Siêu Cấp Ăn Bám Đại Thiếu Gia

Chương 47 - Hẹn Ước Liên Hôn?

Dưới mái đình nghỉ mát cạnh bờ hồ Đăng Nguyệt, hai tiểu nữ tử thướt tha yêu kiều vừa uống nước trái cây, vừa ngồi nhìn về phía một chàng trai một cậu bé đang đùa giỡn vui vẻ ở phía xa.

Chỉ có điều biểu cảm trên khuôn mặt các nàng lại chẳng hề giống nhau một chút nào.

Trong khi từ đầu đến cuối, Phí Kiều Nhan luôn say sưa nhìn ngắm người yêu của mình.

Thì Thanh Trúc lại đang nhíu mày quan sát đánh giá Vương Kỳ Phong.

Tuy nghe là hắn dạy kiếm pháp cho em trai mình, nên nàng mới cùng Kiều Nhan đi theo ra bờ hồ Đăng Nguyệt ngồi chơi, nhưng nãy giờ chỉ thấy họ Vương kia cầm ngọc kiếm của Bánh Bao Hấp múa may quay cuồng.

Nhìn thì có vẻ đẹp mắt, nhưng khi vào thực chiến, theo Thanh Trúc - một võ tu Nhân cấp đỉnh phong thấy thì, nó chẳng có chút lực sát thương nào.

Lại còn không có tâm pháp bổ trợ cho kiếm kỹ mèo quào kia nữa chứ, thứ mà Vương Kỳ Phong đang dạy cho Bánh Bao Hấp thật ra chỉ là trò vặt, chỉ có đem lừa một cậu nhóc mười tuổi là giỏi thôi.

Thế nhưng khi Thanh Trúc nhìn sang Kiều Nhan, nàng lại thấy trong mắt của đối phương đều ngập tràn bóng dáng của chàng trai kia, ánh nhìn nồng nàn tình ý phát ra từ nơi tận cùng trong trái tim đó, không thể nào là giả được.

Thanh Trúc thật không thể hiểu nỗi, rốt cuộc là tại sao Kiều Nhan lại có thể thích tên họ Vương kia được nhỉ?

Tên họ Vương này từ khi được Phí đại tiểu thư công khai với thiên hạ, thì các lão tổ núi Phương Thiên đã điều tra rõ ngọn nguồn mười tám đời nhà hắn rồi.

Vương Kỳ Phong, con trai cả tập đoàn Vương thị, thế nhưng toàn bộ quyền thừa kế, tài sản tiền bạc, đất đai cổ phần đều đã nhường lại hết cho em trai hắn.

Bây giờ trong tay hắn nói thật chẳng có nổi một xu dính túi nha.

Từ lúc vào trang viên Phí gia ở thành Hoàng Liên này, mọi chi phí đi lại đều tính lên người Phí đại tiểu thư; ăn cơm uống nước đều được người nhà họ Phí lo. Đến cả quần áo giày dép mũ nón đều là do Phí đại tiểu thư chu đáo chuẩn bị cho hắn đấy.

Nói thật, dưới những lời gièm pha cùng chế nhạo trong bóng tối của mọi người, Thanh Trúc thấy tên Vương Kỳ Phong này đúng là một tên ăn bám phụ nữ, ăn bám tận tình, ăn bám đến triệt để.

----

Vương Nhàn: Chứ sao bây giờ trời, lúc tui bị nữ ma đầu họ Diệc kia lôi đầu vô đây, trên người có mỗi cái áo thun cùng hai cái quần một trong một ngoài, chân mang có mỗi đôi giày thôi nha.

Trách sao được chời -_-!

----

Đã vậy, hắn đơn giản chỉ là một phàm nhân, trước giờ cũng chả có luyện võ hay rèn luyện bất kỳ bộ môn quyền cước gì. Vóc dáng thì vừa đủ cao vừa đủ cân, từ trên người hắn, Thanh Trúc thật chẳng thể tìm ra được chút lực lượng nào hết.

Nàng có cảm giác, chỉ cần mình búng tay một phát, tên họ Vương này sẽ chẳng khác gì một con diều đứt dây bị thổi bay đến mười vạn tám ngàn dặm.

Còn Phí Kiều Nhan, cô là một tuyệt thế thiên tài Võ Đạo, một thân song tu hai đại pháp môn, mới 25 tuổi đã có tu vi Thiên Cấp Sơ Ý cảnh đại viên mãn, gần như là vượt lên trên tám chín phần mười số lượng cường giả Sơ Ý cảnh trên đại lục, chỉ một chút nữa thôi, là nàng sẽ đạt đến cảnh giới Song Ý, đứng ngang hàng với các vị lão tổ tông đức cao vọng trọng.

Kiều Nhan còn là đại tiểu thư lá ngọc cành vàng của Phí gia, một viên ngọc báu của các vị lão tổ núi Phương Thiên đứng đầu đại lục nữa.

Từ phía sau hậu trường cho đến vẻ ngoài cùng tư chất, tương lai sau này của nàng phải nói là cực kỳ rộng mở tiền đồ vô hạn.

Thậm chí có khả năng sau mấy ngàn năm dài đằng đẵng, ở một đời này của Việt Thiên tiểu thế giới, Phí Kiều Nhan sẽ là người đầu tiên Vấn Đỉnh Vô Thượng, trở thành cường giả Vô Thượng đại cảnh giới trong truyền thuyết nha.

Đem so Vương Kỳ Phong cùng nàng, chẳng khác gì một con kiến hôi ở dưới đáy vực thẳm so với một thiên tiên thần nữ bay lượn trên chín tầng trời vậy.

Thế nhưng tại sao Phí đại tiểu thư lại say mê tên họ Vương này đến vậy?

Rốt cuộc là vì sao?

Tất nhiên Thanh Trúc, cũng như tất cả mọi người làm sao biết, một thân song tu hai đại pháp môn, hay trong thực tế, Phí đại tiểu thư Chân Võ Tứ Tu đều là do một tay Vương Nhàn bồi dưỡng nên đấy.

- Các vị lão tổ ở sơn môn đang vô cùng tức giận đó Nhan.

Trông thấy Kiều Nhan đang say sưa nhìn ngắm tên họ Vương kia, Thanh Trúc bỗng nhiên cảm thấy vô cùng khó chịu với cái sự mê muội của cô bạn thân mình, nàng liền mở miệng cắt ngang dòng nước mát đang chảy trong lòng Phí Kiều Nhan.

- À...

Kiều Nhan lúc này mới quay sang nhìn Thanh Trúc, ngượng ngùng cười trừ một tiếng.

- Các vị lão tổ đã công khai ban bố thiết lệnh rồi, sau kỳ luận võ đại hội lần này, cậu nhất định phải mang hắn về núi, để diện kiến trực tiếp các vị lão tổ, cho bọn họ một lời giải thích nha.

Thanh Trúc như đang tường thuật, cũng như đang mượn các vị lão tổ để thử gây áp lực với cô bạn thân này của mình.

Theo nàng thấy, trước sau gì mệnh lệnh của các vị lão tổ cũng sẽ được truyền đến tận tay Vương Kỳ Phong. Nàng vô cùng mong chờ biểu cảm khiếp sợ đến mức run lẩy bẩy của tên họ Vương khi được gọi về Phương Thiên môn.

Thanh Trúc không biết khi đó, tên họ Vương này sẽ dùng lý do gì để trốn tránh, thậm chí là bỏ chạy khỏi Phí gia đây.

- Chuyện này hả?

Không như Thanh Trúc tưởng tượng, Kiều Nhan chẳng hề có chút nào lo lắng, lại còn ngập mắt ý cười, vui mừng kể rằng:

- Anh Phong đã dự định, trước khi đính hôn cùng mình, hai đứa mình sẽ về tổ địa của Phí gia thắp hương cho các vị tổ tiên. Sau đó mới qua núi Phương Thiên để ra mắt các vị lão tổ.

- Đính hôn?

Thanh Trúc giống như đang nghe được một tin tức cực kỳ động trời vậy, nhịn không được mà bật thốt lên, sau đó nhíu chặt mày phản bác:

- Chuyện này không thể nào. Tất cả mọi người đều sẽ phản đối cọc hôn lễ này cho mà xem. Cậu dám làm trái lời hẹn ước liên hôn của hai nhà chúng ta hay sao?

Vốn dĩ ban đầu, chỉ cần Thanh Trúc cùng Phí nhị thiếu kết hôn thôi cũng được, coi như đáp ứng với lời ước hẹn của hai gia tộc năm xưa rồi.

Thế nhưng bây giờ câu chuyện đã đổi khác, Phí đại tiểu thư sau một trận đại chiến, một mình nàng cân hai võ giả Thiên cấp Song Ý, lại còn là Thiên cấp Song Tu cường giả, ai sẽ để cho nàng được tự do yêu đương, kết hôn cùng một phàm nhân cơ chứ.

Nước phù sa, ai sẽ nguyện ý nó chảy ra ruộng nhà người khác cơ chứ.

Nghĩ đến đây, Thanh Trúc không khỏi quay sang nhìn chàng trai đang vô tư đùa giỡn cùng em trai nhà mình kia, nhỏ giọng lẩm bẩm:

- Xử lý không khéo, rất có thể hắn sẽ phải chết.

Đúng vậy, rất có thể, Vương Kỳ Phong sẽ nhất định phải chết vì dám chen chân vào mối liên kết không thể phá vỡ, hôn ước không thể xóa bỏ của hai nhà họ Phí cùng Hồng Nhiên gia.

- Hẹn ước liên hôn?

Nghe đến bốn chữ này, Kiều Nhan không nhịn được cũng quay sang nhìn về phía Vương Kỳ Phong, ánh mắt nàng như chứa đầy những tia nắng ấm áp chiếu rọi lên thân thể của người mình yêu, nàng khẽ thì thầm chỉ đủ để một mình nàng nghe thấy:

- Nhưng ta và chàng cũng đã có lời ước hẹn của riêng mình rồi nha...

"

- Chẳng phải đã có em ở đây ư?

Vương Nhàn nhẹ siết chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn của Kiều Nhan, không xem bất kỳ khó khăn gì là một chuyện, như nước chảy tựa mây trôi thản nhiên cười nói.

- Vâng, chỉ cần có em ở đây, em nhất định sẽ bảo vệ anh.

Kiều Nhan nằm cuộn tròn trong lòng Vương Nhàn, bàn tay nàng nắm chặt cánh tay đang ôm lấy mình này, gật đầu chắc nịch đáp lời hắn.

"

----*-----

Kiều Nhan: Ai muốn giết hắn ?!?

...

- Anh Phong, hay là anh với em trao đổi đi.

Trong khi hai tiểu nữ tử nói chuyện đến nhập thần, bên này một lớn một bé cũng đã ngồi xuống nghỉ ngơi sau một hồi đùa giỡn đến mệt mỏi.

Bánh Bao Hấp ngồi sóng vai cùng Vương Nhàn, nhìn mặt hồ Đăng Nguyệt ngay trước mắt.

Thỉnh thoảng sẽ có một chiếc lá nhỏ trên ngọn cây rơi xuống, đập vào mặt nước tạo thành những gợn sóng nhỏ li ti, từ một vòng tròn nho nhỏ lan xa đến toàn bộ mặt hồ.

Suy nghĩ một hồi, cậu nhóc mười tuổi mới thốt lên một câu như vậy.

- Anh thì có gì để trao đổi với em hả nhóc?

Tõm !!!

Vương Nhàn khẽ cười, nhặt lên một viên sỏi, chọn đúng thời điểm chiếc lá vừa chạm mặt nước liền ném viên đá nhỏ vào mặt hồ, tiết tấu vừa chuẩn khiến cho hai vòng gợn sóng giao thoa vào nhau trông nhàn nhã vô cùng..

- Em lấy chị Trúc ra đổi chị Nhan với anh.

- Hahaha, còn có chuyện như thế...

Nghe lời đề nghị cực kỳ ngây ngô của cậu bé, khiến Vương Nhàn không khỏi bật cười, nhịn không được quay sang nhìn tiểu bé con ở bên cạnh cười hỏi:

- Sao em lại nghĩ như vậy?

- Chị hai hung dữ với em lắm, vả lại...

Cậu bé cao giọng tố cáo chị hai nhà mình, sau đó mới ngập ngừng nói:

- Chị Nhan vốn dĩ là thê tử tương lai, được hứa hôn với em từ trước rồi nha.

- Nhóc con...

Vương Nhàn không xem cái này là một chuyện, lắc đầu nói:

- Hứa hôn gì đó, chỉ là chuyện tình đơn phương của các bậc trưởng bối trong nhà, đối với chúng ta thật chẳng có chút giá trị gì nha.

Quay sang nhìn mặt hồ trong veo như tấm gương lớn phản chiếu cả bầu trời xanh, hắn nhẹ nhàng nói:

- Huống hồ, nữ nhân không phải là hàng hóa mà ta có thể đem ra trao đổi.

- Chị Nhan là của anh, chị Trúc là của em. Chúng ta không thể để các nàng rơi vào tay của bất kỳ ai hết.

- Chị Trúc là của em...

Đối với một cậu nhóc chỉ mới mười tuổi, lý lẽ khác thường như vậy tựa như một chiếc hộp thần kỳ được Vương Nhàn mở tung ra.

Khiến cho cậu nhóc không khỏi ngoái đầu lại, ánh mắt sáng rực nhìn về phía tiểu nữ tử mảnh mai đang ngồi dưới mái đình nghỉ mát ở phía xa.

- Đúng vậy, nàng chính là nữ nhân của em.

Vương Nhàn gật đầu ứng tiếng.

- Không thể nào nha...

Mặc dù vô cùng phấn khích với lối suy nghĩ cực kỳ cực kỳ to gan lớn mật này.

Nhưng chỉ trong phút chốc, cậu nhóc như một chiếc bong bóng bị xì hết hơi, cúi đầu ỉu xìu rầu rỉ nói:

- Đây là cấm kỵ, các vị lão tổ của hai nhà sẽ không cho phép. Chị Trúc tương lai nhất định sẽ phải kết hôn cùng Phí nhị thiếu gia.

Bánh Bao Hấp hiện tại chỉ là một chiếc bánh bao nhỏ, đợi cho hắn trưởng thành thì lúc đó có lẽ...chị hai cũng đã có em bé với Phí nhị thiếu rồi.

Làm sao hắn có thể chống lại cả thế giới, để tranh giành nữ nhân vốn đã thuộc về mình, chị hai Thanh Trúc của hắn đây.

- Chỉ cần em muốn thì không có chuyện gì là không thể. Quan trọng nhất vẫn là...

Nói đến đây, Vương Nhàn không khỏi quay đầu lại, đôi mắt hắn sáng lấp lánh chiếu sáng nơi sâu thẳm tận cùng trong trái tim cậu bé, nghiêm túc hỏi:

- Em có muốn nàng hay không?

Bánh bao nhỏ quay sang nhìn tiểu nữ tử mảnh mai, trong mắt cậu nhóc mười tuổi này, nàng đẹp tựa như tiên nữ bước ra từ trong tranh vậy.

Chị hai từ lúc sinh ra đã ở bên cạnh hắn.

Dù nàng có giận dữ rồi đánh đòn mình, nhưng tất cả đều là vì muốn tốt cho hắn đấy.

Tuyệt sắc mỹ giai nhân này vốn dĩ đã là của mình, tương lai phải nên là của mình nha.

Nghĩ đến đây, cậu nhóc liền ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt của Vương Nhàn, kiên quyết vạn phần nghiến răng đáp:

- Em muốn. Chị Trúc nhất định phải là của em.

- Tốt, vậy giờ anh sẽ truyền cho em một bộ thất truyền kiếm pháp. Không nói là Vô Địch Thiên Hạ, nhưng đủ để em san bằng tất cả trở ngại, thật tốt bảo hộ lấy nữ nhân của em.

Vương Nhàn chăm chú nói:

- Kiếm nơi tay, kẻ nào dám động đến nữ nhân của ta. Kẻ đó nhất định phải chết.

- Kiếm nơi tay, kẻ nào dám động đến nữ nhân của ta. Kẻ đó nhất định phải chết.

Cậu nhóc thì thào lẩm bẩm theo.

- Đúng vậy, bộ kiếm kỹ này có tên là

-Du Xuân Kiếm Pháp-

Cùng tâm pháp bản nguyên của nó chính là:

-Du Xuân Luyến Ca-

- Một tình khúc vô cùng dễ nghe dễ nhớ. Một cậu nhóc như em cũng có thể dễ dàng học thuộc.

- Mùa xuân đến trăm hoa đua nhau nở. Nổi bật nhất trong đó chính là hoa Mai. Hoa Mai vừa nở máu sẽ đổ, hoa đổ đầu sẽ rơi. Hoa rơi thì chắc chắn sẽ có kẻ phải chết.

- Đó chính là ba đại sát chiêu đầu tiên của Du Xuân Kiếm Pháp. Gọi là Mai Hoa Tam Thức:

Mai Hoa Độ, Mai Hoa Lạc, Mai Hoa Táng.

- Mai Hoa Độ, Mai Hoa Lạc, Mai Hoa Táng.

Vừa nghe tên bộ kiếm kỹ thôi, mà cậu nhóc đã cảm thấy sát khí ngập tràn trong từng câu từng chữ rồi. Nếu còn trực tiếp thi triển ra đại sát chiêu thì còn uy lực đến cỡ nào nữa.

Cậu nhóc mười tuổi nhỏ giọng lẩm bẩm đọc theo:

- Mai Hoa Độ, Mai Hoa Lạc, Mai Hoa Táng.

- Hoa Mai vừa nở máu sẽ đổ, hoa đổ đầu sẽ rơi. Hoa rơi thì chắc chắn sẽ có kẻ phải chết.

Chỉ có điều, như nghĩ đến vấn đề gì, cậu nhóc liền nói:

- Nhưng đây là tâm pháp cùng kiếm kỹ của nhà người ta. Em học lén sẽ không bị người ta đuổi giết chứ?

Liên hệ với chuyện Kiều Nhan học trộm Cửu Liên Thần Công để rồi khiến Phương Thiên môn cùng Cửu U sơn trở thành thù địch, điều cậu nhóc lo lắng hoàn toàn là có thật.

- Không cần lo lắng.

Vương Nhàn lắc đầu, lại nói:

- Du Xuân Luyến Ca là tâm pháp bí truyền của Du gia thuộc nước Đại Việt ở thời thượng cổ, nay cũng đã không còn. Em cứ yên tâm mà học, sẽ không có người nhìn ra được.

- À, nhưng em chính là con trai trưởng của nhà Hồng Nhiên. Không luyện bản môn tâm pháp chính là khi sư diệt tổ nha.

- Khi về Phương Thiên môn, em cứ tìm đến Đại Trưởng Lão, nhất định ông ấy sẽ giúp em che giấu chuyện này...

- ...

- ...

Cứ như vậy, một cậu nhóc có vô số điều thắc mắc cần được giải đáp liên tục đặt câu hỏi, một chàng trai không coi bất cứ khó khăn gì là một chuyện, lửa đến nước lên ung dung trả lời.

Tất nhiên Vương Nhàn không biết, vì một cuộc trò chuyện ngày hôm nay, mà nhiều năm sau Hồng Nhiên gia bị khuấy lên một trận phong ba bão táp, gió tanh mưa máu đến ngập trời.

...

Nghiêng Dược Lầu.

Nằm trong khuôn viên của Thảo Dược Các tại khu Nam thành Hoàng Liên, Nghiêng Dược Lầu là địa điểm chuyên tổ chức những sự kiện trọng đại của Thảo Dược môn, cũng là nơi đón tiếp các đại gia tộc đại môn phái trên khắp đại lục, mỗi khi bọn họ cử người về đây tham dự.

Nghiêng Dược tuy gọi là Lầu, nhưng nơi này chỉ có một tầng duy nhất, được mười sáu cây cột lớn nâng lên, đem sàn nhà cách mặt đất đến năm mét. Khiến cho cả lầu Nghiêng Dược khí thế mười phần, vừa to lớn lại vừa đồ sộ, hiển lộ đầy đủ uy thế cùng địa vị của một trong Tứ Đại môn phái đứng đầu đại lục.

Bố cục tòa lầu gác được chia làm năm khu vực, bốn khu trong đó ứng theo bố cục của thành Hoàng Liên, gồm Nam Dược, Bắc Trì, Đông Phương Thiên, Tây Cấm Đạo.

Riêng khu Tây Bắc, được dành riêng để tiếp đón quý nhân của các gia tộc môn phái khác, những gia môn mà không phụ thuộc vào Tứ Đại môn phái nào.

Ngày thường, tòa lầu gác này ít khi được dùng đến, nó chỉ nằm lẳng lặng trong khuôn viên Dược Các.

Thế nhưng, hôm nay trên tầng lầu Nghiêng Dược được giăng đèn kết hoa vô cùng sặc sỡ, gia nhân thì tất bật chạy qua chạy lại, dọn bàn soạn ghế bày thức ăn chuẩn bị rượu thịt làm lễ lớn, không khí khỏi phải nói rồi, cực kỳ náo nhiệt đấy.

Mặt mày ai nấy cũng đều vui mừng hớn hở, vì hôm nay chính là một trong những ngày trọng đại nhất của Thảo Dược bản môn.

28-8 Việt Lịch, ngày ra mắt Dược Nữ của Thần Dược.

Cũng là ngày mà Thảo Dược môn thể hiện uy quyền cùng địa vị của mình đối với các thế lực lớn khác trên khắp đại lục. Môn phái vinh, tất cả đệ tử cùng gia nhân ở đây đều hãnh diện ngẩng cao đầu theo vậy.

---*---

Bình Luận (0)
Comment