Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 860 - Chương 866: Sư Đà Lĩnh 3

Chương 866: Sư Đà Lĩnh 3 Chương 866: Sư Đà Lĩnh 3 Chương 866: Sư Đà Lĩnh 3
Có sổ sách thì sẽ biết bọn họ có làm chuyện xấu xa gì không.

Cuối cùng nàng tìm được hơn mười rương sổ sách trong một căn mật thất ở sau núi.

Chu Oánh mở ra chăm chú xem, bên trong đa phần là phí qua đường của thương đội chính quy và tiêu cục.

Tất nhiên cũng có cướp nhưng đa phần là thương đội bất nhân.

Nhất là thương đội buôn thuốc giả, bọn họ không chỉ cướp khá nhiều mà còn ghi rõ bên trong là cướp được những loại thuốc giả nào.

Ngoài ra còn có một nhóm vàng là do bọn họ đoạt lấy, đó là bạc mà Tri phủ Càn Châu tham ô, bọn họ biết được tin không chỉ đoạt bạc mà còn giết người.

Có một phần là do chính bọn họ thu thập, có da cỏ, con mồi và thảo dược.

Vừa đọc đã qua một đêm, cơ bản thì thu nhập khá giống nhau, chẳng qua số lượng khác biệt mà thôi.

Vào năm thiên tai, thu nhập có thể nói là gần bằng không, chi tiêu lại không ít, cũng giúp rất nhiều người, bao gồm cả những trại thổ phỉ to to nhỏ nhỏ trong núi.

Xem hết, Chu Oánh đi dạo một vòng trong cái trại nhỏ bên trong, nhìn thấy cung tiễn, bẫy bắt và đủ loại binh khí thì cũng hiểu được đại khái tính toán của họ.

Sau khi nói hết những chuyện này cho Cố Thừa Duệ, Chu Oánh không xen vào nữa.

Mãi đến khi Cố Thừa Duệ truyền tin đến nói bọn họ đã đến Sư Đà Lĩnh thì Chu Oánh tìm cái cớ tự nhốt mình vào không gian.

Nàng nhanh chóng tìm được Cố Thừa Duệ.

Lúc này bọn họ đã bắt đầu đi qua giữa đầu đường tiến vào Sư Đà Lĩnh.

Chu Oánh nhanh chóng nhìn một lượt xung quanh, chỗ khúc quanh bên trái là đám người Liễu gia, trong tay mỗi người cầm một thanh đao.

Phía bên trái đằng sau bọn chúng là đội nhân mã của Lão Hổ, rõ ràng nhiều hơn đám Liễu gia hai lần.

Trên con đường bên phải có một loạt cung tiễn thủ đang nhìn chằm chằm con đường giữa.

Nhưng trong tay mỗi người chỉ có hai cây tiễn, chắc chỉ dùng để buộc bọn họ dừng xe đi xuống.

Trên đường chính quả nhiên có đào một hàng bẫy, bên trong đều chôn bẫy thú, chỉ cần ngựa đi qua thì lập tức bị bẻ gãy chân.

Chu Oánh nói tin này cho Cố Thừa Duệ: "Nhớ đừng liều mạng."

"Biết rồi, ta sẽ cẩn thận." Cố Thừa Duệ vừa dứt lời thì lập tức có hơn mười mũi tên bắn thẳng về phía xe ngựa của hắn.

Lâm Nhất Thiên sốt sắng hô to: "Hầu gia cẩn thận."

Cố Thừa Duệ nghe vậy lập tức nằm xuống xe ngựa, sau đó đạp thùng xe chạy thoát, hô to: "Dừng lại, phía trước có cạm bẫy."

Đám người Lâm Nhất Thiên hơi sửng sốt, lúc này mới phát hiện trên đường có đất mới.

Sau đó nhanh chóng vây quanh người Cố Thừa Duệ.

Đợt bắn tên thứ hai bị đoàn người Cố Thừa Duệ ngăn lại, nhưng vẫn có quan bình bị thương chân.

Lúc này Cố Thừa Duệ cũng tìm được vị trí của cung tiễn thủ, thế là lập tức dùng nỏ phản kích.

Liễu Gia thấy sự chú ý của bọn họ đã bị thu hút sang chỗ khác thì lập tức vọt từ trên xuống.

Nhưng bọn chúng còn chưa kịp xuống núi thì Lão Hổ đã dẫn người lao xuống, hô to: "Giết!"

Sau đó cả đám nhanh chóng tản ra một cách có kỷ luật.

Đám người Lâm Nhất Thiên kinh ngạc xoay người lại, còn chưa lấy lại tinh thần thì đám người Liễu Gia đã đến, đành phải xách đao chạy lên nghênh tiếp.

Lúc này đám Liễu Gia cũng nhận ra đám người Lão Hổ bất thiện, thế là trực tiếp ra lệnh: "Giết Cố Thừa Duệ rồi lập tức rút lui."

Có mệnh lệnh của hắn ta, hai phe lập tức đánh lên.

Cố Thừa Duệ nhận thấy điều này, khi phát hiện cung tiễn thủ đã dừng lại thì lập tức xoay người bắn tên thẳng về phía Liễu Gia đang tấn công hắn.

Đáng tiếc lại bị hắn ta cản lại.

Chờ đến lúc hắn chuẩn bị ra tay lần nữa thì Liễu Gia đã xuyên qua đám người, muốn bắn cũng không bắn được nữa.
Bình Luận (0)
Comment