảo Chu Oánh đi mở cửa.
Bình Luận (0)
Comment