Chương 98: Ghen
Chương 98: Ghen
Chương 98: Ghen
"Đúng vậy, dù sao thì ngày nào ta cũng bôn ba bên ngoài, nếu chỉ bán mỗi giá đỗ không thì đơn điệu quá, thế nên ta định mang thêm một ít đậu khô sốt bán cùng luôn. À đúng rồi, nếu đậu phụ của nhà muội có thể chia ra thì cũng có thể chia cho ta một tấm, để ta bán thử xem sao."
"Là như vậy à, vậy thì ngày mai ta sẽ đưa cho huynh mười cân đậu phụ và năm cân đậu phụ khô cho huynh bán thử trước xem thế nào, nếu bán được thì chúng ta lại tăng số lượng lên."
"Vậy thì thật sự là phải cảm ơn đệ muội nhiều lắm." Điền Gia Vượng gật đầu lia lịa nói, sau đó lại tiếp lời với vẻ ngập ngừng muốn nói lại thôi: "Chỉ là không biết cái này thì có giá thế nào... ?"
"Chờ ngày mai xem tình hình ra sao rồi lại quyết định đi, nhưng nói chung là ta sẽ không gài bẫy hay lừa gạt gì huynh đâu."
"Được, vậy muội cứ làm việc đi nhé, ta về đây." Điền Gia Vượng nói xong thì tiếp tục đẩy xe đi ra ngoài.
Sau khi bận rộn xong xuôi, Chu Oánh lại nhanh chóng chọn ra mười cân đậu tương để đem đi ngâm.
Tiếp đó lại dùng nồi áp suất hầm một nồi canh thịt bò, định bụng chờ đến khi Cố Thừa Duệ quay về thì có thể trực tiếp bỏ thêm mì sợi vào rồi ăn.
Nhưng không ngờ lần này chờ lại chờ đến tận nửa đêm, sau đó nàng trực tiếp tựa vào cuộn chăn mền rồi ngủ mất, mãi cho đến khi bị đánh thức bởi tiếng sủa của Nhị Tráng.
Sau khi bất thình lình bị đánh thức, trước tiên Chu Oánh mơ màng trong chốc lát một chút, sau đó mới phục hồi tinh thần mà đứng dậy đi ra ngoài.
Đến khi nhìn thấy Cố Thừa Duệ thì nàng mới thở phào nhẹ nhõm, đồng thời lên tiếng hỏi: "Hôm nay sao chàng lại về muộn như vậy?"
"Ta đụng phải một thai phụ khó sinh ở thôn bên cạnh, thế nên mới về muộn." Cố Thừa Duệ dứt lời thì sải chân bước vào bên trong.
"Chàng đỡ đẻ cho người ta?" Vẻ mặt Chu Oánh tràn ngập lo âu hỏi.
Ở đây không phải là thời hiện đại, một nam nhân như hắn lại đi đỡ đẻ cho người ta nếu có gì bất trắc thì sợ rằng sẽ xảy ra chuyện không hay, còn có khả năng sẽ hủy hoại thanh danh của hắn.
"Không, ta chỉ kê thuốc trợ sản rồi hướng dẫn bà đỡ chuẩn bị cho việc đỡ đẻ mà thôi." Cố Thừa Duệ nói đến đây thì nhéo mũi của nàng một chút, nói: "Yên tâm đi, mọi tập tục ở nơi đây ta đều biết rõ cả. Nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì ta sẽ không dễ dàng đỡ đẻ cho người khác."
Sau khi nghe vậy thì Chu Oánh mới thở phào một hơi nhẹ nhõm rồi hỏi: "Vậy thì tốt, chàng đi rửa tay trước đi đã, ta đi bỏ mì vào nồi, tối nay ăn mì sợi."
"Thêm nhiều thêm hai lát thịt đi, hôm nay ta thật sự đói lắm rồi." Cố Thừa Duệ vội nói.
"Ta biết rồi." Chu Oánh nói xong thì đi thẳng đến nhà bếp nhóm thêm lửa rồi đóng cửa lại.
Sau đó nàng lại quay trở vào không gian nấu hai bát mì sợi lớn. đồng thời chọn mấy miếng sườn từ bên trong ra đặt vào một cái bát to nữa, cuối cùng thì bưng tất cả ra ngoài.
Sau khi ăn một bữa mì nóng hôi hổi xong, Cố Thừa Duệ lấy túi tiền từ trong hòm thuốc ra đưa cho nàng rồi bảo: "Đúng rồi, đây là số bạc mà ta kiếm được hôm nay, tổng cộng là ba lượng hai. Trong đó hai lượng bạc là tiền khi ta đến tái khám cho Thập Tam thúc thì thúc ấy đã trả cho ta."
"Nhưng lúc đầu không phải là chàng đã bảo không cần tiền sao?"
"Đúng vậy, ban đầu là không cần tiền, nhưng số thuốc mà sau đó bọn họ cần dùng cũng đều là thuốc mà phải đi giành giật ở trên trấn mới có được, thế nên trong chuyện này bọn họ thấy ngại, không tiện uổng công ta một phen, vì vậy đã đưa hai lượng bạc. Sau nữa ta thấy bọn họ thật sự có lòng thành nên đã nhận."
Chu Oánh gật đầu một chút, cho hắn giữ lại hai hào tiền đồng, số tiền còn lại thì nàng thu hết vào trong không gian.