Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 849 - Chương 855: Chỗ Dựa

Chương 855: Chỗ Dựa Chương 855: Chỗ Dựa Chương 855: Chỗ Dựa
Chu Oánh thấy vậy đành phải tìm ra một tờ giấy, để bọn họ đăng ký vào. Nếu như có thể bán đi hết thì nàng cũng đỡ phải tự ra ngoài bán.

Sau khi điền xong, Chu Oánh thu tờ giấy lại: "Đa tạ các vị đã ủng hộ, đến lúc đó làm xong rượu nho, ta sẽ phái người gửi thư cho các vị."

"Oe oe..."

Nàng vừa dứt lời, đại hoàng tử đã khóc lớn.

"Chu tỷ tỷ, đừng nói đại hoàng tử vì bị tỷ đoạt mất ánh hào quang nên đình công nhé." Minh Ngọc quay đầu nói lời trêu chọc.

"Tám phần là buồn ngủ rồi." Cố Uyển Ninh cười nói.

"Có buồn ngủ hay không thì ta không biết, nhưng hôm nay mượn hào quang của đại bảo bối chúng ta là sự thật."

Đến tết người làm mợ như ta sẽ cho đại bảo bối của chúng ta một một bao lì xì thật to." Chu Oánh cười nói.

"Có bao nhiêu, ta biết tỷ có nhiều tiền lắm đấy." Minh Ngọc nói.

Chu Oánh quay đầu nhìn Minh Ngọc một cái, thấy nàng ấy chớp chớp mắt với mình thì sững sờ một lúc rồi nói: "Một vạn lượng bạc thì thế nào, về sau hàng năm cho đại bảo bối một cái, để mỗi năm thằng bé đều có tiền tiêu vặt."

"Tẩu à, không cần đâu..." Cố Uyển Ninh vừa định lên tiếng.

Minh Ngọc đã nói: "Tỷ ấy cũng không phải cho ngươi, ngươi cứ nhận hộ đứa nhỏ đi."

Cố Uyển Ninh thấy Chu Oánh gật gật đầu với mình, cũng gật đầu nói: "Vậy ta thay thằng bé cảm ơn tâu."

"Ai bảo ta là mợ của nó chứ, cũng không thể gọi mợ công cốc được." Chu Oánh nói.

"Cố phu nhân đúng là mạnh tay, thật sự chúc mừng đại hoàng tử, tương lai của đại hoàng tử chắc chắn sẽ là đứa trẻ giàu có nhất." An vương phi cười nói.

Những người khác nghe xong cũng vội phụ họa.

Ngay cả thái hoàng thái hậu cũng cười, hai mắt híp lại thành một khe hở.

Nhưng đại hoàng tử thật sự đã buồn ngủ, Cố Uyển Ninh nói khách sáo mấy câu rồi đưa đứa nhỏ trở về phòng.

Ngoại trừ thành viên của hoàng thất, những người khác lập tức tụm năm tụm ba, mạnh ai nấy nói.

Lúc này Chu Oánh nhìn về phía Minh Ngọc, hỏi với vẻ khó hiểu: "Vừa rồi cô làm gì thế, cố ý khiến tôi để lộ tiền của đúng không."

"Suỵt, nghe này." Minh Ngọc quay đầu sang một bên, bĩu môi nói.

Chu Oánh nhìn lướt qua, là ở phía người nhà bá quan, nghĩ đến lời nàng ấy nói trước đó, dùng thần thức để nhìn sang.

Có người nói nàng mạnh tay, có người nói nàng ngốc, còn có người ghen tị với nàng.

Bất quá có ít người lại đang nghị luận về Uyển Ninh, nói là có sự ủng hộ của phu thê nhà họ, lại có thêm một đại hoàng tử, cho nên vị trí hoàng hậu thật sự rất khó nói.

Lúc này Chu Oánh mới biết, ý của Minh Ngọc vừa rồi là để nàng làm chỗ dựa cho Cố Uyển Ninh, khiến mọi người sau này cũng kiêng kỵ.

Ngẫm lại cũng đúng, bây giờ Thành Lâm còn nhỏ, nếu không có phu thê bọn họ giúp đỡ, chờ người mới vừa vào cung, cuộc sống của nàng ấy sẽ rất khó khăn.

Buổi chiều, sau khi tiệc đầy tháng kết thúc, Cố Uyển Ninh tìm Chu Oánh nói: "Tẩu, lời nói trước đó chỉ là lời nói vội vàng, hàng năm tẩu không cần cho đứa nhỏ nhiều bạc vậy đâu."

"Ta cũng không lấy."

"Muội bắt buộc phải lấy." Sau khi Chu Oánh nói xong, nói cho nàng ấy nghe ý tứ của Minh Ngọc và những gì nàng nghe được một cách sơ lượt: "Tuyển tú là chuyện sớm muộn, sinh tồn ở trong cung cũng không thể không có bạc. Về sau mỗi năm cho muội hai vạn bạc, nếu như không đủ thì lại phái người đưa thư sang."

"Thật sự sẽ có tuyển tú sao?" Cố Uyển Ninh nghe xong mặt lập tức trở nên u ám.

"Nếu có hoàng hậu ở đây thì còn dễ nói, hiện tại..."

"Vẫn là câu nói lúc trước, tốn công sức trên người Hoàng thượng."

"Nhớ phòng thủ thì được, chứ đừng chủ động hại người."

"Có chuyện gì cũng có thể nói với Hoàng thượng, Hoàng thượng là người hiểu lý lẽ, sẽ không nhìn mọi người bị sỉ nhục đâu."

"Còn có chỗ thái hoàng thái hậu bà trưởng công chúa nữa, nhất là trưởng công chúa, cố gắng làm thâm với nàng ấy, quan tâm nàng ấy một chút. Điều này chỉ có lợi chứ không có hại cho muội đâu."

"Yên tâm, hoàng hậu cứu hoàng thượng là nể mặt nàng ấy, ta cũng sẽ không mặc kệ trưởng công chúa."

"Ừ, về sau rất có thể hoàng hậu sẽ là một cái hố hoặc một nốt chu sa trong lòng hoàng thượng. Cố gắng nâng niu kính trọng, đừng đụng vào."
Bình Luận (0)
Comment