Chương 816: Người Của Cố Gia Đến
Chương 816: Người Của Cố Gia Đến
Chương 816: Người Của Cố Gia Đến
Sáng nay, Cố Thừa Duệ ở trong phòng suốt buổi, sau khi chắc chắn Chu Oánh không gặp nguy hiểm gì, sữa cũng đã có xong thì mới tới phòng bếp dặn dò một chút, buổi chiều thì lập tức chạy tới thôn trang.
Sau khi hướng dẫn giáo hội Phương Trang cách nấu rượu nho suốt một đêm, sáng sớm hôm sau hắn đã vội vã quay về.
Cơm nước xong xuôi, hắn tự mình bưng bát canh gan heo nấu với dầu mè cùng với một chén cơm lúa mạch đi vào nói: "Hẳn là nàng cũng đã đói bụng rồi, nàng mau ăn cơm đi."
Chu Oánh liếc nhìn đồ ăn mà hắn mang vào, nói: "Chàng đây là làm cơm theo thực đơn ở cữ à?"
"Đúng vậy, rất bổ dưỡng, có thể tiêu trừ sản dịch, đây là thứ tốt mà." Cố Thừa Duệ nói xong rồi định đút cơm cho nàng ăn.
Chu Oánh ngửi thấy mùi tanh của gan heo, lập tức nhíu mày nói: "Món này nặng mùi quá, sao mà ăn được đây."
"Ráng chịu đựng một chút, bữa tiếp ta sẽ nấu, đảm bảo đồ vừa dinh dưỡng lại vừa thơm ngon."
Chu Oánh nghe vậy lập tức nếm thử một miếng, nhưng rồi lại nhanh chóng nhổ ra, nàng đẩy ra nói: "Vậy nhanh chóng đi nấu đi, ta không ăn đâu, mùi quá."
"Được rồi, vậy ta pha cho nàng một ly nước đường đỏ trước nhé, nhớ uống khi còn nóng, ta đi nấu đồ ăn cho nàng đây." Cố Thừa Duệ nói xong rồi bưng cơm bê ra ngoài.
Tuy rằng đồ ăn do hắn nấu đã đỡ đi rồi nhưng vẫn còn chút mùi, Chu Oánh không còn cách nào đành phải bóp mũi nuốt xuống.
Vừa mới ăn hết một chén cơm, đứa bé đã tỉnh lại, Cố Thừa Duệ ngạc nhiên một chút rồi nói: "Ồ, công chúa nhỏ của chúng ta tỉnh rồi."
Nói xong, hắn đi tới nôi ẵm đứa bé lên đưa cho nàng.
Chu Oánh đón lấy đứa bé, nhắc nhở hắn: "Chàng đừng gọi con như vậy, nhỡ để người khác hiểu lầm đấy."
Cố Thừa Duệ ngẩn ra một chút, giơ tay tát vào miệng mình.
Nơi này thuộc triều đại phong kiến, quả thật hắn không nên gọi như vậy, do dự một lúc hắn nói: "Nhũ danh gọi là Quả Quả đi, Quả trong hoa quả, ngụ ý đây là kết tinh từ tình yêu của chúng ta, cũng là nói tới một mùa thu hoạch bội thu, quả to trĩu cành, cũng đúng ngày mùa."
Chu Oánh vừa cho đứa bé ăn vừa nói: "Quả Quả, nghe giống tên con trai quá."
"Đây là một cái tên trung tính, cũng không quá nam tính đâu."
"Vậy thì nghe chàng, đại danh cũng giao cho chàng."
"Được, lát nữa nàng đặt con xuống, ta phải chuẩn bị đi báo tin vui này." Cố Thừa Duệ nói xong rồi xoay người đi ra ngoài.
Sau đó bắt đầu chuẩn bị thiệp cưới.
Về việc ba ngày mới được tắm rửa, bởi vì cả hai bên đều không có trưởng bối, cộng thêm cả hai cũng không muốn giày vò đứa bé, thế nên Cố Thừa Duệ để Thu Nương tắm sơ qua cho Quả Quả một cái.
Thế nên trên thiệp cưới còn mời mọi người tới dụ cả tiệc đầy tháng.
Đảo mắt một cái đã qua nửa tháng, mấy ngày nay nhờ có sự săn sóc cẩn thận của Cố Thừa Duệ, Chu Oánh cảm thấy cơ thể mình rõ ràng tốt lên nhiều, khí huyết cũng đã khôi phục.
Chu Oánh khôi phục xong bèn tiếp tục làm công việc buổi tối.
Đương nhiên thể mấy công việc cần thể lực đều do Cố Thừa Duệ làm.
Sáng nay, Chu Oánh vừa mới ăn xong bát chè đậu đỏ, Thạch Trúc đã đi tới nói: "Thưa lão gia, phu nhân, có người từ quê tới, bọn họ nói mình là lão thái gia và nhị lão thái gia."
Cố Thừa Duệ ngạc nhiên một chút, ngay sau đó hắn hiểu ra hai người đó có lẽ là tới vì đứa con của mình, vội đứng dậy nói: "Ngươi giúp phu nhân thu dọn chút, để ta ra mời họ vào."
"Vâng, thưa lão gia." Thạch Trúc nói xong rồi dẹp dẹp phòng một chút, còn Chu Oánh cũng thay đổi một bộ đồ sạch sẽ khác.
Đợi tới khi các nàng đã thu dọn gần xong, Lưu thị, Diêu thị cùng với Dương thị mỗi người xách một cái tay nải đi đến.
Chu Oánh vừa định đi tới chào, Lưu thị vội nói: "Đừng cử động, hiện giờ không thể để bị trúng gió được."
"Đúng vậy, chúng ta lại không phải người ngoài, ngươi cứ an tâm ngồi đi." Diêu thị tiếp lời.
Sau đó họ đi tới, nhìn nàng một cái rồi: "Khuôn mặt nhỏ này hồng hào đẫy đà, thoạt nhìn hồi phục khá tốt đấy."
"Dạ phải, chủ yếu là nhờ Thừa Duệ làm dược thiện tốt đó ạ." Chu Oánh cười nói.