Coong!
Thần đao chém một đao trên Thuẫn Medusa, vậy mà không thể chém trúng thân thể của hắn. Hàn Sâm lập tức hưng phấn đến gần như rên rỉ ra tiếng.
Ngăn trở đòn tấn công của Thần đao trước một giây, hắn rốt cục làm được rồi. Loại chém giết vượt thời không này gần như là lực lượng BUG, cuối cùng vẫn bị hắn phá vỡ.
Phụt!
Khi Hàn Sâm còn đang hưng phấn, hắn lại trúng một đao. Nỗi đau làm hắn tập trung ý chí, biết bây giờ còn không phải lúc hưng phấn. Hắn vẫn không thể ngăn lại tất cả đòn chém giết siêu thời không hoàn mỹ.
Có kinh nghiệm lần đầu tiên, Hàn Sâm vận dụng bố cục càng ngày càng nước chảy mây trôi, dần dần, càng ngày càng nhiều đòn tấn công của Thần đao bị Thuẫn Medusa ngăn trở. Chém giết siêu thời không càng ngày càng khó làm thân thể của hắn bị thương.
Ban đầu, Uyển Nhi còn nhắc nhở Hàn Sâm, thế nhưng sau khi nhìn thấy Hàn Sâm dần dần đánh có công có thủ với Thần đao, nàn không khỏi lộ ra biểu cảm khó mà tin nổi.
Nàng chưa từng thấy sinh vật nào có thể chiến đấu cùng Thần đao đến loại tình trạng này. Khi những sinh vật trong nông trường của Thần nhìn thấy Thần đao, chúng đều đều bị dọa đến co quắp, hoàn toàn không dám phản kháng Thần đao.
Thế nhưng người xa lạ trước mắt này lại dần ổn định được cục diện qua thời gian, không ngừng ngăn trở đòn tấn công của Thần đao. Chuyện này quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này, toàn bộ thể xác tinh thần của Hàn Sâm đều cảm thấy vô cùng hưng phấn. Đó là loại hưng phấn khi gặp được một nan đề chưa giải, khổ chiến vô số ngày đêm mới giải ra được, giống như toàn bộ tâm linh đều được thăng hoa.
Hàn Sâm vốn cảm thấy Thần đao rất mạnh, chém giết vượt thời không rất đáng sợ. Thế nhưng, sau khi hắn chân chính ngăn cản được đao đầu tiên, sau này tâm cảnh của Hàn Sâm càng ngày càng thả lỏng, càng ngày càng thoải mái.
Áp lực Thần đao cho hắn trước kia đã hoàn toàn biến mất. Hàn Sâm càng ngày càng dễ dàng ngăn cản chém giết siêu thời không.
Trong chớp nhoáng này, Hàn Sâm cảm thấy mình như nắm giữ được quy luật vận chuyển của vũ trụ, dường như có thể làm được tất cả điều mình muốn làm.
Đột nhiên, Hàn Sâm thu hồi Thuẫn Medusa, chỉ dùng kiếm Lãnh Quang chiến đấu cùng Thần đao, đã không sử dụng thế phòng thủ, mà tấn công Thần đao.
Coong! Coong!! Coong!
Kiếm và đao không ngừng tấn công lẫn nhau trong không trung, dao động sinh ra hình thành từng vết nứt không gian trong không trung. Chỉ bằng một thanh kiếm, Hàn Sâm lại chiến đấu ngang tay với Thần đao dẫn trước thời gian một giây, mà toàn bộ đều là tấn công lẫn nhau, không còn trốn tránh hoặc bị động đỡ đòn giống như trước đó nữa.
“Cho dù ngươi có thể chém ta một giây trước thì thế nào? Ta của một giây trước cũng cản được đao của ngươi.” Lúc này tâm tình của Hàn Sâm đã hoàn toàn bình tĩnh lại, thoải mái nói không nên lời. Kiếm Lãnh Quang tùy ý vung lên, không ngừng va chạm với Thần đao.
Uyển Nhi há to cái miệng nhỏ, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Hàn Sâm chiến đấu cùng Thần đao. Nàng chưa bao giờ thấy Thần đao bị ép đến mức như vậy, cảm thấy Thần đao dường như bị đè ép.