Hả?
Dạ Thập Nhất ngẩn người.
Trương Minh Vũ cười nhạt: “Chúng ta... nên tính sổ rồi!”
Giọng nói dứt khoát như tiếng chuông, thấm sâu vào trong lòng người.
Dạ Thập Nhị nhăn mày.
Không biết vì sao, trong lòng dâng lên cảm giác hoảng loạn.
Nhưng...
Chỉ dựa vào mày sao?
Trương Minh Vũ dùng lực chân, ép sát Dạ Thập Nhị với tốc độ nhanh như tên bắn!
Chuyện này...
Dạ Thập Nhị nhăn mặt cau mày.
Nhanh quá!
Ngay lập tức, nắm đấm thô bạo của Trương Minh Vũ hung hãn tung ra.
Dạ Thập Nhị nhanh chóng né tránh.
Cùng lúc đó, gã tung chân đá vào đầu Trương Minh Vũ!
Trương Minh Vũ cúi người tránh đòn.
Vừa mới đứng thẳng người dậy đã phải đón lấy cú đấm của Dạ Thập Nhị!
Trương Minh Vũ cau mày.
Chênh lệch thực lực!
Trương Minh Vũ còn chưa đứng vững, không thể nào né tránh được nữa.
Bắt lấy.
Ánh mắt Trương Minh Vũ nghiêm túc vô cùng.
Bây giờ chỉ có thể dùng chiêu hiểm thôi.
Cảm giác đầy đặn nhanh chóng truyền vào đầu ngón tay!
Bắt trúng rồi?
Trương Minh Vũ kinh ngạc, không hề do dự, thẳng thừng lên gối!
Đồng thời dùng lực tay!
A!
Dạ Thập Nhị hít một hơi lạnh.
Cánh tay tê liệt trong tức khắc!
Nhưng...
Đầu gối Trương Minh Vũ đã đến trước người, Dạ Thập Nhị chỉ có thể dùng tay chắn.
Ầm!
Âm thanh va đập trầm bổng vang lên.
Dù đã chắn ngang nhưng bụng vẫn truyền đến cơn đau đớn kịch liệt.
Lòng tự tin của Trương Minh Vũ tăng vụt.
Tay anh lại phát lực, dùng cùi chõ đập xuống!
Dạ Thập Nhị nhíu mày!
Cách tấn công này, tay gã không cách nào chống lại được!
Nhưng...
Mắt Dạ Thập Nhị lạnh tanh.
Tới đi!
Ngay sau đó, Dạ Thập Nhị hoàn toàn từ bỏ việc phản kháng, dùng chân đạp mạnh vào bụng Trương Minh Vũ.
Hả?
Trương Minh Vũ cau mày.
Đây là...
Trong giây khắc đó, Trương Minh Vũ không còn tâm tư nghĩ nhiều nữa.
Anh chỉ muốn tấn công!
Sức mạnh toàn thân đều dồn về cùi chõ.
Nện xuống thật mạnh.
Rầm!
Hai âm thanh va chạm đồng thời vang lên.
Phụt!
Trương Minh Vũ phun ra máu!
Cơ thể con diều đứt dây bay đi.
Rắc!
Vai Dạ Thập Nhất cũng xê dịch một cách quỷ dị!
Là âm thanh của xương vang lên.
Dạ Thập Nhị ngã xuống trong chớp mắt!
Trương Minh Vũ cũng nặng nề ngã nhào!
Hô hấp khó khăn!
Người xung quanh thấy vậy đều trừng to mắt nhìn.
Âu Dương Triết nheo mắt.
Không ai ngờ Trương Minh Vũ lại có thể đánh với Dạ Thập Nhị đến mức hai bên đều bị thương.