Mắt Trương Minh Vũ sáng lên, vội vàng hỏi: "Thất Thất, cô có quen biết gì với hai doanh nghiệp Thiên Vũ và Hoa Phi không?"
Hàn Thất Thất liếc anh một cái, uể oải đáp: "Có quen biết".
Có quen biết?
Trương Minh Vũ lập tức kích động ra mặt!
Trương Minh Vũ bức thiết muốn hỏi rõ: "Cô có quen biết với nhà nào?"
Hàn Thất Thất phụng phịu bĩu môi, kiêu kì nói: "Cả hai".
Trương Minh Vũ sửng sốt cả người.
Sao anh bỗng có cảm giác... Hàn Thất Thất hơi là lạ?
Trương Minh Vũ không có tâm tư nghĩ kĩ, lại hưng phấn hỏi: "Có thể giúp tôi chuyện này không?"
Anh vừa dứt lời, Hàn Thất Thất đã dứt khoát đáp ngay: "Không thể!"
Nói đoạn, cô ta khoanh tay, bất mãn nhìn anh chằm chằm.
Trương Minh Vũ hoang mang hỏi: "Cô... sao thế?"
Mình chọc cô nàng hồi nào à?
Hàn Thất Thất giậm chân, kiêu kì hừ một tiếng: "Hừ! Anh bảo tôi tới giúp một tay, nhưng vì sao... Sơ Tinh lại không có chỗ cho tôi?"
Nói xong, cô ta quay phắt sang một bên tiếp tục giận dỗi.
Trông đôi mắt Hàn Thất Thất lúc này đã tràn đầy ấm ức, tủi thân, dường như sắp phát khóc đến nơi rồi...
Trương Minh Vũ lập tức ngẩn người.
Thì ra là vì chuyện này à...
Anh bèn cười nói: "Sao lại không có phần cô được, trừ cô ra, còn ai có thể đảm nhiệm vị trí đứng đầu phòng thiết kế?"
"Chúng ta còn có một bộ phận trang trí nội thất mà".
Hàn Thất Thất sửng sốt.
Hồi lâu sau, cô ta mới ngập ngừng hỏi lại: "Thật sao?"
Trương Minh Vũ cười bảo: "Đương nhiên là thật rồi, một nhà thiết kế lợi hại như cô, sao tôi lại không giữ chặt lấy cho công ty mình chứ".
Hàn Thất Thất cau mũi, sắc mặt đã khá hơn đôi chút.
Trương Minh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu.
Tính tình bốc đồng nóng nảy thể này...
Hàn Thất Thất lại chu môi, sang sảng nói: "Vậy lần này giúp anh... thì tôi được lợi gì nào?"
Trương Minh Vũ suy tư một chút rồi cười đáp: "Nếu chuyện này thành công, tôi cho cô cái chức phó giám đốc, thế nào hả?"
Nói đến đó, ánh mắt anh lóe sáng như muốn dụ dỗ.
Hàn Thất Thất ngẩn người, nghi ngờ hỏi lại: "Phó giám đốc... là chức cao lắm à?"