Chương 838: Thẩm Vấn 1
Chương 838: Thẩm Vấn 1
Chương 838: Thẩm Vấn 1
Sau khi ra ngoài, đến hai vòng quanh tửu lâu, nói cho bọn họ biết cách làm đậu phụ mà mình biết, sau đó mới về phủ.
Đồng thời, hoàng thượng vẫn chưa nhận được câu trả lời của An Vương, nên đã sai người áp giải thích khách vào thiên lao, định tự thẩm vấn hắn ta.
Thích khách nhìn thấy hoàng thượng không những không tiết lộ một lời mà còn phun ra một ngụm máu nói: "Đừng lãng phí công sức, lão tử đã bị ngươi bắt được thì là ta..."
Hắn ta còn chưa nói xong, hoàng thượng đá dương vật của hắn ta một cái, nói: "Đồ khốn, không biết ngươi có thể làm nam nhân đến khi nào."
Sau đó quay lại nói với Tiền công công: "Đến tịnh thân phòng, gọi Hoa công công đến đây cho trẫm, tịnh thân cho hắn."
"Vâng." Tiền công công nghe xong, đưa ánh mắt đồng tình nhìn thích khách, sau đó vội vàng chạy ra khỏi thiên lao.
Hoàng thượng lùi về phía sau vài bước, ngồi lên ghế, bắt đầu nghiêm túc quan sát thích khách.
Tên thích khách lấy lại bình tĩnh, ngẩng đầu lên nhìn vào mắt ông ấy, bị ông ấy nhìn đến mức nổi da gà.
Cho rằng ông ấy đang nghĩ nên tra tấn mình thế nào, hắn ta cười lạnh nói: "Đừng nói là tịnh thân, cho dù ngươi lăng trì lão tử, lão tử cũng sẽ không chớp mắt một cái."
"Đúng vậy, hy vọng lúc hành hình ngươi vẫn có thể kiêu ngạo như vậy." Hoàng thượng nói đến đây, chế giễu: "Ngươi nói xem, ngươi tài giỏi như vậy sao có thể rơi từ trên cây xuống chứ."
"Ngươi..." Tên thích khách nghe xong lập tức nổi giận.
Nói thật thì hắn ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, rõ ràng hắn ta đang trốn ở phía trên rất yên ổn, đột nhiên cảm thấy choáng váng sau đó ngã xuống.
Bây giờ nghĩ lại, lúc đó thật sự rất mất mặt.
Lúc này, An Vương cố ý đi lên chế giễu: "Khởi bẩm hoàng thượng, theo chẩn đoán của đại phu, hắn ngã từ trên cây xuống là do ngất xỉu vì đói.
Mặc dù hắn cao lớn thô kệch, dáng vẻ của một nam nhân.
Thật ra bên trong là một tiểu phu nhân yếu đuối, nếu không cũng không ngã xuống vì nhịn vài bữa, đúng là nhát gan."
"Im miệng, lão tử không phải đói đến ngất xỉu, đừng nói là ba ngày không ăn không uống, cho dù nhịn bảy ngày thì lão tử cũng vẫn có thể đứng vững được, nếu không làm sao có sức giương cung bắn tên."
"Ngươi nói ngươi nhịn đói ở trên cây ba ngày rồi." Hoàng thượng hỏi.
"Đúng vậy, hơn nữa, ta còn mang nước theo, sao có thể đói ngất xỉu được chứ?"
"Nói cách khác, vào ngày thái thượng hoàng băng hà, ngươi đã ẩn nấp trên cây rồi."
"Đúng vậy, nếu muộn hơn nữa thì các ngươi sẽ điều động quân đội đi dọn đường, như thế thì rất khó trốn."
"Xem ra ngươi hiểu rất rõ quy tắc trong cung, nhất định là ngươi có tham gia vào chuyện thái thượng hoàng bị người khác tính kế."
Thích khách sửng sốt một lát, sau đó mới ý thức được mình đã lỡ lời, hừ lạnh một tiếng không nói nữa.
Hoàng thượng cũng phát hiện hắn ta có chút kiêu ngạo, cũng không thông minh như vậy.
Sau đó thử nói chuyện với hắn ta, đáng tiếc, thích khách tuy không thông minh nhưng cũng không phải kẻ ngu ngốc, để đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn nhất định không nói gì nữa.
Hoàng thương thấy thế rất bất lực, nhưng cũng chắc chắn một điều, hắn ta nhất định biết chút gì đó việc của Thái thượng hoàng, thậm chí còn tham gia.
Nghĩ đến điều này lập tức thấy vô cùng căm hận.
Đồng thời trong lòng cũng chắc chắn, nhìn bề ngoài bọn họ có vẻ nhắm vào Thái thượng hoàng, nhưng mục đích cuối cùng chính là ông ấy.
Không ngờ lại hại Hoàng hậu mất mạng, nghĩ đến đây thật sự chỉ muốn rút gân lột da hắn ta
Không lâu sau, Tiền công công dẫn Hoa công công của Tịnh thân phòng đi vào, Tiền công công chỉ vào thích khách nói: "Là hắn, nhớ làm chậm chút, nhưng đừng khiến hắn mất mạng."
"Tiền công công yên tâm, tiểu nhân nhất định sẽ khiến hắn đau đến chết đi sống lại mà không mất mạng." Hoa công công nhấc tay hoa lên nói.
Sau đó gọi thêm mấy tên lao dịch vào trói hắn ta lên giá đỡ, sau đó lấy ra một con dao sắc lạnh, thổi hai cái.