Siêu Cấp Ăn Bám Đại Thiếu Gia

Chương 70 - Lễ Hội Khai Thành, Bố Cục Lôi Đài Tỷ Võ

Trẩy hội ở đây tất nhiên là lễ hội kỷ niệm bốn nghìn năm ngày thành lập thành Hoàng Liên rồi.

Từ xa nhìn tới có thể thấy trên các cổng thành đều treo băng rôn thêu hàng chữ lớn:

"Mừng Bốn Nghìn Năm

Khai Sinh Hoàng Liên Đại Thành"

Trông bắt mắt vô cùng.

Trong thành, trên khắp các dãy phố đường lớn cùng ngõ nhỏ, nhà nhà đều giăng đèn kết hoa, treo cờ đỏ thêu lên huy hiệu đặc trưng của thành Hoàng Liên;

Khiến cho không khí cả tòa thành ngày bình thường đã sầm uất, nay lại càng trở nên sôi nổi náo nhiệt hơn.

Ngồi trên lầu cao ở khu Bắc thành, Vương Nhàn cùng Như Ngọc vừa nhàn nhã uống trà thơm ăn quả ngọt, vừa dõi mắt nhìn về phía Đại Quảng Trường ở phía xa.

Ngồi bên cạnh hắn, cậu nhóc mười tuổi Bánh Bao Hấp đang gặm trái táo xanh cũng đầy tò mò hứng thú đưa mắt nhìn theo.

Thấp thoáng ở đàng xa, dưới Đại Quảng Trường nhân công đang tất bật qua qua lại lại vận chuyển gỗ đá nguyên vật liệu, tranh thủ trước ngày đại lễ được cử hành, phải sớm hoàn thành Đài Quan Chiến to lớn.

Đối diện Đài Quan Chiến, đứng sừng sững ba mươi bảy tòa lôi đài tỷ võ;

Chúng tượng trưng cho tiết mục mà các lộ cao thủ cường giả háo hức mong chờ nhất trong mùa lễ hội lần này.

Đại tiết mục: Luận Võ Đại Hội.

Ba mươi bảy tòa lôi đài được sắp xếp đối xứng nhau theo hình bậc thang Kim Tự Tháp.

Ngay trung tâm là tòa lôi đài cao lớn nhất, mang tên:

-Nhân Trung Long Đài-

Kế đến, bốn phía Nhân Trung Long Đài được dựng bốn tòa lôi đài chủ lực thấp hơn đứng vuông góc với nhau;

Lần lượt là:

Hướng Chính Nam: Kỳ Lân Võ Đài;

Hướng Chính Bắc: Linh Tượng Võ Đài;

Hướng Chính Tây: Kim Quy Võ Đài;

Hướng Chính Đông: Hỏa Phượng Võ Đài.

Từ trước đến giờ, chúng luôn là nơi mà chủ lực của Tứ Đại Môn Phái nắm giữ, tương ứng:

Nam Dược, Bắc Trì, Đông Phương Thiên, Tây Cấm Đạo.

Sau lưng mỗi chủ lực đài là tám tòa lôi đài nhỏ hơn chia làm hai hàng, hàng trước ba lôi đài để cho các cao thủ Địa cấp tranh đoạt;

Và bên ngoài cùng là năm tòa lôi đài được dành riêng cho các đệ tử Nhân cấp lên đây tỉ thí võ nghệ.

Đơn giản như vầy thôi, ba mươi sáu tòa lôi đài chia làm bốn khu tương ứng với bốn Đại Môn phái, mỗi khu chín tòa;

Cùng nhau hướng về Nhân Trung Long Đài ở ngay trung tâm.

Bố cục sắp xếp vô cùng ngay ngắn rõ ràng.

- Quy tắc thi đấu cũng khá đơn giản...

Vương Nhàn khá là hứng thú với lần tỉ võ này, nên thuận miệng giải thích cho Bánh Bao Hấp một lượt luôn:

- Người tham đấu số tuổi tối đa một hoa giáp (60 tuổi), khi lên tranh hoặc thủ đài phải chọn đúng hàng võ đài tương ứng với cấp bậc võ đạo của mình.

- Hình thức đấu là đấu loại trực tiếp một đối một, ai thua sẽ bị mất đi tư cách tham đấu ngay và luôn.

- Vậy nên cơ hội chỉ có một lần duy nhất thôi nhóc.

Người thủ thành công lôi đài của mình đến ngày cuối cùng của kỳ Luận Võ, sẽ trở thành chủ nhân của tòa lôi đài đó, và được trưởng lão của khu vực đó ban thưởng quà tặng.

Ngoài ra, mỗi người chiến thắng đều sẽ được một danh ngạch tiến vào Trung vi của Rừng Rậm Hoàng Liên để hái thuốc quý và săn bảo vật.

Đây cũng chính là điểm hấp dẫn lớn nhất của mỗi một kỳ Luận Võ Đại Hội, nó thu hút vô số lộ cao thủ cường giả từ khắp nơi kéo đến thành Hoàng Liên để tham đấu;

Tranh thủ cơ hội dương danh lập vận, khởi phát tài phú cùng tiền đồ tương lai của mình.

Tất nhiên, Luận Võ Đại Hội và những phần thưởng hậu hĩnh để chào mừng lễ kỷ niệm của thành Hoàng Liên, thì dĩ nhiên chỉ dành riêng cho dân chúng đang sinh sống ở thành Hoàng Liên mà thôi.

Bởi vậy, nếu ngươi muốn tham đấu nhất định phải đến đây trước ba tháng, đăng ký hộ khẩu thường trú tại đây cho đàng hoàng, thì ngươi mới có tư cách tham dự kỳ luận võ này.

Còn ngươi là người ngoài, mà muốn bu vào đây giành chén cơm tài phú với người trong thành ư?

Cút con mọe nó đê!?!

Bởi vậy, cứ mỗi kỳ luận võ đại hội diễn ra, thành Hoàng Liên lại đón một bó lớn cao thủ cường giả đến sinh sống, quy mô của tòa thành lại tăng lên một con số khá là ấn tượng.

Chỉ có điều tình hình an ninh trong nội thành rất là hỗn loạn

- Anh Phong, chị Ngọc, anh chị sẽ lên đấu vũ đài chứ ạ?

Đôi mắt Bánh Bao Hấp lấp lánh ánh sao, háo hức nhìn về phía ba mươi sáu tòa lôi đài ở phía xa, khí thế bừng bừng nắm nắm bàn tay nhỏ, vung lên cổ vũ:

- Anh chị vừa ra sân, vô địch kiếm pháp liền hiển lộ thần uy, đánh cho đám người kia rách tả tơi không còn một manh giáp hahaha...

Trong mắt cậu nhóc mười tuổi này, anh Phong của cậu mới là mạnh mẽ nhất, anh ấy chỉ cần lộ một tay Du Xuân Kiếm Pháp thôi, cũng đủ để vô địch thiên hạ rồi.

Thật vậy, Du Xuân Kiếm Pháp cổ lão xa xưa, thâm ảo vô cùng, kiếm chiêu tuy không nhiều, nhưng biến ảo trong đó thì lại vô biên vô tận.

Anh Phong mới truyền cho ba đại sát chiêu Mai Hoa Tam Kiếm:

Mai Hoa Độ, Mai Hoa Lạc, Mai Hoa Táng.

Cậu nhóc cũng chỉ học được có chút da lông, múa kiếm còn chưa ra hình ra dạng gì, nhưng uy lực cũng đã uy mãnh mười phần rồi.

Nếu để anh Phong kiếm nơi tay đánh ra một đường Mai Hoa Độ, hoa mai mà nở thì ắt sẽ có người phải đổ máu đấy, hehe.

Cậu nhóc đang yy thầm tự sướng.

Thì một giọng nói lanh lảnh đầy mỉa mai châm chọc vang lên đã cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu.

- Hừ, trẻ nhỏ khó dạy, nói khoác mà không biết ngượng mồm, thật đúng là thứ vô tri đần độn.

Vô tri?!?

Đần độn?!?

Bánh Bao Hấp nghe vậy liền lập tức biến sắc mặt, đôi mắt nhỏ đầy vẻ giận dữ quay đầu nhìn về phía cầu thang;

Nơi giọng nói thối như rắm chó kia được phóng ra.

Cậu thân là cháu đích tôn của Hồng Nhiên đại gia tộc, từ nhỏ được nuông chiều nâng niu như trân bảo.

Ngoài chị hai là người cậu bé sợ nhất ra;

Thì trước giờ có ai dám mắt nặng mày nhẹ, chọc giận cục vàng con cưng của nhà Hồng Nhiên này đâu chứ.

Thế mà hôm nay lại có kẻ dám chửi cậu là đần độn vô tri, đúng là chán sống mà -_-

----*----

Bình Luận (0)
Comment