Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 808 - Chương 814: Kiều Thị Qua Đời

Chương 814: Kiều Thị Qua Đời Chương 814: Kiều Thị Qua Đời Chương 814: Kiều Thị Qua Đời
Một ngày trước khi Kiều Thị qua đời, Cố Thừa Duệ đã đưa Cố Thừa Nghiệp, Cố Thừa Chí và con trai của hắn ta vào huyện tham gia tiệc chiêu đãi các quan chức.

Vào ngày đó, Cố Thừa Duệ và Cố Thành Lâm vừa mới thu dọn hành lý thì đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa dồn dập.

Cố Thừa Duệ lập tức chạy tới, mở cửa liền nhìn thấy Cố Thừa Hỉ đứng ở cửa, đôi mắt đỏ hoe.

Hắn còn chưa kịp mở miệng, Cố Thừa Hỉ liền gấp gáp nói: "Tam ca, may quá huynh vẫn chưa đi, bà nội hình như chịu không nổi rồi, huynh mau chạy qua xem đi."

"Thành Lâm, đừng dọn hành lý nữa, chúng qua đi qua xem bà ngoại đi." Cố Thừa Duệ quay đầu kêu, đợi hắn ta đi ra rồi khóa cửa, ba người họ vội vã chạy qua nhà chính.

Còn chưa bước vào cửa thì nghe thấy tiếng khóc thất thanh.

Trái tim Cố Thừa Duệ đập thình thịch, thầm nghĩ nhanh như vậy sao.

"Thừa Duệ đến rồi, mau vào trong xem bà nội con đi, sau đột nhiên lại như vậy." Cố phụ lập tức vẫy tay gọi hắn vào.

Cố Thừa Duệ tức tốc chạy vào trong phòng, nhìn thấy Kiều Thị nằm trên giường, vội vàng tiến tới bắt mạch một cách nghiêm túc, tiến hành kiểm tra toàn diện.

Sau khi dừng tay lại, hắn nói nói: "Phụ thân, chúng ta lo chuẩn bị tang lễ đi."

"Cái gì, sao lại vậy? Tại sao lại đột ngột như vậy?"

"Là xuất huyết não, tức là mạch máu trong não đã bị vỡ.

Con có thể châm cứu cho bà, để bà tỉnh lại trong chốc lát, xem bà còn có điều gì cần dặn dò không?"

Cố Thừa Duệ nói xong, xin Hoàng Thị một cây kim thêu, sau đó nhanh chóng châm cứu lên người Kiều Thị.

Trong phút chốc, Kiều Thị tỉnh lại, đầu tiên là ngơ ngác nhìn mọi người, cuối cùng nhìn Cố Thừa Duệ nói: "Con của ta, có phải ta sắp chết rồi đúng không?"

Rõ ràng bà ấy có thể cảm nhận mình không thể kiểm soát được tay chân mình nữa, ngay cả đầu cũng rất khó chịu, như bị bao phủ bởi một lớp sương mù dày đặc.

"Vâng, nếu như bà còn có điều gì dặn dò thì cứ nói với mọi người, bọn cháu nhất định sẽ làm hết sức mình." Cố Thừa Duệ nói.

Kiều Thị nghe xong mỉm cười nói: "Lấy chiếc hộp nhỏ bên trong hố bếp lửa mở ra đi."

Cố Thừa Duệ nghe xong lập tức nghiêng người, lấy ra một chiếc hộp nhỏ khoảng thước vuông từ trong hố ra, rồi hắn mở nó ra ngay trước mặt bà ấy.

Kiều Thị quay đầu nhìn mọi người nói: "Số bạc chia làm ba phần, một phần cho đại ca, một phần cho nhị ca, một phần cho Thừa Duệ và Thành Lâm.

Số trang sức còn lại thì chia đều ra cho Lưu Thị và Diêu Thị.

Mọi người nhất định phải đoàn kết, giúp đỡ nhau, là chỗ dựa tốt cho Hiền ... phi."

Chữ cuối cùng gần như không thể nghe được, nhưng mọi người đều có thể hiểu được ý tứ của bà ấy khi nhìn vào khẩu hình của bà ấy.

Nói đến chữ cuối cùng thì Kiều Thị cũng trút hơi thở cuối cùng.

Cố Thừa Duệ nhanh chóng rút kim ra.

Mọi người nhìn phản ứng của hắn, sau khi hiểu ý hắn, bọn họ lao về phía giường và bật khóc.

Đặc biệt là nhị thúc, nước mắt nước mũi lấm lem.

Khoảng mười lăm phút sau, cha Cố đứng dậy và nói: "Lưu Thị các anh chị em, lấy tấm vải liệm đậy vào cho mẹ. Thừa Nghiệp, Thừa Trí thì đi thông báo cho những người trong tộc.

Bốn người nghe xong lập tức đi làm việc của mình.

Cố Thừa Duệ đi theo chú hai vào trấn để mua kèn sáo.

Khi họ quay lại, lều để tang cũng đã được dựng lên.

Lần này, Cố Thừa Duệ mới gặp được vợ lẽ của Cố phụ, một người phụ nữ sắc sảo giống như Chu Chính.

Hắn nghe nói bà ta không có ở nhà là do phải vào trấn ở cữ.

Cố Thừa Duệ chỉ chào hỏi xã giao, vừa mới gặp mặt nên cũng không biết nói gì.

Bảy ngày trong nháy mắt trôi qua, mặc dù không có thông báo cho người quen của Cố Thừa Duệ và Cố Thừa Nghiệp, nhưng người đến cũng không ít, cho nên bảy ngày nay mọi người đều mệt mỏi.

Còn Cố Thừa Duệ và Cố Thành Lâm sau khi đốt giấy cúng thất thì cũng lên đường trở về kinh thành.
Bình Luận (0)
Comment