Chương 731: Bị Lừa
Chương 731: Bị Lừa
Chương 731: Bị Lừa
"Nếu Vương gia đã cất nhắc, mặc kệ có thể trị hay không, chàng vẫn nên đi qua xem một chút đi." Chu Oánh lúc này từ trong phòng mang theo hòm thuốc đi ra nói.
Xem ý tứ của tên quản gia này, hôm nay ông ta nhất định phải mời được người qua.
Nếu tránh không thể tránh, như vậy không bằng đi xem một chút, xem Khang Vương đang làm cái quỷ gì.
Cố Thừa Duệ nghe xong gật gật đầu, nói với Chu Oánh:
"Vậy chuyện trong nhà liền vất vả nàng rồi."
"Đi đi, ta chờ chàng." Chu Oánh cười nói.
Chờ hắn rời đi, Chu Oánh liền đi thư phòng, sau đó phát động thần thức đi theo.
Dọc theo đường đi rất thuận lợi, sau khi vào Khang Vương phủ, quản gia dẫn Cố Thừa Duệ một đường vào thư phòng.
Sau khi đi vào, Khang Vương đang luyện thư pháp ngẩng đầu lên nói:
"Biểu ca tới rồi, mau ngồi đi."
Cố Thừa Duệ nhìn Khang Vương bộ dáng mặt mày hồng hào, liền biết bị lừa. Hắn không thể nói gì hắn ta, chẳng lẽ còn không thể làm khó quản gia một hai câu.
Bởi vậy trực tiếp quay đầu nói:
"Đây là ngươi không đúng, mặc kệ vì lý do gì, ngươi cũng không thể lấy thân thể Vương gia ra đùa giỡn được."
Khang vương thấy vậy phất tay nói:
"Là tiểu đệ bảo hắn nói như vậy, nếu không sao mời được biểu ca tới."
Quản gia thấy vậy lập tức lui xuống.
"Được ngài coi trọng rồi, không biết Vương gia tìm hạ quan là có chuyện gì?"Cố Thừa Duệ mỉm cười trả lời.
"Ngồi xuống trò chuyện đi, kỳ thật cũng không có đại sự gì, chỉ là thôn trang mang đồ ăn xuống, muốn mời biểu ca tới đây ăn bữa cơm nhạt." Khang Vương nói xong, ngồi xuống trước một bước.
Cố Thừa Duệ thấy vậy đành phải ngồi xuống đối diện hắn ta.
Có điều trong lòng một chút cũng không tin lời hắn ta nói, chính là không biết hắn ta đánh chủ ý gì.
Chẳng mấy chốc đã có một nha hoàn mang một bình trà tới.
Sau khi rót xong cho bọn họ, Khang Vương nói:
"Trà mới năm nay, uống thử xem có hợp khẩu vị của biểu ca hay không, nếu thích, lúc trở về liền gói cho biểu ca một cân."
"Vậy cám ơn Vương gia ưu ái." Cố Thừa Duệ cười cười, sau đó bưng chén trà lên nghiêm túc ngửi thử, sau đó nói:
"Nước trà trong vắt, vị trà nồng mà nhẹ nhàng khoan khoái, là thượng phẩm Long Tĩnh hiếm có."
"Không tồi, cũng là người yêu trà, uống thử chút xem vị thế nào đi." Sau khi Khang Vương nói xong, giống như muốn xóa đi lo ngại của hắn, trước tiên nâng chén uống một ngụm.
Cố Thừa Duệ thấy vậy ngược lại càng đề cao cảnh giác.
Lúc này Chu Oánh nói vào bên tai hắn:
"Nước trà không có vấn đề gì."
Bởi vì lúc nha hoàn pha trà, nàng nhìn ở trong mắt, bất kể là trong trà hay là trên chén đều không động tay động chân vào.
Cố Thừa Duệ nghe xong cười cười nâng chén nói:
"Vậy đa tạ Vương gia."
Sau khi uống một ngụm trà, thật đúng là hưởng thụ khó có được. Hắn gật đầu nói:
''Vị thuần hậu, dư vị ngọt thanh, là trà Long Tĩnh cực phẩm."
"Ha ha, thích là tốt rồi, uống thêm mấy chén đi."
Sau đó hai người một bên uống trà, một bên nói chuyện phiếm, uống xong trà lại dẫn hắn dạo một vòng trong phủ, thẳng đến lúc ăn cơm.
Cơm nước chủ yếu là lấy rau dưa tươi mới cùng hải sản làm chủ đạo, làm cũng tương đối mỹ vị, rượu là Nữ Nhi Hồng trăm năm khó có được, tóm lại một bữa cơm ăn tương đối thoải mái.
Lúc này Cố Thừa Duệ không chỉ không có buông lỏng, ngược lại càng thêm cảnh giác, hắn tuyệt không tin hắn ta hôm nay tới chính là vì mời mình đơn thuần đến ăn nhậu phóng túng.
Sau khi xong, lại uống một bình trà vào bụng, Cố Thừa Duệ đứng dậy nói:
"Hôm nay đa tạ Vương gia khoản đãi, trời không còn sớm, buổi chiều hạ quan còn có việc, cáo từ."
Đừng, hiện ta không có chức vụ gì, rất nhẹ thân, vô cùng nhàm chán. Còn biểu ca thì không cần đến nha môn làm việc đúng giờ gì đâu. Vừa hay cùng chơi vài ván cờ với ta đi rồi đi." Khang Vương nói xong không đợi hắn cự tuyệt, trực tiếp dẫn hắn đến đình nghỉ mát trong hoa viên chơi cờ.