Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 693 - Chương 699: Người Đứng Phía Sau Màn

Chương 699: Người Đứng Phía Sau Màn Chương 699: Người Đứng Phía Sau Màn Chương 699: Người Đứng Phía Sau Màn
"Không thì phải thế nào đây? Nhìn dáng vẻ run rẩy sợ hãi kia của đệ, ta lo đệ bị dọa sợ nên đành phải đánh ngất đệ thôi.

Hơn nữa, nếu đệ không hét lên thì bọn họ đang ở đằng trước chém giết với chúng ta sẽ không vào đứa nhỏ là đệ đâu."

Cố Thành Lâm nghĩ đến bộ dạng hèn nhát của mình lúc trước thì nhất thời ấp úng không biết nên nói cái gì cho phải.

Hắn ta nghẹn họng mất một lúc rồi mới nói: "Không được, về sau ta cũng phải học chút võ công phòng thân mới được."

"Đương nhiên là được rồi. Về sau đệ nghỉ lễ về nhà, đệ hoàn toàn có thể tìm biểu ca của đệ để học, hoặc là mấy người Lâm Nhất Thiên cũng được."

"Đệ biết rồi." Cố Thành Lâm vừa nói xong thì bụng hắn ta kêu lên ùng ục.

Chu Oánh cười đứng dậy nói: "Đi thôi, đi ăn một chút gì đi."

Nói xong nàng dẫn hắn ta ra khỏi chỗ ở, sau đó nàng chỉ vào căn nhà đối diện rồi nói: "Ta và biểu ca của đệ sẽ ở trong căn nhà này, nếu buổi tối có chuyện gì thì đệ nhớ tới đây tìm chúng ta đấy nhé."

"Buổi tối ta ngủ một mình à?"

"Chẳng thế thì sao? Đến hôm nay thì đệ cũng đã mười ba tuổi rồi, không còn nhỏ nữa đâu."

Cố Thành Lâm nheo mắt lại, nói: "Cái gì vậy, đệ chỉ là sợ lãng phí phòng ở thôi."

Chu Oánh nhìn dáng vẻ khẩu thị tâm phi của hắn ta thì chỉ cười cười mà không đi vạch trần Cố Thành Lâm.

Họ mới vừa xuống lầu, Chu Hoài Minh đã bưng hộp cơm đi tới, nói: "Các ngươi xuống đúng lúc đấy, bọn ta đã bao trọn khách quán này rồi, các ngươi muốn ăn gì thì gọi cái đó, không cần phải trả tiền."

"Được, huynh cứ bận việc trước đi." Chu Oánh nói xong liền trực tiếp dẫn Cố Thành Lâm đi tới chỗ phòng bếp.

Cơm đang được nấu trong bếp, có hai món thịt và hai món chay.

Hai món trong đó một món là gà hầm nấm nhưng nó lại có rất ít thịt gà, đa số là nấm.

Món thứ hai là món cá kho, mỗi con cá nặng trên dưới hai cân, khá là lớn.

Còn món ăn chay chính là món rau trộn và món cây cải dầu nhỏ trộn tỏi băm.

"Hai người mỗi người được một phần cơm, một phần thịt, một phần chay, các ngươi có thể tự mình lựa chọn." Nghe được lời nói lúc trước của Chu Hoài Minh, chưởng quỹ bèn lên tiếng nhắc nhở.

"Chúng ta có vừa đúng hai người, cho hai phần cơm đi, thức ăn hai phần giống nhau."

"Chờ một chút." Một tiểu nhị nói.

Sau đó cậu ta lấy ra hai cái khay, chuẩn bị sẵn đĩa và bát rồi nhanh chóng dọn đồ ra bàn.

Nhìn số đồ ăn được bỏ vào khay, Chu Oánh nhanh chóng nghĩ tới căn tin trường học, cho dù nhiều ít thế nào thì mỗi loại cũng chỉ được một muôi.

Hai người các nàng không quay về phòng mà bưng đồ ăn đến một cái bàn cạnh đó để ăn.

Lúc này, chưởng quỹ cũng đã thông báo cho những người do Thụy Vương mang đến, yêu cầu bọn họ thay phiên nhau ăn cơm.

Sau khi ăn xong, Chu Oánh dẫn Cố Thành Lâm đi dạo bên ngoài.

Nhưng chẳng mấy chốc hai người đã quay trở lại, vì ngoại trừ những gánh hàng rong nhỏ bán đồ ăn của nhóm tiểu thương thì cũng chỉ còn một số tửu quán và tửu lâu. Những nơi khác không bán lẻ đồ, chỉ toàn là xe hàng được đẩy đến đẩy đi.

Đến tối, Thụy Vương cuối cùng cũng tỉnh lại, cơn sốt đã tạm thời giảm bớt.

Cố Thừa Duệ trực tiếp giao hắn ta lại cho Hà đại phu đi theo chân bọn họ rồi xách hòm thuốc quay về phòng.

Chu Oánh chờ hắn tiến vào liền để hắn vào trong không gian tắm rửa sơ qua. Đợi tới lúc hắn đi ra, nàng bèn đến đổi thuốc cho hắn. Khi nàng vừa định bảo hắn đi ra ngoài ăn cơm thì nàng chợt nghe thấy có tiếng người gõ cửa.

Chu Oánh giúp Cố Thừa Duệ mặc lại quần áo xong xuôi rồi mới tiến tới mở cửa.

Nhìn thấy người đến là Trương Bình, nàng ngay lập tức mỉm cười, đón hắn ta vào trong và rót cho hắn ta chén nước, nói: "Trương tướng quân vất vả rồi, uống chén nước đi."

"Phu nhân khách sáo quá, hạ quan tới đây là để nói cho các người một tiếng, hôm nay bọn ta đã tìm được tên thổ phỉ đứng sau màn rồi. Lão phu nhân thuộc chi thứ hai của phủ Định An Hầu chính là người đã bỏ tiền ra mua chuộc bọn chúng rồi sai chúng đến giết các người."

"Lữ thị?" Chu Oánh sửng sốt một chút rồi hỏi.

"Đúng rồi, là người do ma ma bên cạnh bà ta tự mình đứng ra mua chuộc à?"

"Khi nào thì họ đã liên hệ với nhau?"

"Buổi chiều ngày hôm qua, nói là sau khi xong việc, bên đó hứa sẽ cho bọn hắn năm nghìn cân gạo và một ngàn lượng bạc."

"Cảm ơn Trương tướng quân, không biết bây giờ đám thổ phỉ này đang ở đâu và được sắp xếp như thế nào?" Cố Thừa Duệ hỏi.

Mặc kệ có người đứng sau màn hay không thì phu thê hai người đã gây thù chuốc oán với bọn họ rồi, thế nên những người này không thể giữ lại được.
Bình Luận (0)
Comment