Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 852 - Chương 858: Hạ Sát Thủ

Chương 858: Hạ Sát Thủ Chương 858: Hạ Sát Thủ Chương 858: Hạ Sát Thủ
Tôn phu nhân vừa nghe, lập tức khóc ròng nói: "Ta thà rằng con gái còn sống."

"Chuyện đến nước này, ngài nói xem còn có ích lợi gì."

"Nhớ kỹ, về sau ai còn nhắc tới chuyện tuyển tú lập phi, chúng ta không tham gia, chỉ nghe lời hoàng thượng."

"Lão gia, ta hiểu rồi." Tôn phu nhân vừa lau nước mắt vừa nói.

Tôn đại học sĩ thấy vậy mắt cũng đỏ bừng, hai người ngồi khóc một hồi lâu, mới bắt đầu ăn cơm.

Đương nhiên gia đình các đại nhân, về nhà cũng nói một tiếng cho phu nhân và con gái trong nhà biết, để họ tạm thời dẹp tâm tư muốn tuyển tú đi.

Tối hôm đó, sau khi Chu Oánh bận rộn xong, mang theo Quả Quả mới từ không gian đi ra, đột nhiên cảm giác tim đập thật mạnh, Quả Quả cũng tỉnh dậy khóc oe oe.

Chu Oánh vội vàng bế cô bé dỗ dành, chờ cô bé ngủ xong, nằm ở trên giường cũng không ngủ được.

Nghĩ đến vừa rồi tim đập thật nhanh, luôn cảm thấy bất an.

Sau đó lại ôm Quả Quả vào không gian, đặt cô bé lên giường ở trong biệt thự, bắt đầu điều tra hành tung của Cố Thừa Duệ.

Cuối cùng tìm được Cố Thừa Duệ ở phủ tri phủ Bình Dương, là phủ của Tôn tri phủ, cũng chính là nhà của Tôn huyện lệnh huyện Vận Hà.

Lúc này rõ ràng hắn đã uống quá nhiều, ngủ cũng không yên.

Một người ăn mặc như nha hoàn, trong tay cầm một thanh đao, đang muốn đâm về phía trái tim của Cố Thừa Duệ.

Chu Oánh bị giật mình, sau đó lập tức hóa thần thức thành thanh đao, chém về phía sau ót của nha hoàn.

Chờ khi nàng ta ngã xuống, Chu Oánh lập tức đâm một cái vào người Cố Thừa Duệ, chờ khi hắn thấy đau mà tỉnh dậy thì vẫn còn mơ mơ màng màng.

Chu Oánh đành phải truyền âm tới nói: "Còn ngủ nữa, cái mạng nhỏ sắp không còn nữa rồi."

"Nha đầu." Cố Thừa Duệ sửng sốt một chút nói.

"Còn nhớ là được, có người muốn giết chàng, chính là nha hoàn trên mặt đất. Ta đã gõ vào sau ót nàng mê, khiến nàng ta hôn mê, chuyện còn lại thì chàng tự mình điều tra đi."

Cố Thừa Duệ vừa nghe thấy đã hoàn toàn tỉnh táo, gật đầu nói: "Còn lại cứ giao cho ta, nàng chăm sóc bản thân cho tốt."

"Chàng cũng vậy, ít uống rượu lại." Chu Oánh nói xong lui ra.

Cố Thừa Duệ lập tức bò dậy, gọi đám người Lâm Nhất Thiên dậy, sau khi thông báo cho Tôn đại nhân thì bắt đầu thẩm vấn nha hoàn kia.

Nha hoàn tỉnh lại, nhìn về phía hắn và Tôn đại nhân nói: "Cẩu quan, quan lại bảo vệ lẫn nhau, quả nhiên đều không phải thứ tốt lành gì."

"Thí dụ đi, nếu ngươi nói không ra nguyên nhân, đừng trách bản quan giết ngươi với tội đại bất kính." Tôn đại nhân giễu cợt nói.

Tuy ông ta không tính là người tốt, nhưng ở phương diện làm quan, vẫn cố gắng hết khả năng để liêm khiết thanh chính, chưa từng làm chuyện mất lương tâm.

Không ngờ hôm nay lại bị người ta xách mũi mắng chửi bất công, thật sự là buồn cười.

"Lần tuyển chọn y đạo nha môn này, vốn là Tống lão gia thi hạng hai không được chọn trúng, mà người được chọn lại là biểu ca của Tôn phu nhân, Sở Kiến Văn, người lúc thi sơ tuyển được hạng bốn. Chẳng lẽ không phải mấy người làm quan như các người giở trò sao?" Nha hoàn không cam lòng nói.

"Tống lão gia, Tống Bảo Sơn, trước tiên ngươi nói xem ngươi có quan hệ gì với hắn." Tôn đại nhân lập tức hỏi.

"Không có quan hệ gì hết, nô tỳ chỉ cảm thấy các người làm việc bất công, cho nên..."

"Lừa gạt kẻ ngốc à, ngươi là nha hoàn của Tôn phủ ta, mà lại ăn cây táo rào cây sung, giúp đỡ cho một nam nhân, mà còn nói các người không có quan hệ đặc biệt thì ai tin chứ."

"Nô tài..." Nha hoàn bỗng chốc cũng không biết giải thích như thế nào, cũng không thể nói là người ta phái nàng ta tới dò hỏi tin tức được.

"Đánh cho ta, lại phái gián điệp đến tri phủ nha môn. Ta cũng muốn xem rốt cuộc là ai mà to gan như vậy."

Tôn đại nhân vừa dứt lời, gã sai vặt trong phủ lập tức tiến lên ấn nha hoàn lên ghế mà đánh.
Bình Luận (0)
Comment