Chương 878: Tin Tức
Chương 878: Tin Tức
Chương 878: Tin Tức
"Nô tỳ Linh Nhi..." Ăn mày nhỏ nói đến đây, nhỏ giọng nói: "Nô tỳ nói ra, người thực sự sẽ chịu cứu nô tỳ sao?"
"Phải xem ngươi nói chuyện gì đã." Cố Thừa Duệ trả lời.
Ăn mày nhỏ do dự một lát, tiến lại gần nhỏ giọng nói: "Tỷ, tỷ tỷ của nô tỳ, phát hiện, phát hiện đại nhân của bọn ta đeo mặt nạ, hắn ta, là giả."
"Ồ, còn gì nữa không?" Cố Thừa Duệ nghe xong sững sờ một chút, nhất thời không biết nàng ta nói thật hay giả, cho nên vẫn chưa có ý định thả ra.
"Lẽ nào chuyện này vẫn chưa đủ để trị tội hắn ta sao?"
"Chuyện này quá lớn rồi, chỉ có thể thông qua hoàng thượng và Lại Bộ mới có thể xử lý được, cho nên thật sự là không thể xử lý được, chỉ có thể báo lên trên.
Ngươi nói xem còn có điều gì khác nữa không, nếu như mà có, có lẽ có thể kìm hãm hắn ta từ những mặt khác."
"Ta, tỷ tỷ còn nghe thấy bọn họ nhắc đến, cái gì mà Sư Đà Lĩnh, cái gì mà núi Kê Công nữa, những cái khác thì không nghe rõ.
Đúng rồi hình như còn nói bên trên có người nào đó đến, hai ngày này là đến rồi."
"Còn gì nữa không?"
"Thiếu gia nhà ta bị giam lại có tính không?"
"Giam lại, có biết vì sao không?"
"Không rõ nữa, chỉ nghe nói là hơn mười năm trước, có một lần thiếu gia và lão gia cãi nhau một trận rất to, thiếu gia còn bị lão gia đánh gãy chân nữa.
Từ đó thiếu gia liền bị giam lại trong viện ở bên cạnh, có người trông giữ, nhưng mà cũng chưa từng có người đi ra khỏi đó."
Cố Thừa Duệ nghe xong, nhất thời không đoán ra được, nàng ta được sai đến để thăm dò bản thân, hay là thật sự đến để cầu xin giúp đỡ.
Ngươi nói nàng ta không biết nhỉ, nhưng mà những điều đã nói đều khớp hết cả.
Nhưng mà ngươi sẽ nói nàng ta biết nhỉ, cái gì mà có đầu không có đuôi, đều cần phải sai người đi điều tra, nếu như là bẫy thì sẽ rất phiền phức đây.
Sau đó hỏi tiếp: "Trên Sư Đà Lĩnh và núi Kê Công có cái gì không, lẽ nào lão gia của các ngươi thông đồng với thổ phỉ?"
"Cái này, nô tỳ thật sự không biết rõ."
Cố Thừa Duệ thấy không hỏi ra được cái gì, liền nói với Lâm Nhất Phàm: "Ngươi tìm một nơi thu xếp ổn thoả cho nàng ta một chút, nhớ là phải cẩn thận."
"Vâng." Lâm Nhất Phàm gật gật đầu, lặng lẽ đưa nàng ta ra ngoài.
Không lâu sau liền quay lại nói: "Bẩm Hầu gia, đã sắp xếp xong cho người rồi, cũng đã tìm người theo dõi hộ rồi?"
"Sắp xếp đến chỗ nào rồi?"
"Nha hoàn sai khiến ở sòng bạc, hơn nữa còn là sòng bạc của Phương gia, có lẽ là nơi an toàn, để nàng ta ở đó hai ngày trước."
"Ngươi thật là biết tìm chỗ, nhất định phải theo dõi thật kỹ, xem độ thật giả của nàng ta trước, sau đó lại tính sau."
"Vâng."
"Ngày mai, bắt đầu kỳ thi rồi, các ngươi đi mượn ít người của Hồng Vận Lâu, theo dõi tất cả mọi người người thật kỹ, nhất định đừng để xảy ra sơ sót gì."
"Vâng."
Buổi tối sau khi Cố Thừa Duệ nghỉ ngơi, Chu Oánh liên hệ với hắn thông qua không gian nói: "Bên phía chàng thế nào rồi, vẫn thuận lợi chứ, có thể vào không gian không."
"Tối nay e là có chuyện, không đi được rồi." Sau khi Cố Thừa Duệ nói xong, không đợi nàng hỏi, mà đã nói hết tất cả những chuyện xảy ra trong mấy ngày nay cho nàng nghe.
Sau đó nói tiếp: "Cho nên bởi vì đề phòng lỡ như, ta không nên vào thì hơn."
"Được, vậy chàng ngủ sớm đi, ta đi xem kịch đây."
"Nhìn thấy cái gì nhớ nói cho ta đấy."
"Yên tâm đi." Sau khi Chu Oánh nói xong, trước hết là đi tìm nha hoàn ở sòng bạc đó.
Thấy nàng ta đang nấu nước một cách nghiêm túc, liền đánh giá cái sòng bạc này từ trên xuống dưới một chút.
Đừng nói chứ đêm nay thật sự là rất náo nhiệt đấy, có không ít con bạc ở trong này.
Có điều đây đều là những người đi ngang qua mà thôi, cuối cùng cũng tìm thấy chưởng quỹ của sòng bạc.
Là một nam nhân hơn bốn mươi tuổi, trên mặt có một vết sẹo do dao cứa, trông như hung thần ác sát, rất dọa người.
Lúc này đang cho vay nặng lãi với một đám tay chân trong phòng.
Chu Oánh liếc mắt nhìn một cái, trên mặt chủ nợ chính là Tần Cửu thật có vết dao cứa, không hề có tin tức của bất cứ người nào.
Sau đó đứng ở nguyên đó nghe một lát, rất nhanh liền có người tìm hỏi: "Thế nào, Tần Cửu có tin tức của nha hoàn đó chưa?"