Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 867 - Chương 873: Sư Đà Lĩnh 10

Chương 873: Sư Đà Lĩnh 10 Chương 873: Sư Đà Lĩnh 10 Chương 873: Sư Đà Lĩnh 10
"Ngươi đã gọi ta một tiếng đại ca, vậy thì Cố lão đệ đừng nên khách khí, có gì cứ nói hết đi."Lão Hổ cười nói.

"Vậy thì ta không khách khí nữa, trải qua chuyện lần này, tuy rằng tiểu đệ không xảy ra chuyện gì, nhưng Sư Đà Lĩnh, mặc dù tôi không xảy ra chuyện gì, nhưng chắc chắn phía quan lại sẽ chú ý đến Sư Đà Lĩnh. Không biết sau này các ngươi có dự định gì?"

"Ý ngươi là gì hả?"

"Cũng không có ý gì hết. Hiện tại thế cục đã ổn định trở lại, quan phủ không thể để các ngươi chiếm giữ Sư Đà Lĩnh lâu dài.

Cho nên ý của tiểu đệ là các ngươi nhanh chóng tìm một con đường lui cho mình mới được.

Hơn nữa, các ngươi cũng cần phải suy nghĩ cho thế hệ tương lai, cũng không thể cứ để chúng làm thổ phỉ mãi được."

Lúc mới đầu, Lão Hổ nghe được lời này tuy rằng có chút không vui, nhưng hắn ta cũng không phải là không có đầu óc, nếu không cũng sẽ không thể ngồi vững ở vị trí đại đương gia nhiều năm như vậy.

Cho nên hắn ta hiểu rất rõ những gì hắn nói đều có lý.

Điều quan trọng là vì thế hệ con cháu sau này, chúng cũng không thể cứ làm thổ phỉ trên núi mãi.

Sau đó hỏi rằng: "Chi bằng Cố lão đệ cứ nói xem đường lui của các huynh đệ là ở đâu."

"Có ba con đường.

Thứ nhất, cứ ở tại chỗ này đổi từ thổ phỉ thành thợ săn, làm sơn dân, đương nhiên đây là con đường tệ nhất.

Thứ hai, dân số Đại Minh giảm mạnh sau thảm họa, cho nên có rất nhiều đất đai bị bỏ trống, các ngươi có thể chọn một mảnh đất để định cư, quay trở lại làm lương dân.

Thứ ba, chiêu an, các ngươi đã từng làm lính trước đó, sau khi trở về quân doanh, với thân thủ của các ngươi thì có thừa khả năng dốc sức phục vụ cho triều đình tốt hơn.

"Chiêu an, ngươi cho rằng triều đình sẽ đối xử tử tế với bọn ta sao?" Lão Hổ sững sờ hỏi.

"Tiểu đệ không thể nói là hiểu biết nhiều về các ngươi, nhưng sau khi trải qua một ngày chung sống thì cũng nhìn ra được, các ngươi không phải là những kẻ đại gian đại ác.

Hơn nữa trước đó, bọn ta cũng đã dò hỏi qua, tuy rằng các ngươi từng thu lộ phí, nhưng phí cũng không tính là cao, cũng chưa từng gây khó dễ cho những khách thương chân chính và những người qua đường bình thường.

Chỉ với điểm này, tiểu đệ sẵn lòng chu toàn cho các ngươi."

Nhìn thấy vẻ chân thành trên mặt hắn, Lão Hổ do dự một chút rồi nói: "Cố lão đệ còn phải ở lại Càn Châu mười ngày nữa tháng nữa nhỉ, chi bằng để huynh đệ bọn ta bàn bạc đã, chủ ý thế nào rồi sẽ nói với ngươi một tiếng."

Mặc dù hắn ta là đại đương gia nơi này, nhưng thủ hạ của hắn ta đều là huynh đệ vào sinh ra tử với hắn ta, hắn ta không thể không suy nghĩ đến cảm nhận của bọn họ.

"Ta hiểu, cho dù có được hay không, trước khi đi, tiểu đệ nhất định sẽ đến thăm hỏi lần nữa."

"Nói hay lắm, lát nữa ta sẽ triệu tập mấy huynh đệ thông minh có năng lực đưa các ngươi đến đó."

"Đa tạ ý tốt của đại ca, nhưng tin tức đám người Liễu Gia chết trên núi tốt nhất tạm thời vẫn nên giữ bí mật, nếu không sẽ dẫn đến báo thù rất phiền phức."

Lão Hổ sửng sốt một lát, nghĩ đến chuyện sứ giả của Càn Châu người của Tuệ Vương, gật đầu nói rằng: "Vậy thì nghe theo lời ngươi."

"Nhớ kỹ, đừng có bất kỳ hành động nào cho đến khi giải quyết được người đó, và cố gắng làm hết sức để phong tỏa tin tức của đám người Liễu Gia."

"Ngươi yên tâm đi, đại ca trên núi sẽ để mắt tới.

Lát nữa ta phái người đưa các ngươi ra khỏi đây từ con đường nhỏ."

"Vậy thì cáo từ nhé."Sau khi Cố Thừa Duệ nói xong thì gọi người lên, sau đó đi theo hầu tử dẫn đường, trực tiếp xuyên qua dãy núi.

Sau khi ra ngoài, không ngờ được rằng đã đến được bên ngoài trấn gần nhất.

Hầu tử nói: "Tiểu nhân đưa các vị đến đây thôi, đây là một chút tấm lòng của đại ca bọn ta, xin ngài hãy nhận lấy."

Sau khi nói xong, đưa cho hắn một tờ ngân phiếu một vạn lượng.

Cố Thừa Duệ do dự một chút, nói: "Được, ta nhận lấy, ngươi quay đa tạ đại ca giúp ta, sau khi xong việc nhất định sẽ tới thăm hỏi."
Bình Luận (0)
Comment