Chương 755: Bức Vua Thoái Vị 5
Chương 755: Bức Vua Thoái Vị 5
Chương 755: Bức Vua Thoái Vị 5
"Tốt lắm, lập tức tiêu diệt phản tặc." Khang Vương vung tay ra lệnh.
Lúc này, Ngự Lâm quân do Tôn Thanh Phong dẫn đầu đột nhiên phản chiến, cùng với những người khác xông lên đuổi giết binh sĩ theo phe Định An Hầu."Ngươi..." Tôn Thanh Phong đang muốn chất vấn đồng bọn của mình, có điều lời chưa kịp thốt ra khỏi miệng, hắn ta đã bị người khác đâm xuyên một đao."Phong nhi." Định An Hầu kinh hãi hét lớn, sau đó liền cầm lấy đại dao xông vào chiến đấu.
Có điều do số lượng quân địch quá đông nên phe cánh của Định An Hầu nhanh chóng bị tàn sát, sau cùng Định An Hầu cũng bị năm người bao vây và giết chết.
Khi thế tử Định An Hầu dẫn theo hơn một vạn binh sĩ đến, nhìn thấy cảnh tượng này, hắn ngẩng đầu căm phẫn hét lớn một tiếng rồi dẫn theo binh sĩ cùng xông lên.
Khang Vương, Thất hoàng tử và những người khác chỉ có thể cố gắng dùng toàn lực để chống trả.
Có điều rất nhanh đã bị đàn áp.
Vào lúc bọn họ chuẩn bị tháo chạy thì Chu Hoài Minh và Diêm Chí Võ dẫn theo năm vạn binh mã nhanh chóng lao tới, vừa bảo vệ hoàng thượng vừa bắt đầu tàn sát binh lính thuộc phe cánh Định An Hầu phủ.
Khang Vương và Tô Lão Đại nhìn thấy cảnh này liền biết có gì đó không ổn rồi, hóa ra hoàng thượng vẫn còn có phương án dự phòng, hơn nữa đó còn là người của Thụy Vương, vậy thì chắc chắn phía bên đó sẽ không tin tưởng bọn họ.
Cả hai người đưa mắt nhìn nhau và nhanh chóng lùi sang một bên.
Cuộc chiến rất nhanh đã đi đến hồi kết.
Hoàng thượng thấy vậy liền hét lớn: "Lão Tam, mở cổng thành."
"Tuân lệnh, phụ hoàng." Thụy Vương đáp lại một tiếng, từ trong hàng ngũ của đội thị vệ bước ra, đồng thời cởi bỏ mặt nạ trên mặt mình xuống.
Khang Vương kinh ngạc tột độ khi nhìn thấy cảnh này.
Đột nhiên hắn ta nhớ đến tin tức đã nghe được trước đó, xem ra lần này hắn và lão Đại đều đã bị hoàng thượng đưa vào tròng rồi.
Đúng vậy, nếu không với sức lực cỏn con đó của lão Thất, sao nó có thể bảo trụ được tính mạng, sau đó lại còn chạy đến để cứu hoàng thượng.
Không được, không thể để hoàng thượng hồi cung, càng không thể để cho lão Tam thành công được, nếu không hắn ta và Tô gia sẽ không còn đường sống nữa.
Vẻ mặt của Tô Lão Đại thậm chí còn khó coi hơn cả Khang Vương, sau đó hắn ta nháy mắt ra hiệu gì đó với Khang Vương.
Khang Vương gật đầu, triệu tập binh sĩ của mình đến, để họ lặng lẽ yểm trợ cho hắn ta chạy về hướng cửa hông của hoàng cung.
"Diêm Chí Võ, theo Bản Vương tấn công cổng thành. Chu Hoài Minh thu dọn chiến trường, khám xét Định An Hầu phủ." Thụy Vương bước lên nói.
"Tuân lệnh." Hai người lên tiếng đáp lại, sau đó song phương nhanh chóng chia ra hành động, Diêm Chí Võ dẫn theo binh sĩ theo sát phía sau Thụy Vương, tiến nhanh về phía cửa cung.
"Khụ khụ." Hoàng thượng đột nhiên ho khan kịch liệt, hơn nữa còn không ngừng ho ra máu, khiến mọi người nhìn thấy đều lòng đầy hoảng sợ.
Thái hậu vội vàng bước tới đỡ lấy hoàng thượng: "Hoàng thượng, ngươi làm sao thế, sao lại nghiêm trọng như vậy.
Hoàng thượng lắc đầu nói: "Mẫu hậu, ta không sao, ho xong ngược lại cảm thấy nhẹ nhàng hơn rồi."
"Hoàng hậu chết tiệt này, sau khi hồi cung bổn cung không lột da, rút gân ả thì không được." Thái hậu đáp lại.
Nghe xong, Khang Vương không khỏi siết chặt nắm đấm, ngược lại bây giờ hắn ta lại muốn về phe hoàng hậu rồi.
Cho dù không tính đến lão Tam, trước tiên hắn ta vẫn phải giết chết hoàng thượng, nếu không sợ rằng một chút cơ hội cũng không còn nữa.
Mà vào lúc này, sau khi hoàng hậu chứng kiến cảnh tượng toàn bộ binh lính của Định An Hầu phủ bị giết chết, bà ta liền ngất lịm đi.
Lúc bấy giờ, Thụy Vương cũng đi tới trước cửa hoàng cung, thẳng tắp ngẩng đầu hét lớn: "Những người bên trong hãy nghe đây, hiện tại lập tức đầu hàng sẽ được tha bổng, nếu không giết không cần hỏi."
Lời vừa nói ra, không ít người đã có ý định đầu hàng, dù sao Định An Hầu và Tuệ Vương rõ ràng không còn cơ hội nữa rồi, hiện tại cũng không cần đi theo bọn họ tạo phản làm gì nữa.
Vì vậy lập tức có người hỏi: "Thật sự sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?"
"Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, thế nhưng công việc của các ngươi sẽ không còn nữa."
Đương nhiên, tiếng hét của Thụy Vương cũng đã làm hoàng hậu bừng tỉnh, bà ta lập tức lớn tiếng hét lên: "Các ngươi đừng làm chuyện ngu ngốc nữa, tạo phản là đại tội đáng phải tru di cửu tộc, hắn ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu."