Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 744 - Chương 750: Vẫn Là Cổ Độc

Chương 750: Vẫn Là Cổ Độc Chương 750: Vẫn Là Cổ Độc Chương 750: Vẫn Là Cổ Độc
Chu Oánh vô cùng ngạc nhiên, không phải là trúng độc sao, sao lại chuyển thành bệnh lao rồi.

Sau đó nàng liếc mắt nhìn sang hoàng thượng liền thấy đôi mắt thâm quầng nghiêm trọng cùng với dáng vẻ ho liên tục không ngừng của ông ấy, điều này thực sự khiến nàng giật mình.

Nàng thật không ngờ rằng chỉ sau vài tháng không gặp, ông ấy lại trở thành bộ dạng sống không bằng chết như thế này.

Sau đó, nàng cẩn thận nhìn vào bên trong cơ thể của hoàng thượng, quả nhiên trên hai lá phổi có những mảng đen, có điều dường như bên trong đang có cổ độc hoành hành.

Có lẽ những con trùng độc này cảm nhận được cái nhìn chăm chú của nàng, nên không ngừng vặn vẹo bất an, kéo theo đó là một trận ho kịch liệt của hoàng thượng dọa Chu Oánh sợ đến mức lập tức lùi lại phía sau.

Sau đó nàng nhìn về phía hoàng hậu, lúc này hoàng hậu đang ôm một con mèo, nghiêng người dựa vào nhuyễn tháp nhàn nhã ăn quýt do cung nữ đưa tới.

Sau đó nàng lại nhìn về phía Tuệ Vương phủ, lúc này Tuệ Vương vẫn còn ở trong thư phòng, hắn ta đang cùng mấy vị cố vấn bày mưu tính kế, khi nào bắt đầu, cách thức ra sao để ít gây ra thương vong nhất.

Về phía của Khang Vương và Tô thừa tướng thì lại là một cảnh nhàn nhã thong dong, như đang chờ đợi điều gì đó.

Tuy nhiên, trên đầu bốn người họ lại không hề có một chút vận may nào chứ đừng nói đến ánh sáng màu tím, thay vào đó là một màn sương đen dày đặc bao phủ, xem ra bọn họ sắp gặp xui xẻo lớn rồi.

Nhìn đến đây, nàng lại quay đầu sang nhìn Thụy Vương, lúc này, ánh sáng màu tím trên đỉnh đầu Thụy Vương ngày càng dày đặc hơn trước.

Ngược lại, ánh sáng màu tím trên cơ thể hoàng thượng ngày càng nhạt dần.

Thế nhưng điều khiến nàng băn khoăn đó là trong ánh sáng màu tím của Thụy Vương vẫn còn ba bóng đen nữa, lẽ nào một người trong số đó thực sự là Thất hoàng tử?

Nghĩ tới đây, nàng lại nhìn thoáng qua phủ Thất hoàng tử, kết quả lại chẳng phát hiện được gì.

Rốt cuộc là ai đây, chẳng lẽ lại còn có người giấu mặt đang âm thầm tranh giành vương vị.

Nghĩ tới đây nàng liền lắc lắc đầu, không muốn để ý đến nữa, chuyện này cứ để cho hoàng thượng lo lắng đi thôi, chỉ cần Thụy Vương không chết là được."Có chuyện gì mà nàng lắc đầu nguây nguẩy vậy?" Cố Thừa Duệ thấy nàng mở mắt liền hiếu kỳ hỏi.

Chu Oánh cũng không giấu giếm, kể cho hắn nghe tất cả những gì mình phát hiện được.

"Xem ra thứ bên trong người của hoàng thượng hiện tại vẫn là cổ độc.

Có điều ông ấy che giấu cũng thật kỹ lưỡng, khiến người ta không hề nghĩ đến phương diện cổ độc."

"Chính xác, xem ra bên cạnh hoàng thượng còn có người của Tuệ Vương, hay nói đúng hơn là người của hoàng hậu."

"Cũng bình thường thôi, ta nghĩ trong lòng hoàng thượng cũng đã có kế hoạch cả rồi." Cố Thừa Duệ đáp, sau đó lại hỏi: "Nếu như hoàng thượng đến cầu xin Mẫu Thần giúp đỡ, nàng dự tính sẽ giải quyết thế nào?"

"Ta cảm thấy sẽ không đâu, bằng không ông ấy đã không mạo hiểm để Thụy Vương ve sầu thoát xác.

"Đương nhiên là nếu ông ấy thực sự có lòng, ta sẽ không ngại ra tay giết chết cổ trùng đó, còn những chuyện khác thì ta chỉ đành bất lực."

"Chỉ có thể nói là ông ấy quá tự tin rồi."

"Cũng có thể là chột dạ, hoàng vị này năm đó chẳng phải cũng là do ông ta tranh đoạt mà có được hay sao?"

"Cho nên, tuyệt đối đừng làm chuyện gì trái với lương tâm." Cố Thừa Duệ cười nói.

Sau đó hai người bọn họ bắt đầu bận rộn trong không gian.

Sau khi làm xong mọi việc, hai người rửa một đĩa nho lớn, ăn xong liền đi đánh răng rửa mặt rồi trở về đi ngủ.

Trong ba ngày tiếp theo, bất kể hoàng thượng có uống thuốc gì cũng không hề có tác dụng, tình hình lúc này thật sự là có người vui, cũng có kẻ sầu.

Sau cùng, dưới sự khuyên nhủ của thái hậu, hai mẫu tử bọn họ cuối cùng cũng cầu xin đến Miếu Mẫu Thần.

Thế nhưng lúc này hai lá phổi của hoàng thượng đã bị tổn hại nghiêm trọng, cho dù có giết chết cổ trùng, sợ rằng ông ấy có lẽ cũng không sống được bao lâu nữa.

Tuy nhiên, Chu Oánh cuối cùng vẫn sử dụng thần lực để giúp hoàng thượng đẩy cổ trùng ra ngoài thông qua khí quản.

Khi hoàng thượng nhìn thấy những con trùng màu đỏ rực hòa lẫn trong máu tươi, trong phút chốc dường như nhớ ra điều gì đó liền bước tới dùng chân nghiền chết những con trùng này.

Thế nhưng sau khi hoàng thượng giẫm chết cổ trùng liền lập tức ngất đi.

Các vị thái y đi cùng ngay lập tức vây lấy hoàng thượng, sau một đợt cấp cứu cuối cùng cũng đã đem được mạng sống của hoàng thượng quay trở về.

Cùng lúc đó, tại một điền trang ở ngoại ô, một người đàn ông xấp xỉ năm mươi đang chơi đùa cùng con rắn đột nhiên phun ra một ngụm máu rồi thẳng tắp ngất đi.
Bình Luận (0)
Comment