Chương 857: Dự Định
Chương 857: Dự Định
Chương 857: Dự Định
"Hoàng thượng, người cũng đừng nói như vậy, Khả Nhi có thể vì cứu giá mà chết, là vinh hạnh của con bé, thần chỉ là..."
"Chỉ là..." Tôn đại học sĩ nói đến phần sau, trực tiếp òa khóc.
Có đau lòng cũng có thương tiếc cho con gái, cũng có sự biết ơn đối với hoàng thượng.
Nói thật, con gái không có, ngay ngày hôm sau hoàng thượng có nạp hoàng hậu đi nữa, bọn họ cũng không thể nói cái gì.
Không ngờ hoàng thượng suy nghĩ cho con gái rồi còn chịu tang con gái nữa.
Chúng đại thần thấy vậy, ai nấy lập tức ngậm miệng, đồng thời hiểu được ý nghĩ của hoàng thượng, tạm thời tất cả đều tạm gác ý định muốn bức bách hoàng thượng.
Sau khi hạ triều, hoàng thượng đưa Tôn đại học sĩ tới ngự thư phòng nói: "Nhạc phụ, hôm nay trẫm lấy thân phận con rể mời người tới thương lượng chuyện của trưởng công chúa."
"Người nói đi." Tôn đại học sĩ sửng sốt một chút rồi gật đầu nói.
"Bây giờ trưởng công chúa còn nhỏ, không thể thiếu mẫu thân dạy dỗ, nhưng hoàng nãi nãi tuổi đã lớn, cũng không biết còn có thể trông chừng mấy năm."
"Cho nên ý của con rể là muốn để Uyển Ninh dạy dỗ con bé ở trên danh nghĩa."
"Một là quan hệ giữa Uyển Ninh và hoàng hậu cũng khá tốt, ngoài ra con người của Uyển Ninh cũng không có tâm tư xấu, mà phu thê Cố Thừa Duệ cũng không có dã tâm gì."
"Hoàng thượng dự định lập Hiền phi làm hoàng hậu sao." Tôn đại học sĩ sửng sốt một chút rồi nói.
Dù thế nào thì trưởng đích nữ cũng phải mang danh của kế hậu.
Hoàng thượng gật đầu nói: "Ngoại trừ nguyên nhân trên, còn là vì cân nhắc đến đại hoàng tử."
"Trẫm và thái thượng hoàng đã chịu nỗi khổ sở vì là thứ trưởng, không muốn nhìn thấy các con cháu lại vì thế mà chịu khổ nữa."
Tôn đại học sĩ ngẩng đầu kinh ngạc nhìn về phía ông ấy chẳng qua trong lòng đã đồng ý. Cho dù là thứ trưởng tử của gia đình nào, đều không được chủ mẫu thích.
Huống chi còn có hoàng vị kế thừa hoàng gia.
Nghĩ lại, đây cũng là một trong những nguyên nhân lúc trước Tuệ Vương ra tay trước.
Mà mặc dù tính tình của Cố Uyển Ninh có chút nhạt nhòa. Nhưng không có nghĩa là hoàng hậu tương lai có thể dung nạp mẫu tử họ, cho nên...
Còn một điều quan trọng nhất, nghĩ đây cũng là điều mà hoàng thượng xem trọng nhất, đó chính là thế yếu của nhà mẹ đẻ Cố Uyển Ninh.
Cố Thừa Duệ là người duy nhất có tiền đồ lại không thích ở trên triều đình ngươi lừa ta gạt, nhưng với thực lực của chính hắn, hơn nữa quan hệ với hoàng thượng có thể đuổi kịp với Chu Hoài Minh, lại còn có có thể che chở Cố Uyển Ninh.
Nghĩ tới đây bèn gật đầu nói: "Vậy thì nghe lời người, chỉ cần trưởng công chúa sống vui vẻ hạnh phúc là được."
"Ừ, tạm thời con bé vẫn sẽ đi theo thái hoàng thái hậu, chờ đại hoàng tử lớn một chút, có thể hiểu chuyện thì lại đón về."
"Thần thay mặt trưởng công chúa cảm ơn hoàng thượng."
"Người khách sáo rồi, con bé cũng là con gái của trẫm, là đứa con đầu tiên của trẫm, lại là đích trưởng nữ chân chính, trẫm tuyệt đối sẽ không bạc đãi con bé."
Tôn đại học sĩ gật đầu, không nói gì nữa.
"Chuyện lập kế hậu, tạm thời đừng nói ra ngoài, chờ qua năm sau, hoàng hậu được tròn một năm thì tính."
"Thần hiểu rồi, nếu người không có gì phân phó, thần xin cáo lui."
"Đi đi, mọi người muốn gặp trưởng công chúa, có thể tới bất cứ lúc nào."
"Vâng." Tôn đại học sĩ đáp một tiếng rồi lui ra.
Ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm, trong lòng cũng thấy thoải mái, chỉ cần hoàng thượng nhớ đến trưởng công chúa, sẵn lòng suy nghĩ vì cô bé là được rồi.
Sau đó về nhà với tâm trạng vui vẻ, Tôn phu nhân thấy rốt cuộc trên mặt ông ta cũng đã có nụ cười, tò mò hỏi: "Lão gia, đã xảy ra chuyện gì vui mà ngài lại nở nụ cười thế."
Tôn đại học sĩ nghe xong, kể chuyện hoàng thượng dự định túc trực bên linh cữu Tôn Diệu Khả một năm nói cho bà ta biết: "Tuy rằng con gái đã mất, nhưng có được sự đối đãi thật tình của hoàng thượng cũng rất đáng."
Đương nhiên, chuyện nhận trưởng công chúa làm con thừa tự và chuyện lập hậu thì ông ta không nói chữ nào.