Chương 96: Dùng Phương Thức Đổi Lấy Gà Quay (2)
Chương 96: Dùng Phương Thức Đổi Lấy Gà Quay (2)
Chương 96: Dùng Phương Thức Đổi Lấy Gà Quay (2)
"Ngủ sớm đi, cứ bình tĩnh, từ từ mà làm, thế nào rồi cũng sẽ tìm được lối thoát cho riêng mình thôi." Cha Cố nhận ra cảm xúc của hắn ta có phần không đúng nên vỗ vỗ bả vai hắn ta mấy cái, sau đó đứng dậy đi ra ngoài.
Sau khi ra khỏi cửa, ông ta lại xoay người đi tìm Cố Thừa Hỷ, nói với cậu chuyện ngày mai đi học phương pháp gieo trồng giá đỗ, sau đó lại nói với Cố nhị thúc một tiếng rồi mới đi tới phòng ngủ chính, hàn huyên với lão phu nhân một lúc.
Còn về việc bọn họ đã hàn huyên những chuyện gì thì không một ai biết, nhưng ngày hôm sau, lão phu nhân lại đích thân giám sát Lưu thị và Diêu thị ngay từ lúc hai người họ bắt đầu làm việc, khiến bọn họ không thể nào vụng trộm lười biếng trốn việc dù chỉ là một chút.
Còn ở một bên khác thì sau khi giao hàng đến Hồng Vận lâu và thu ngân lượng xong xuôi thì Cố Thừa Duệ đã đi tìm Lưu chưởng quỹ để đặt váng đậu và phù trúc, đồng thời cũng nói với ông ấy chuyện bọn hắn định sẽ truyền phương thức gieo trồng giá đỗ ra bên ngoài: "Lưu chưởng quỹ, tiểu đệ dự đoán rằng không tới mười ngày nữa thôi, chắc chắn sẽ có không ít người đến thị trấn bán giá đỗ, hy vọng ông sẽ làm tốt công tác chuẩn bị trước."
"Không sao, các loại giá đỗ cũng đã chính thức đưa ra thị trường rồi." Lưu chưởng quỹ nói đến đây thì lại khó xử tiếp lời với vẻ muốn nói lại thôi: "Nếu các ngươi đã định truyền phương pháp làm giá đỗ ra ngoài thì không biết là có thể nói với Lưu mỗ hay không, ta muốn truyền công thức nấu ăn đến những cửa tiệm chi nhánh khác. Còn giá cả thế nào thì ngươi cứ việc quyết định."
"Đương nhiên là có thể chứ, còn về giá cả ấy à, nghe nói món gà quay ở tửu lầu của các ông là mỹ vị đầu bảng, không bằng ông tặng cho tiểu đệ ta một con nếm thử xem sao."
Lưu chưởng quỹ ngẩn ra một lúc rồi mới cười lớn nói: "Có tặng quà gì đi nữa thì cũng phải tặng hai phần mới được, ngày mai nhé, ngày mai ta sẽ để cho ngươi hai con."
"Vậy thì cứ quyết định như thế đi." Cố Thừa Duệ gật đầu đáp, sau đó lại nghiêm túc nói với ông ấy một lượt những chuyện cần phải chú ý khi trồng giá đỗ: "Bao giờ chỗ các ông có thể cung cấp giá đỗ ra thị trường rồi thì lúc đó lại bảo với ta một tiếng, ta sẽ không giao giá đỗ tới nữa."
Sau khi nói xong lại khách sáo thêm mấy câu rồi hắn mới quay người ra khỏi Hồng Vận lâu, tiếp đó lại đi mua tương đậu và tương ngọt cùng với thịt ba chỉ rồi mới trở về nhà.
Lúc này ngay khi Cố Thừa Duệ vừa đi thì trưởng tộc liền mang theo người lục tục đến đẩy chỗ gạch mộc và gỗ xây dựng ra để bước vào cửa.
Nhưng điều khiến trưởng tộc không ngờ được là Điền Gia Vượng vậy mà lại đẩy bốn cây xà lớn tới đây, tuy bề ngoài có phần xấu và nhỏ một chút, nhưng xây chuồng cho lừa thì lại thừa sức.
Chu Oánh thấy vậy liền khách khí với mấy người họ vài câu, sau khi chọn được vị trí xong xuôi thì giao cho trưởng tộc rồi quay về tiền viện.
Chỉ chốc lát sau, các nữ nhân đến học cách làm giá đỗ cũng lần lượt tới.
Chờ đến khi mọi người đều đã có mặt đông đủ, lúc này Chu Oánh mới bắt đầu giải thích cặn kẽ chi tiết cho bọn họ về toàn bộ quá trình làm giá đỗ cũng như những việc cần phải chú ý.
Cuối cùng nàng còn dẫn bọn họ đến nhà bếp dạo quanh một vòng, từ đầu đến cuối chưa đến một khắc đồng hồ là đã giảng giải xong, các nữ nhân thấy vậy thì có phần khó mà tin nổi.
Có người còn hối hận nói: "Nếu sớm biết sẽ đơn giản thế này thì ta đã không đến học nữa, còn uổng công ta ném ra một trăm viên gạch mộc nữa chứ."
"Sao ngươi lại nói lời này hả, làm gì có ai ép buộc ngươi đâu? Hơn nữa, chúng ta có ai mà chẳng biết nấu cơm, cùng là một món ăn nhưng mỗi người sẽ nấu ra một hương vị khác nhau, nếu ngươi đã muốn kiếm được nhiều tiền hơn người thì lẽ nào lại không nên học ư?" Bạch thị quay đầu trách mắng.