Coong!
Ánh kiếm quét ngang trời, Thần đao mạnh mẽ bị đánh bay ngược về phía sau, thế đao đã hơi tán loạn.
“Thần đao thật sự bị áp chết” Lúc này Uyển Nhi mới vững tin, Thần đao thật sự bị người xa lạ này áp chế.
Một giây sau, Uyển Nhi nhìn thấy Thần đao lại quay đầu phóng tới tinh không, thế nhưng lại bị ánh kiếm của Hàn Sâm trực tiếp bổ xuống, ngăn cản kế hoạch chạy trốn của nó.
“Thần đao… thế mà muốn chạy trốn…” Uyển Nhi gần như không thể tin được tất cả mọi việc mà mắt mình nhìn thấy. Thần đao lại chạy trốn, trước đó nàng chưa hề nghĩ đến, nhưng một cảnh này lại xuất hiện chân thực trước mắt nàng.
Hàn Sâm chém một kiếm lại một kiếm, chém đến Thần đao liên tục thất bại, lui lại. Thế nhưng điều khiến Hàn Sâm cau mày là Thần đao kia không biết được rèn đúc bằng vật liệu gì. Hắn chém Thần đao nhiều kiếm như vậy, với cường độ của Kiếm Lãnh Quang hoàn mỹ, mà lại không thể để lại dù chỉ một chút tổn thương trên thân nó.
“Mặc dù ta đã phá được chém giết siêu thời không, thế nhưng lại không cách nào phá hủy được thân Thần đao, cuối cùng vẫn không coi là thắng.” Hàn Sâm âm thầm nhíu mày, suy tư phải làm thế nào mới có thể phá hủy Thần đao.
Hết chương 2827.
Chương 2828. Đánh cược bằng bản lĩnh.“Không biết dùng phương pháp để giết Thần, đối phó thanh Thần đao này có hữu dụng hay không?” Hàn Sâm vừa động tâm niệm, Đằng Thiên La bị hắn gọi ra, đánh một quyền về hướng Thần đao.
Oành!
Thần đao không bị hao tổn, thế nhưng Ma quỷ Huyết Diễm trên người nó lại bị Đằng Thiên La đánh đến huyết diễm văng ra.
Hàn Sâm vui mừng trong lòng: “Vậy mà thật sự có hiệu quả, đồ chơi này cũng là một Thần sao?”
Đằng Thiên La đại phát thần uy, đánh một quyền tiếp một quyền vào trên thân Ma quỷ Huyết Diễm, đánh cho Ma quỷ Huyết Diễm kia bay tán loạn bốn phía, không còn có lực đánh trả nữa.
Thần đao vốn đã bại đến lui lại, bây giờ bị Đằng Thiên La giáp công, huyết diễm trên thân đao càng ngày càng yếu. Đến cuối cùng, huyết diễm kia hoàn toàn bị Đằng Thiên La đánh nát, Thần đao lập tức ảm đạm, giống như bị mất khống chế, rơi xuống trên mặt đất.
Hàn Sâm phi thân đến trước Thần đao, nhặt nó lên từ dưới đất, phát hiện khí tức trên Thần đao đã mất hết. Giờ nó giống như một thanh đao nhọn phổ thông.
Hai tay hắn nắm lấy một mặt đao nhọn, dùng sức muốn bẻ gãy đao, thế nhưng lại không thể toại nguyện. Đao kia vẫn cứng rắn như trước đó, chỉ không có khí tức linh tính mà thôi.
“Không nghe thấy tiếng nhắc nhở săn giết, nói như vậy, cũng không coi là chém giết nó.” Hàn Sâm trầm ngâm một lát, liền thu Thần đao vào tháp Thiên Mệnh, trấn áp nó.
“Uyển Nhị, đi theo ta đi, ta dẫn ngươi đi gặp Cô Trúc.” Hàn Sâm đi tới trước mặt Uyển Nhi, nói.
“Ngươi biết ca ca ta?” Đầu tiên, Uyển Nhi rất vui mừng, nhưng sau đó vẻ mặt nàng lại ảm đạm. Nàng lắc đầu nói: “Ngươi đi nhanh chút đi, ta không thể đi theo ngươi.”
“Thần đao đã bị ta trấn áp, ngươi còn có lo lắng gì khác sao?” Hàn Sâm thấy vẻ mặt Uyển Nhi, đã biết còn có ẩn tình trong đó.
“Ta ký kết khế ước với Thần, ta không thể rời khỏi nơi này, nếu không sẽ hại ca ca.” Uyển Nhi lắc đầu nói.
“Khế ước gì?” Hàn Sâm nhíu mày hỏi.
Uyển Nhi lại lắc đầu, nói: “Không thể nói, nếu nói, ca ca sẽ có nguy hiểm.”
Hàn Sâm biết chuyện này không trách được Uyển Nhi. Nếu đổi lại là hắn, cho dù đoán được có thể là một âm mưu, nhưng trước khi chưa xác nhận một trăm phần trăm, hắn sẽ không lấy sự an nguy của người thân đi mạo hiểm.
“Ta không miễn cưỡng ngươi rời đi cùng ta, nhưng bây giờ Thần đao bị †a trấn áp, Thần kia sẽ bỏ qua cho ngươi sao?” Hàn Sâm nhìn Uyển Nhị, nói.
Uyển Nhi cắn môi không nói gì, hiển nhiên nàng cũng không thể xác định.
“Như vậy đi, ngươi nói cho ta Thần kia ở đâu, ta xem có cách nào cùng giải quyết Thần luôn không.” Hàn Sâm nói tiếp.
Nếu Thần ký kết khế ước với Uyển Nhi, giống như Thần Tử Yêu Liên, có lẽ Hàn Sâm có thể cùng giải quyết hắn, để Uyển Nhi hoàn toàn khôi phục tự do.
Ai biết Uyển Nhi lại lắc đầu như cũ, nói: “Ngươi đi đi, Thần không phải †ồn tại chúng ta có thể đối phó. Hắn là tồn tại không gì làm không được.”
“Thần đao không phải cũng bị ta trấn áp rồi sao. Trấn áp Thần cũng không là chuyện không thể nào.” Hàn Sâm khuyên.
“Không giống, Thần đao chỉ là một thanh đao, là đồ chơi của Thần mà thôi, sao có thể đánh đồng với Thần. Chúng ta không cách nào tưởng tượng nổi lực lượng của Thần…” Nói rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ của Uyển Nhi lộ ra vẻ sợ hãi, giống như nhớ lại chuyện gì đáng sợ.
“Chưa từng thử thì làm sao biết không được. Nếu như ca ca của ngươi, Cô Trúc ở đây, hắn nhất định sẽ hi vọng có thể lại gặp mặt ngươi.” Hàn Sâm hi vọng có thể mượn Cô Trúc để đánh động Uyển Nhi.
Uyển Nhi quả nhiên lộ ra vẻ do dự, nhưng lập tức lại kiên định lắc đầu, nói: “Cám ơn ngươi, xin ngươi đừng nói chuyện của ta cho ca ca. Ngươi đi nhanh đi, Thần đao xảy ra vấn đề, Thần nhất định đã cảm ứng được. Chờ sau khi hắn đến, lại đi thì không kịp rồi…”
“Đã không kịp rồi…” Giọng nói của Uyển Nhi nói đến cuối cùng một câu, lại thay đổi âm điệu, giống như đổi thành một người khác.
Hàn Sâm thay đổi sắc mặt, chỉ thấy Thần quang mông lung nổi lên trên người Uyển Nhi. Cả người nàng như đắm chìm trong nắng mai, đôi mắt cũng trở nên trong suốt là thường, giống như máy móc không có tình cảm.
“Có thể xâm nhập nông trường của ta, hủy Đao Linh của ta, ngươi thật thú vị vô cùng.” Uyển Nhi rất hứng thú nhìn Hàn Sâm rồi nói. Vẻ mặt của nàng giống như vương cao cao tại thượng đang nhìn một thằng hề thú vị trong gánh xiếc thú.
“Ngươi chính là Thần?” Hàn Sâm lạnh lùng nhìn chằm chằm Uyển Nhị, nói.
Hắn đột nhiên ý thức được điều gì, thế nhưng lại không thể hoàn toàn nắm bắt được đó là gì.
“Đúng vậy, ta chính là Thần.” Uyển Nhi mỉm cười, gật đầu, đôi mắt vẫn đánh giá Hàn Sâm như cũ, hỏi: “Ngươi tên là gì? Là sinh vật tộc nào?”
“Kim Tệ, Nhân tộc.” Hàn Sâm đáp.
Ai biết Uyển Nhi lại lắc đầu, nói: “Ngươi không phải nhân tộc, Nhân tộc không phải ngươi cái dạng này, ngươi là dị chủng.”
Hàn Sâm lập tức chấn động trong lòng. Trong sinh vật đại vũ trụ, gần như không có ai biết sự tồn tại của nhân loại, mà cái gọi là Thần này chẳng những biết có nhân tộc tồn tại, hơn nữa còn có thể vạch ra rõ ràng hắn không phải nhân tộc. Chuyện này hiển nhiên rất có vấn đề.
“Làm sao ngươi biết ta không phải nhân tộc?” Hàn Sâm bật thốt lên câu hỏi.
“Không phải là không phải, không có vì sao.” Uyển Nhi tiếp tục nói. “Ngươi lại tên là gì?” Hàn Sâm hỏi ngược lại. “Chính là Thần.” Uyển Nhi đáp.
“Thần không phải cũng có phong hào sao? Như loại hình Thần Hư Vô, Thần Thiên Giáp gì đó, Thần hào của ngươi lại là gì?” Hàn Sâm tiếp tục hỏi thăm.
“Ngươi cũng biết rất rõ ràng đấy, khó trách có thể hủy Đao Linh của ta.” Thần cười một tiếng, nói: “Nhưng ta không có Thần hào, ngươi gọi ta Thần là được.”
Không đợi Hàn Sâm hỏi lại điều gì, Thần lại tiếp tục nói: “Ngươi hủy đao linh của ta, chuyện này ta có thể không so đo với ngươi. Ngươi muốn mang đi Uyển Nhi, ta cũng có thể làm như ước nguyện của ngươi. Chẳng qua thế giới là công bằng, ngươi có được nhiều như vậy, dù sao cũng nên trả giá chút gì đó mới công bằng. Ngươi nói đúng không?”
“Không đúng, đồ vật giành được bằng bản Iĩnh, tại sao phải trả giá?” Hàn Sâm bĩu môi nói.
Thần nao nao, sau đó cười to nói: “Nói hay lắm, đồ vật giành được bằng bản lĩnh, tại sao phải trả giá. Ta càng ngày càng thích ngươi. Như vậy đi, khó được gặp sinh vật dị chủng thú vị như ngươi vậy, ta cho ngươi một cái cơ hội. Chúng ta đánh cược, chỉ cần ngươi có thể thắng †a, chẳng những ngươi có thể rời đi mà không hao tổn lông tóc, cũng có thể mang Uyển Nhi đi.”
“Nếu ta thua thì sao?” Hàn Sâm cau mày nói.
“Thua à, ngươi thú vị như vậy, ta không nỡ để ngươi chết…” Cân nhắc một chút, Thần mới nói tiếp: “Ngươi tiếp nhận công việc của Uyển Nhi ngay ở chỗ này, nuôi nấng Thần đao một trăm năm đi.”
“Chuyện này không công bằng. Ta thắng, ngươi không cần trả giá gì cả, †a thua lại phải bỏ ra thời gian một trăm năm. Tại sao ta phải đánh cược không công bằng như thế với ngươi?” Hàn Sâm bĩu môi, nói.
“Bởi vì ta cũng đánh cược với ngươi bằng bản lĩnh.” Thần cười tủm tỉm, nói.
Hàn Sâm vừa định nói ta không đánh cược thì ngươi có thể làm gì được ta. Thế nhưng, lời nói còn chưa thốt ra, Hàn Sâm đã kinh hãi phát hiện, dưới ánh nhìn chăm chú của Thần, tay của hắn lại mất khống chế, bóp lấy cổ của mình, bóp hết sức, bóp đến mức chính hắn đã sắp ngạt thở. Với ý cảnh và lực lượng của Hàn Sâm, hắn lại hoàn toàn không khống chế nổi thân thể của mình.
Bên trong hồn hải, Áo Giáp Hắc Tinh đã hoàn toàn thu liễm khí tức, như thể không hề tồn tại, không có chút phản ứng nào.
Hết chương 2828.
Chương 2829. Dự đoán tương lai.“Hiện tại có thể đánh cược rồi sao?” Thần mỉm cười mà nhìn Hàn Sâm, hỏi.
Hàn Sâm còn nói không nên lời, cảm thấy mình cũng sắp bóp chết mình rồi, đành phải gật đầu.
“Quả nhiên, ngươi nói rất đúng, bằng bản lĩnh vẫn thú vị hơn.” Thần cười nói.
“Đánh cược gì có phải nên để ta tới quyết định không?” Hàn Sâm xoa cổ nói, hắn đã ý thức được Thần này hơi tà dị, dáng vẻ thoạt nhìn như rất hiền hoà, thế nhưng lại càng đáng sợ hơn loại hình Thần giống như Đế Tuấn. Ít nhất áp lực hắn cho Hàn Sâm, Hàn Sâm chưa từng cảm giác được trên người đám Đế Tuấn.
“Vốn không có gì không thể, nhưng hiếm khi gặp được sinh vật thú vị như ngươi, ta muốn chơi một trò chơi ta thích nhất.” Thần nói.
“Trò chơi gì?” Đầu óc Hàn Sâm nhanh chóng chuyển động. Hiện tại hắn chỉ có con đường chạy trốn. Đừng nói hắn không phải đối thủ của Thần này, cho dù có thể chém giết Thần, nhưng bây giờ Thần chiếm thân thể của Uyển Nhi, hắn cũng không thể cùng chém giết luôn cả Uyển Nhi.
Huống chỉ Áo Giáp Hắc Tinh thu liễm khác thường, là tình trạng chưa từng xuất hiện. Trước kia, khi gặp được bọn Đế Tuấn, hắn cũng không thấy Áo Giáp Hắc Tinh có phản ứng như vậy, điều này nói rõ sự đáng
sợ của Thần này.
Hàn Sâm vốn cho rẳng Thần giống như Đế Tuấn không thể ra tay với sinh vật trong vũ trụ, mà Thần có thể ra tay với sinh vật vũ trụ giống như Thần Tử Yêu Liên, lại không phải là đối thủ của hắn. Ỷ vào Đằng Thiên La và Phượng Hoàng Vũ, ít nhất hắn có thể đánh ngang tay.
Thế nhưng ai biết Thần này lại hoàn toàn không như vậy, hắn chỉ phụ thuộc vào thân thể Uyển Nhi, đã có thể sử dụng lực lượng mạnh mẽ như thế, hiển nhiên không phải Thần linh bình thường có thể so được.
“Thần này… không biết có phải là vị mà bọn người Tiểu Đội Hành Động Thứ Bảy gặp được không?” Hàn Sâm âm thầm suy tư trong lòng.
“Rất đơn giản, chúng ta dự đoán vận mệnh.” Thần lộ ra vẻ mặt kỳ quái, nhưng chỉ thoáng rồi qua.
“Dự đoán vận mệnh? Dự đoán vận mệnh của ai?” Hàn Sâm nhíu mày hỏi.
“Ai cũng được, ngươi có thể tùy tiện chọn một sinh vật.” Thần nói, bàn †ay khẽ nhúc nhích, Thần quang lập tức biến thành một cái gương ánh sáng. Bóng người trong gương biến ảo chập chờn. Đó đều là đủ loại sinh linh trong vũ trụ.
“Ta không thích gửi gắm vận mệnh của mình trên người người khác, thế thì dự đoán vận mệnh của ta đi. Nhưng ngươi muốn dự đoán thế nào? Lại phân thắng bại ra sao?” Hàn Sâm hỏi.
“Nếu chúng ta đánh cược, đương nhiên không thể lấy bản thân làm dụng cụ đánh bạc. Sinh vật do ngươi chọn, ngươi cũng có thể chọn sinh vật ngươi quen thuộc, hoặc là người thân của ngươi. Chúng ta cùng dự đoán hắn sẽ lựa chọn thế nào khi gặp được một chuyện, ngươi có thể chọn trước.” Thần lạnh nhạt nói.
“Vậy ta chọn tộc trưởng tộc Thái Thượng.” Hàn Sâm nói thẳng, nghĩ thầm trong lòng: “Cho dù ngươi có lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng ảnh hưởng đến tộc trưởng của tộc Thái Thượng đâu?”
Không biết Thần có nhìn thấu tâm tư của Hàn Sâm hay không, hắn chỉ không chút để ý mà nói: “Được, vậy thì dùng tộc trưởng tộc Thái Thượng đến đánh cược đi.”
“Muốn cược thế nào? Chúng ta lại không biết tộc trưởng tộc Thái Thượng sẽ gặp phải chuyện gì.” Hàn Sâm nói.
Thần không nói gì, bước ra một bước đã đến trước mặt Hàn Sâm, đưa †ay kéo Hàn Sâm một phát. Hàn Sâm chỉ cảm thấy như bị kéo vào trong vòng xoáy thời gian, chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, gần như sắp nôn mửa.
Hắn bị người dẫn theo Tinh Không Đại Na Di đã không ít lần, bản thân cũng đã sắp luyện đến mức tinh không na di rồi, thế nhưng lại chưa từng khó chịu giống như lần này.
Khi hết thảy khôi phục bình thường, Hàn Sâm phát hiện mình đã đến Thiên Ngoại Thiên , trước mặt đúng là Tinh Thần Thụ mà hắn hết sức quen thuộc kia.
Bên trên Tinh Thần Thụ kết đầy trái cây, thoạt nhìn như từng tinh cầu khổng lồ treo ở trên cây.
Mà dưới tán Tinh Thần Thụ, một người đàn ông tộc Thái Thượng trẻ tuổi đang khoanh chân ngồi. Người đàn ông kia mặc áo trắng như tuyết, thoạt nhìn anh tuấn bất vĩ, khí chất lãnh ngạo, giống như người trong thiên hạ đều nợ tiền của hắn.
“Người này… sao trông khá quen…” Hàn Sâm cảm thấy người đàn ông trẻ tuổi này trông rất quen mắt.
“Đây chính là tộc trưởng tộc Thái Thượng.” Thần nói ở một bên.
“Ngươi lừa gạt ai vậy, ta từng gặp tộc trưởng tộc Thái Thượng rồi. Đó chính là một lão… già… Hàn Sâm còn chưa nói hết lời, sắc mặt lại đột nhiên thay đổi, bởi vì hắn rốt cục nhớ tới vì sao người đàn ồn trẻ tuổi này lại thoạt nhìn quen mắt như thế. Hình dáng và khuôn mặt này rất giống tộc trưởng tộc Thái Thượng, chỉ trẻ lại hơn nhiều, mà khí chất cũng không giống lắm.
Thần khẽ cười, nói: “Đây chính là tộc trưởng tộc Thái Thượng khi còn trẻ tuổi, bây giờ chúng ta đang ở thời điểm hắn hai mươi tuổi.”
“Chúng ta… trở về quá khứ…” Hàn Sâm thay đổi sắc mặt. Hắn rốt cuộc biết vì sao lúc truyền tống, mình lại khó chịu như vậy, thì ra không chỉ là dịch chuyển không gian, đến cả thời gian cũng dịch chuyển.
“Chuyện này cũng chẳng có gì ghê gớm. Nếu ngươi hứng thú, ta có thể dẫn ngươi đi xem khi còn bé. ngươi trông dài ngắn thế nào.” Thần lạnh nhạt nói.
“Vậy thì không cần. Nhưng nếu ở quá khứ, chuyện xảy ra trong tương lai đều đã được định trước. Ngươi đều đã biết kết cục, còn đánh cược cái gì?” Hàn Sâm nói.
“Ai nói với ngươi tương lai đã được định trước?” Thần kinh ngạc nhìn Hàn Sâm.
“Chẳng lẽ không đúng sao? Nếu tương lai có thể thay đổi, thì không phải ngươi có thể tùy tiện giết chết tộc trưởng tộc Thái Thượng. Có lực lượng này, tộc trưởng tộc Thái Thượng còn không ngoan ngoãn nghe ngươi, ngươi cần gì lại đặc biệt chạy đến quá khứ, đến tìm tộc trưởng tộc Thái Thượng lúc còn trẻ tuổi?” Hàn Sâm bĩu môi nói.
Thần tình nguyện hao tổn lực lượng đến quá khứ, mà không trực tiếp đi gặp tộc trưởng tộc Thái Thượng, hiển nhiên vẫn còn có chút kiêng ky, cho nên Hàn Sâm mới nói như vậy.
Thần cười nói: “Thế giới tự có quy tắc của nó. Cho dù Thần cũng không thể phá hỏng, nhưng trong quy tắc không có điều tương lai không thể thay đổi. Tương lai là thiên biến vạn hóa. Chúng ta đến từ một biến hóa của tương lai, mà bây giờ nơi này chịu ảnh hưởng ngoài ý muốn, sẽ có thể phát triển ra một tương lai khác, cho nên không thể xác định tương lai sẽ xảy ra chuyện gì.
“Ý của ngươi là ngươi có thể đi ảnh hưởng tộc trưởng tộc Thái Thượng trẻ tuổi, để hắn làm ra lựa chọn có lợi với ngươi?” Hàn Sâm lập tức nghe rõ lời ngầm của Thần.
“Ngươi cũng có thể làm giống vậy. Điều này là công bằng.” Thần cười nói.
“Có thể hỏi ngươi một vấn đề hay không?” Hàn Sâm đột nhiên nhìn Thần, nghiêm mặt hỏi.
“Vậy phải xem ngươi hỏi gì. Mặc dù ta là Thần, nhưng không phải toàn trí toàn năng.” Thần khẽ cười, nói.
Hàn Sâm nghiêm túc nhìn Thần một lần, dường như hắn thật sự không giống những Thần như Đế Tuấn kia cho lắm.
“Nếu ngươi rất thích loại trò chơi này, nói cách khác, trước kia ngươi nhất định đã từng chơi rất nhiều lần. Thế thì ngươi đã từng thua chưa?” Hàn Sâm hít sâu một hơi, hỏi.
“Có, từng thua hai lần.” Đáp án của Thần vượt quá ngoài ý liệu của Hàn Sâm.
“Ta rất hiếu kì, ai có thể thắng ngươi?” Hàn Sâm kinh ngạc hỏi.
“Một Thánh tộc và một con người tên là Hàn Kính Chi.” Thần lạnh nhạt nói. Lúc nói chuyện, gương mặt hiện lên vẻ khác lạ. Sau khi nghe xong, trái tim Hàn Sâm lại đập thình thịch. Hắn suýt bật thốt kêu lên: “Hàn Kính Chi…”
Hết chương 2829.
Chương 2830. Thần khác biệt.“Bọn họ đã thắng ngươi thế nào?” Hàn Sâm cố nén xung động trong lòng, hỏi. Hắn biết mình lại cách chân tướng của Tiểu Đội Hành Động Thứ Bảy lúc trước gần một bước. Một Thần này rất có thể chính là vị Tiểu Đội Hành Động Thứ Bảy gặp phải lúc trước.
“Ngươi cảm thấy ta sẽ bại lộ khuyết điểm của mình cho ngươi sao?” Thần cười một tiếng, nói.
Hàn Sâm nhìn hắn với vẻ mặt kỳ quái. Mặc dù hắn nhập lên người Uyển Nhi, thế nhưng cảm giác Thần này cho Hàn Sâm giống như một người đàn ông nhà bên ôn nhu, không có khí chất cao cao tại thượng giống những Thần linh như Đế Tuấn, cũng không biểu hiện ra tư thái tuyệt đối vô địch. Nếu không biết hắn là Thần, rất khó tưởng tượng hắn lại là Thần đùa bỡn vận mệnh trong lòng bàn tay.
Ngẫm lại thảm trạng của nhiều tinh anh nhân loại như vậy trong Tiểu Đội Hành Động Thứ Bảy, liền biết loại vật như bề ngoài và khí chất tuyệt đối không đáng tin. Cái tên tự xưng là Thần này nhìn như hòa ái dễ gần, thực ra là ma quỷ đáng sợ nhất.
Trong lúc hai người nói chuyện, nhìn thấy tộc trưởng tộc Thái Thượng ngồi dưới tàng cây đứng lên, ánh mắt nhìn về phía một trái cây của Tinh Thần Thụ.
Quả Tinh Thần rất khó sinh trưởng đến chín tự nhiên rồi rơi xuống đất, bởi vì nó cần thời gian quá lâu, lâu đến mức người bảo vệ Tinh Thần Thụ cũng không có kiên nhẫn như thế.
Nhưng bây giờ lại có một viên trái cây đến thời điểm tự nhiên chín, ánh mắt tộc trưởng tộc Thái Thượng trẻ tuổi nhìn thẳng quả Tinh Thần đã chín kia, gương mặt lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng.
Bên trong quả Tinh Thần chín tự nhiên, chắc chắn sẽ có dị chủng cấp Thần Hóa, hơn nữa còn không phải dị chủng cấp thấp như Nguyên Cơ, Lột Xác, ít nhất sẽ là dị chủng cấp Phá Kén, thậm chí là cấp Hóa Điệp.
Hiện tại tộc trưởng tộc Thái Thượng còn rất trẻ, vừa thăng cấp Nguyên Cơ không đến bao lâu, dù đã có thể coi là thiên tài hiếm thấy trong tộc Thái Thượng. Thế nhưng, một Nguyên Cơ đối mặt với dị chủng Phá Kén, thậm chí là cấp Hóa Điệp vẫn chênh lệch nhiều lắm.
Nhưng hắn lại không định rút đi, cũng không triệu hồi người tộc Thái Thượng khác, chỉ bình tĩnh nhìn xem quả Tinh Thần kia, ánh mắt tràn đầy tự mãn và kiêu ngạo.
Quả Tinh Thần bùng nổ ra vầng sáng kinh khủng, giống như mặt trời thiêu đốt tới cực hạn. Theo thời gian trôi qua, vầng sáng trên quả Tinh Thần dần dần yếu đi, từ trắng biến thành vàng, từ vàng biến thành đỏ, lại từ đỏ biến thành đỏ sậm, cuối cùng biến thành màu đen xám, giống như than củi để nguội.
“Ngươi và ta sẽ dự đoán tộc trưởng tộc Thái Thượng có thể giết chết con dị chủng này hay không.” Thần nói.
Hàn Sâm nghe, khẽ nhíu mày. Thật ra vấn đề này không khó đoán, khí tức tản ra từ bên trong quả Tinh Thần vô cùng kinh khủng, còn mạnh hơn Hàn Sâm hiện tại một chút.
Mà bây giờ tộc trưởng tộc Thái Thượng lại chỉ là một Thân Hóa Nguyên Cơ vừa thăng cấp. Lực lượng của hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của dị chủng bên trong quả kia, hiện tại lại không có tộc Thái Thượng khác ở đây, muốn giết dị chủng kia căn bản là chuyện không có khả năng.
Lấy kinh nghiệm Hàn Sâm trông coi Tinh Thần Thụ mà xem, tám chín phần mười dị chủng này sẽ trốn vào bên trong sơn vực vô biên của Thiên Ngoại Thiên, tộc trưởng tộc Thái Thượng muốn ngăn cũng không ngăn nổi.
Thế nhưng kết quả rõ ràng như vậy, Thần không có khả năng không biết. Hắn cố ý chọn thời điểm này và chuyện này, có lẽ không phải là không có chuẩn bị.
“Chẳng lẽ trong lúc này còn có thay đổi gì, cuối cùng tộc trưởng tộc Thái Thượng giết chết dị chủng trong quả?” Hàn Sâm nghĩ lại, rồi tưởng tượng: “Không đúng, Thần không phải cố ý lừa gạt ta chứ, để ta cho rằng trong đó có bấy, thật ra dị chủng kia thuận lợi chạy đến bên trong sơn vực…”
Hàn Sâm giật mình trong lòng, lập tức ý thức được mình rơi vào tối ky trong phán đoán. Đánh cờ với người khác, điều kiêng ky nhất chính là lâm vào vòng lẩn quẩn tâm lý, chỉ cần lâm vào trong đó, thì rất có thể sẽ rơi vào tính toán của đối phương.
Chính Hàn Sâm cũng là cao thủ đạo này, lập tức ép mình tỉnh táo lại, sau đó sắp xếp tin tức mình nắm giữ một lần nữa, rối lấy những điều kiện mình biết để tiến hành phán đoán.
“Tộc trưởng tộc Thái Thượng sẽ không giết con dị chủng kia.” Hàn Sâm đưa ra lựa chọn của mình, bởi vì đây là tình huống có khả năng xảy ra nhất, Hàn Sâm đương nhiên muốn chọn chuyện có tỷ lệ tương đối cao.
“Được, vậy ta chọn tộc trưởng tộc Thái Thượng sẽ giết con dị chủng kia.” Thần cười nhạt nói, hoàn toàn nhìn không ra mánh khóe gì từ trên gương mặt của hắn, Hàn Sâm cũng không biết lựa chọn của mình là đúng hay sai.
Răng rắc!
Xác quả đã hoàn toàn biến thành màu đen nổ tung ra, hóa thành tro bụi bốc lên, một con dị chủng rơi ra từ bên trong.
Một đôi cánh bướm màu đỏ hơi mờ, xinh đẹp giống như đóa hoa nở rộ, mà trước đôi cánh bướm kia, một thiếu nữ băng cơ ngọc cốt dùng bàn †ay và cánh tay ngăn trở bộ phận yếu hại, vẻ thẹn thùng đầy khắp khuôn mặt.
Hàn Sâm không ngờ dị chủng ra từ bên trong quả Tinh Thần lại là một dị chủng thế này, nghĩ thầm: “Dị chủng xinh đẹp như vậy, là đàn ông chắc hẳn sẽ không nhãn tâm ra tay sát hại đâu? Huống chỉ thực lực của hắn cũng không bằng dị chủng, muốn giết cũng không giết được.”
Như Hàn Sâm phán đoán, tộc trưởng tộc Thái Thượng trẻ tuổi nhìn thấy dị chủng xinh đẹp như vậy, cũng ngẩn ngơ một lát, vẻ lạnh như sương trên mặt hòa tan một chút.
“Công tử là kỳ tài bất thế của tộc Thái Thượng, Điệp Nữ ở bên trong quả ngưỡng mộ công tử lâu như vậy. Nếu công tử không ghét bỏ, Điệp Nữ mong muốn theo đuổi công tử…” Chuyện ngoài dự liệu phát sinh, dị chủng kia có trí tuệ khá cao, mà với tu vi cấp Hóa Điệp của nàng, lại bằng lòng nhận tộc trưởng tộc Thái Thượng cấp Nguyên Cơ làm chủ. Đây là tình huống rất ít phát sinh.
“Xem ra như vậy, tỷ lệ tộc trưởng tộc Thái Thượng giết nàng sẽ thấp hơn.” Hàn Sâm nhìn Thần một chút, đã thấy Thần y vẫn mỉm cười như cũ, cứ như hết thảy trước mắt đều không liên quan gì đến hắn. Điều này khiến Hàn Sâm lại có chút không yên tâm trong lòng.
Chuyện phát triển thuận lợi ngoài dự liệu, hay nói cách khác là quá có lợi đối với Hàn Sâm.
Hiện tại tộc trưởng tộc Thái Thượng vẫn giữ tâm tính của người trẻ tuổi, còn lâu mới có được tới cảnh giới thái thượng vong tình. Sau khi gặp gỡ Điệp Nữ xinh đẹp, ôn nhu, hắn mau chóng sinh ra cảm giác khác thường.
Tình cảm của hai người ấm lên nhanh chóng, không qua mấy ngày đã tình chàng ý thiếp, thản nhiên như một đôi người yêu.
“Hiện tại ngươi thua rồi?” Hàn Sâm vẫn đề phòng Thần, không để hắn đi phá hỏng tộc trưởng tộc Thái Thượng và Điệp Nữ phát triển tình cảm.
“Ngày mai, nếu ngày mai tộc trưởng tộc Thái Thượng còn không giết chết Điệp Nữ, thì chính là ta thua.” Thần cười khẽ, rồi nói.
“Được.” Hàn Sâm đáp ứng, nghĩ thầm: “Tình cảm của bọn họ đang lúc nồng đậm, không có khả năng mới qua một ngày, đã trở mặt thành thù giết chết đối phương đâu nhỉ? Lại nói, cho dù thật sự trở mặt thành thù, Điệp Nữ mạnh hơn tộc trưởng tộc Thái Thượng nhiều như vậy, cũng nên là Điệp Nữ giết tộc trưởng tộc Thái Thượng mới đúng.”
Vì đề phòng Thần động tay chân gì, Hàn Sâm luôn nhìn chằm chằm hắn, không để hắn đi quấy rầy tộc trưởng tộc Thái Thượng và Điệp Nữ.
Vào lúc ban đêm, tộc trưởng tộc Thái Thượng và Điệp Nữ rốt cục không nhịn được ăn vụng trái cấm, Hàn Sâm cũng âm thầm thở dài một hơi: “Kể từ đó, dù thế nào tộc trưởng tộc Thái Thượng cũng sẽ không giết Điệp Nữ rồi?”
Ánh mắt Hàm Sâm nhìn về phía Thần, đã thấy hắn ngồi trên chạc cây, nâng cằm nhìn xem tộc trưởng tộc Thái Thượng và Điệp Nữ ân ái, dường như cũng cảm tháy vui mừng vì bọn họ, yếu ớt nói: “Thật là tình yêu khiến người ta ao ước.”
“Nếu ngươi cũng cảm thấy tình yêu như vậy khiến người ta ao ước, vậy có phải không nên đi quấy rầy bọn họ không? Nếu không đánh cược dừng ở đây, thế nào?” Mặc dù chuyện này phát triển rất có lợi với Hàn Sâm, thế nhưng Hàn Sâm cũng không cho rằng Thần sẽ dễ dàng nhận thua như vậy, hắn nhất định sẽ có hành động.
Ánh mắt Thần trở nên hơi kỳ quái: “Không… Hiện tại mới là lúc cá cược chân chính bắt đầu…”
Dứt lời, thân hình Thần lóe lên, hắn đã rơi vào dưới cây, đứng trước mặt tộc trưởng tộc Thái Thượng và Điệp Nữ kia.
Hàn Sâm biết Thần rốt cục muốn ra chiêu, cũng vội vàng lách mình đứng ở bên cạnh Thần. Cho dù Thần tính toán làm gì, hắn cũng muốn ngăn cản đối phương, mặc dù hắn không nghĩ ra, Thần rốt cuộc có cách nào có thể khiến tộc trưởng tộc Thái Thượng giết Điệp Nữ.
Hết chương 2830.
Chương 2831. Cảnh giới đỉnh cao thiên nhân hợp nhất.“Các ngươi là ai? Cũng dám tự tiện xông vào Tinh Thần Thụ?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng nhìn thấy Hàn Sâm và Thần, nhíu mày hỏi.
Nếu đổi một chủng tộc khác, bị người khác xâm nhập vào nơi quan trọng như thế, chỉ e căn bản sẽ không hỏi ra lời như vậy, mà trực tiếp ra tay bắt lại trước rồi nói.
Người của tộc Thái Thượng lại không giống lắm, cũng không vội mà ra tay.
“Chúng ta là ai không quan trọng. Điều quan trọng chính là ngươi đã rời bỏ đạo đại ái thái thượng vong tình, sa vào trong tình yêu nhỏ nhặt, đây thật sự là điều ngươi muốn sao?” Thần nhìn tộc trưởng tộc Thái Thượng, lạnh nhạt nói.
Hàn Sâm vốn còn tưởng rằng Thần sẽ dùng thủ đoạn càng kịch liệt hơn chút, không ngờ hắn chỉ muốn thuyết phục tộc trưởng tộc Thái Thượng mà thôi.
Mặc dù muốn thuyết phục tộc trưởng tộc Thái Thượng giết chết người yêu của mình khi đang trong tình yêu cuồng nhiệt là vô cùng khó khăn, thậm chí có thể nói là chuyện không thể nào, nhưng Hàn Sâm cũng không vì vậy mà thả lỏng cảnh giác.
“Đại ái, tiểu ái đều là yêu, nếu đến cả tiểu ái cũng không làm được, thì còn nói gì đến đại ái?” Hàn Sâm phản bác.
“Chuyện này có liên quan gì đến các ngươi?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng hơi giật mình mà nhìn Hàn Sâm và Thần, không biết hai tên này rốt cuộc xuất hiện từ đâu, lại chạy đến nơi đây nói chuyện với hắn về đại ái, tiểu ái gì đó.
“Đương nhiên là có liên quan.” Thần chỉ tộc trưởng tộc Thái Thượng nói: “Ngươi là một thành viên của tộc Thái Thượng, trách nhiệm của ngươi chính là lĩnh hội đại đạo vũ trụ, giữ gìn sự cân bằng của vũ trụ, nếu ngươi sa vào trong tình yêu nhỏ nhặt, như vậy ai tới làm những chuyện này đây?”
Hàn Sâm càng nghe càng cảm thấy Thần nói quá không hợp thói thường, mặc dù tộc Thái Thượng có theo đuổi Thiên Nhân Hợp Nhất, thế nhưng cũng không lên cao đến loại cảnh giới mà Thần nói chứ? Thần nói kiểu này, tộc Thái Thượng giống như biến thành siêu anh hùng giữ gìn hòa bình thế giới vậy, tựa như không có bọn họ, vũ trụ sẽ ngừng chuyển động.
“Chuyện của ta, ta tự có tính toán, không cần các ngươi chỉ điểm.” Tộc trưởng tộc Thái Thượng tái mặt nói.
Hàn Sâm lập tức cảm thấy không tốt lắm. Với tính cách của tộc Thái Thượng, nếu không phải xúc động đến chỗ sâu trong lòng bọn họ, thì sẽ không lộ ra vẻ mặt như thế mới đúng.
Mặc dù hiện tại Tộc trưởng tộc Thái Thượng còn trẻ tuổi, tu vi không phải quá mạnh, nhưng cũng không nên cảm xúc hóa như thế mới đúng.
“Ta không phải chỉ điểm ngươi, mà đang hỏi ngươi, ngươi muốn đại ái Thiên Nhân Hợp Nhất, hay muốn tiểu ái giữa nam và nữ.” Thần lạnh nhạt nói.
“Hai chuyện này cũng không mâu thuẫn, nhưng đều có thể chiếm được.” Hàn Sâm nói.
Sắc mặt tộc Thái Thượng càng trở nên khó coi: “Các ngươi rốt cuộc là ai? Nếu lại không nói rõ ràng, đừng trách ta không khách khí với các ngươi.”
Điệp Nữ nghe ở một bên đã sớm tức giận, quát lạnh nói: “Xem bọn họ đã thấy không phải là thứ tốt, ta bắt lấy bọn họ trước rồi lại hỏi rõ ràng lai lịch.”
Nói xong, Điệp Nữ vung bàn tay lên, từng chuỗi xích trật tự như vầng sáng lao về phía về Hàn Sâm và Thần.
Hàn Sâm dịch chuyển tức thời né tránh ra, nhưng Thần lại không tránh né, mặc cho vầng sáng kia bao lấy hắn, mà không giãy dụa. Sau khi vầng sáng thắt chặt lại, Thần lập tức ngã rầm trên mặt đất theo vâng sáng.
“Thiên Nhân Hợp Nhất, thái thượng đại tự tại, ngươi quả thật muốn từ bỏ vì một Điệp Nữ sao?” Thần ngã trên mặt đất, vẻ mặt lại vẫn lạnh nhạt như cũ, không nhìn Điệp Nữ, mà vẫn nhìn tộc trưởng tộc Thái Thượng hỏi như cũ.
“Hừ, ngươi lại hiểu cái gì là Thiên Nhân Hợp Nhất, thái thượng tự tại?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng lộ ra vẻ khinh thường.
“Người Thái Thượng chí thượng, đạo thanh tĩnh đến cực điểm, vô ngã vô…” Thần hời hợt nói một vài pháp quyết thâm ảo, Hàn Sâm chỉ nghe ra những pháp quyết kia hẳn có liên quan đến Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, nhưng cụ thể có ý gì, hắn cũng nghe mà không hiểu, dù sao hắn chưa từng luyện Thái Thượng Cảm Ứng Thiên.
“Ngươi… sao ngươi lại hiểu những thứ này…” Tộc trưởng tộc Thái Thượng nhìn Thần với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.
“Ta không chỉ biết đến thế, còn biết cực cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất, nếu ngươi muốn, ta có thể giảng cho ngươi nghe.” Thần cười khế, nói.
“Ngươi quả thật hiểu được cực cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng nửa tin nửa ngờ nhìn Thần hỏi.
Hàn Sâm cảm thấy rất không ổn, thế nhưng trong chốc lát, hắn cũng không tìm được phương pháp ngăn cản Thần. Cho dù hắn gấp thế nào đi nữa, cũng không có khả năng đi lên bịt mắt và lỗ tai tộc trưởng tộc Thái Thượng, để hắn đừng nghe, đừng nhìn.
Đầu óc Hàn Sâm chuyển động thật nhanh. Hắn đang suy tư Thần rốt cuộc muốn làm gì, phải làm thế nào mới có thể ngăn cản âm mưu của Thần.
Thần chỉ giảng giải mấy câu cực cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất gì đó, đã khiến tộc trưởng tộc Thái Thượng nghe như say như dại, thế nhưng nghe tới chỗ mấu chốt, Thần lại ngừng giảng giải.
“Sao ngươi không giảng nữa?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng đang nghe say mê, đột nhiên cắt đứt giảng giải, hắn không khỏi vội vàng hỏi.
“Ta đang giảng vũ trụ đại đạo, mà ngươi lại sa vào tỉnh yêu nhỏ nhặt trong nhân thế, đạo của ta không thích hợp ngươi.” Thần lắc đầu nói.
Hàn Sâm lập tức hiểu được, biết Thần muốn làm gì, thế nhưng hắn cũng không cho rằng Thần thật sự có thể làm được thủ đoạn như vậy. Trong lòng hắn hiện lên vô số khả năng, đồng thời cũng đang suy tư phải ứng đối ra sao, trong chốc lát cũng không nói gì, yên lặng chờ tình thế phát triển.
“Không thử một lần thì sao ngươi sẽ biết không thích hợp với ta?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng hơi bất mãn, nói.
“Nếu ngươi thật sự một lòng cầu đạo, vậy thì cũng đơn giản, giết nàng đi, ta dạy toàn bộ cực cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất cho ngươi.” Thần nhìn nói với Điệp Nữ.
Điệp Nữ lập tức giận dữ, điều động vầng sáng siết mạnh vào thân thể Thần, thế nhưng cho dù vầng sáng co vào thế nào, cũng không có cách nào làm thân thể của Thần bị thương.
Hàn Sâm thấy tộc trưởng tộc Thái Thượng lại im lặng không nói, thầm kêu không ổn trong lòng: “Hỏng bét, tính tình tộc Thái Thượng vốn đã không bình thường lắm. Bọn họ tu luyện Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, bản thân tư tưởng đã khác biệt với sinh vật bình thường, xem ra tộc trưởng tộc Thái Thượng rất muốn Thần kia cái gì Thiên Nhân Hợp Nhất cực cảnh, nói không chừng thật sẽ động thủ giết Điệp Nữ cũng khó
nói.
Hàn Sâm biết lúc này mình muốn thuyết phục tộc trưởng tộc Thái Thượng là chuyện không thể nào. Nếu hắn hạ quyết tâm, đến lúc đó Hàn Sâm nói cái gì cũng vô dụng.
“Ngươi quả thật hiểu được đạo cực cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất sao?” Hàn Sâm không thuyết phục tộc trưởng tộc Thái Thượng, mà chuyển hướng sang hỏi Thần. Hắn biết chỉ khi đánh tan Thần, hắn mới có thể khiến tộc trưởng tộc Thái Thượng không đến mức bị hắn mê hoặc.
“Đương nhiên, từ trước đến giờ ta luôn không nói láo.” Thần nói chắc chắn.
“Ta lại không thể tin, ngươi lại không phải tộc Thái Thượng, thì sao có thể hiểu Thiên Nhân Hợp Nhất của tộc Thái Thượng, trừ khi ngươi biểu diễn cho chúng ta xem một lần. Nếu không đừng nói ta không tin, chỉ e hắn cũng sẽ không tin ngươi.” Hàn Sâm đành phải ngăn chặn Thần trước, để tộc trưởng tộc Thái Thượng không đến mức dễ dàng quyết định.
“Hai tên này vô cùng đáng ghét, ta giết bọn họ.” Điệp Nữ rất tức giận vì Thần và Hàn Sâm nói tới những lời kia, muốn ra tay lần nữa.
“Không nóng nảy, nhìn kỹ trước rồi hãng nói.” Tộc trưởng tộc Thái Thượng lại giữ chặt Điệp Nữ, khiến vẻ mặt Điệp Nữ hơi thay đổi.
“Ngươi quả thật muốn làm như lời bọn họ, giết ta đi để đổi đạo cực cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất gì đó sao?” Điệp Nữ u oán nhìn tộc trưởng tộc Thái Thượng, nói.
“Đương nhiên là không. Ta chỉ muốn nhìn xem có phải hắn thật sự hiểu cực cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất hay không, chờ hắn biểu diễn rồi lại giết hắn cũng không muộn” Tộc trưởng tộc Thái Thượng lập tức nói.
Hết chương 2831.
Chương 2832. Lâm vào trong bây.Thần nhìn về phía Hàn Sâm, cười một tiếng, nói: “Ngươi muốn học thì †a có thể dạy cho ngươi.”
“Vậy cũng phải xem cực cảnh gì đó của ngươi có đáng giá để học hay không.” Hàn Sâm bình tĩnh nói.
“Vậy ngươi cần phải nghe rõ ràng, tuyệt đối không được để lọt, nếu không học được thì chớ có trách ta.” Thần nói, thuận miệng tiếp tục giảng giải về cực cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất.
Khác với vừa rồi, lần này Thần giảng giải rất kỹ càng, gần như phân tích mỗi chữ mỗi câu cho Hàn Sâm nghe, mà khi hắn giảng giải cũng không tị hiềm tộc trưởng tộc Thái Thượng, đã bị hắn và Điệp Nữ nghe được.
“Thần rốt cuộc muốn làm gì? Hiện tại hắn nói ra thuật cực cảnh, làm sao tộc trưởng tộc Thái Thượng có thể sẽ còn bị hắn áp chế mà đi giết Điệp Nữ đây?” Hàn Sâm âm thầm nghỉ hoặc trong lòng, đột nhiên giật mình: “Hỏng bét, chẳng lẽ hắn áp chế tộc trưởng tộc Thái Thượng là giả, thật ra đòn sát thủ chân chính là bản thân thuật cực cảnh. Có lẽ thứ này căn bản không phải thuật Thiên Nhân Hợp Nhất gì đó, mà là một loại thuật gen có năng lực mị hoặc, có thể khống chế tộc trưởng tộc Thái Thượng giết Điệp Nữ?”
Hàn Sâm vội vàng cẩn thận đi nghe Thần giảng giải. Thế nhưng sau khi nghe một hồi, hắn phát hiện đây quả là một môn thuật gen cực kì huyền ảo, có hiệu quả hỗ trợ lẫn nhau với Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, có phần giống với Động Huyền Kinh và Thiên Hạ Đao hắn tu luyện. Nghe Thần giảng giải cũng có lợi thật lớn đối với Hàn Sâm, một vài chỗ trước kia còn hơi nghi hoặc, lúc này đều đã sáng tỏ thông suốt.
“Điều Thần giảng lại là đồ vật thật sao?” Hàn Sâm thực sự không rõ, Thần đã nói ra hết đồ vật mà tộc trưởng tộc Thái Thượng muốn, vậy hắn còn có át chủ bài gì nữa?
Thần ngồi dưới đất chậm rãi nói, giảng giải một môn thuật gen cực kì thâm ảo đến nỗi cho dù ai cũng có thể nghe hiểu. Hơn nữa, hắn hoàn †oàn không giữ lại chút nào, một hơi giảng giải đạo cực cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất rõ ràng, phân tích vô cùng thấu đáo. Cho dù Hàn Sâm chưa từng học Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, cũng đã biết rõ nên làm thế nào.
Tộc trưởng tộc Thái Thượng cũng nghe hiểu được, lộ vẻ mặt vui mừng, hiển nhiên hắn cũng có được rất nhiều chỗ tốt từ lời giảng giải của Thần bên, cởi bỏ rất nhiều mâu thuẫn mà trước kia chưa thể giải ra được.
“Thuật này nghe cũng không có chỗ đặc biệt nào nhỉ, tùy tiện nghe một chút đã học xong rồi.” Hàn Sâm nói.
“A, vậy ngươi đến biểu diễn một lần đi, xem có phải ngươi thật sự đã học xong rồi hay không.” Thần lạnh nhạt nói.
“Thuật này không khó với ta, biểu diễn một lần cũng có thể chứng minh thuật gen này căn bản không đáng giá tộc trưởng tộc Thái Thượng đi giết Điệp Nữ … chờ chút… Hàn Sâm đột nhiên thay đổi sắc mặt, không biểu diễn như lời Thần nói, mà nhìn về phía tộc trưởng tộc Thái Thượng, hắn rốt cuộc hiểu được dụng ý của Thần.
“Đáng chết, thậm chí đến cả ta cũng ở trong vòng tính toán của hắn sao? Nếu ta luyện thành thuật cực cảnh, mà tộc trưởng tộc Thái Thượng lại không luyện thành, vậy thì chẳng phải hắn sẽ tin tưởng những lời mà Thần nói trước đó sao? Lỡ hắn thật sự cho rằng Điệp Nữ trở ngại hắn luyện thành thuật cực cảnh, vậy chẳng phải là…” Đầu óc Hàn Sâm thay đổi thật nhanh. Hắn suy nghĩ phải làm thế nào để giải quyết khốn cảnh hiện tại.
Thần dường như nhìn thấu tâm tư của Hàn Sâm, cười khẽ rồi nói: “Lòng ngươi có đại ái, luyện thành cực cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất không khó. Cho dù người bên ngoài luyện thế nào cũng không thành công.”
Hàn Sâm nghe Thần nói như vậy, đã biết chuyện quả nhiên giống như hắn suy nghĩ.
“Vậy cũng chưa chắc thấy.” Tộc trưởng tộc Thái Thượng đứng ra, lạnh nhạt nói: “Ta cũng nghe hiểu được cực cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất của ngươi rồi, cũng không khó khăn lắm”
“Ngươi thật sự hiểu rồi sao?” Thần như cười như không mà nhìn tộc trưởng tộc Thái Thượng.
Tộc trưởng tộc Thái Thượng hơi cong khóe miệng, trên thân hắn nổi lên gợn sóng kỳ quái, dung nhập bản thân, hợp thành một thể với hư không, như thành một bộ phận của vũ trụ.
Hàn Sâm chưa bao giờ thấy một người có thể kết hợp cùng tự nhiên hoàn mỹ như thế, giữa một ngọn cây, một cọng cỏ, một núi, một tảng đá, giống như hắn vốn là một bộ phận trong đó.
Phụt!
Đột nhiên, tộc trưởng tộc Thái Thượng phun máu tươi, người cũng rơi ra từ trong cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất.
“Vì sao? Ta rõ ràng đã hiểu cực cảnh như lời ngươi nói, vì sao lại còn bị bài xích, không cách nào tiến vào cực cảnh chân chính?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng dường như không thể chấp nhận kết quả như vậy, trừng mắt, lớn tiếng chất vấn Thần.
“Ta đã sớm nói rồi, bây giờ ngươi không thích hợp đạo này.” Thần lạnh nhạt nói.
“Ta không tin, thuật cực cảnh mà ngươi giảng nhất định là sai lầm.” Tộc trưởng tộc Thái Thượng lau đi máu tươi nơi khóe miệng, nói.
“Có phải sai lầm hay không, ngươi hỏi hắn chẳng phải sẽ biết sao.” Thần nhìn, nói với Hàn Sâm.
“Ngươi biểu diễn thuật cực cảnh vừa học một lần đi.” Tộc trưởng tộc Thái Thượng trừng Hàn Sâm, nói.
Hàn Sâm lập tức nhíu mày, hắn biết từ ban đầu mình đã lâm vào trong cái bây mà Thần bày ra, trở thành quân cờ của Thần.
Hiện tại nếu Hàn Sâm không biểu diễn, chỉ nói mình không luyện thành, chỉ e tộc trưởng tộc Thái Thượng chưa chắc đã chịu tin, sẽ có lo nghĩ, nhưng nếu hắn thật sự biểu diễn, hơn nữa còn thành công, vậy thì thật như nguyện vọng của Thần.
“Thật là kẻ lợi hại, cái gì cũng bày ra rõ ràng, lại làm cho người không thể không nhảy vào trong bãy của hắn.” Hàn Sâm biết mình đã bại một nửa. Cho dù hắn biểu diễn hay không, đều đã để lại tâm kết trong lòng
tộc trưởng tộc Thái Thượng.
Thần rất hứng thú nhìn Hàn Sâm, dường như rất hưởng thụ dáng vẻ xoắn xuýt trong lòng của Hàn Sâm hiện tại, đôi mắt hắn lóe ra tia sáng kỳ dị, như đang nói: “Ngươi muốn lựa chọn thế nào đây?”
“Được, vậy ta sẽ biểu diễn cho ngươi một lần.” Hàn Sâm gật đầu nói. Dứt lời, gợn sóng kỳ dị nhộn nhạo trên thân Hàn Sâm, giống như tộc trưởng tộc Thái Thượng trước kia. Toàn bộ thân thể dường như dung hợp hoàn mỹ với hoàn cảnh xung quanh, phảng phất trở thành một bộ phận không thể chia cắt khỏi thiên địa.
Đây chỉ là cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, tiếp theo mới thật sự là cực cảnh, cũng là một phần tộc trưởng tộc Thái Thượng thất bại.
Hàn Sâm không thay đổi sắc mặt, khí tức trên thân lại đột nhiên chuyển biến, trong chốc lát hết thảy vật chất bốn phía, một ngọn cây, một cọng cỏ, một ngọn núi, một tảng đá dường như được triệu hồi Hàn Sâm, phát ra âm thanh rung lên hô ứng.
Cả Tinh Thần Thụ cũng đang run run rẩy rẩy, quả Tinh Thần khắp cây đều lắc lư về phía Hàn Sâm, dường như muốn tránh thoát nhánh cây, bay về phía Hàn Sâm.
Đến cả ngọn núi lớn gần đó cũng đang phát ra tiếng hồi âm trầm muộn, dường như hưởng ứng sự hiệu triệu của Hàn Sâm.
“Thành công rồi?” Biểu cảm của tộc trưởng tộc Thái Thượng rõ ràng ngây ra một lúc. Ngay từ đầu hắn đã nhìn chằm chằm Hàn Sâm, mỗi một bước của Hàn Sâm đều giống như hắn, thế nhưng Hàn Sâm thành công, hắn lại thất bại.
“Vì sao hắn có thể làm được?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng thay đổi sắc mặt không ngừng.
Thần lại lộ ra chút vẻ ngoài ý muốn trên gương mặt. Hắn biết Hàn Sâm đã khám phá tính toán của hắn, hắn vốn cho rằng Hàn Sâm sẽ nói mình không luyện thành, hoặc làm chút tay chân trong lúc biểu diễn, cố ý biểu diễn thất bại.
Thế nhưng Hàn Sâm lại không làm như vậy. Hắn chẳng những biểu diễn thành công, hơn nữa còn rất ra sức, hiệu quả còn tốt hơn trong dự đoán của Thần.
“Đã từ bỏ rồi sao? Thoạt không giống, hắn không phải là một kẻ sẽ dễ dàng buông tha.” Thần nheo mắt lại nhìn Hàn Sâm, hiển nhiên đã hơi chút để ý Hàn Sâm sẽ làm thế nào tiếp xuống.
“Ta đã rơi vào trong tính toán của Thần, muốn thoát ra ngoài là chuyện không thể nào. Khúc mắc của tộc trưởng tộc Thái Thượng cũng đã được định trước, dù ta có làm thế nào, cũng không thể cởi bỏ được… đã như vậy… thì ta sẽ khiến tâm kết của hắn lớn hơn chút nữa…” Ánh mắt Hàn Sâm lóe lên vẻ lạnh lẽo.
Hết chương 2832.
Chương 2833. Tư chất của ngươi quá kém.“Ngươi cũng biết vì sao ngươi không luyện được, mà ta lại có thể luyện thành sao?” Hàn Sâm nhìn tộc trưởng tộc Thái Thượng, nói.
“Vì sao?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng nhìn chằm chằm Hàn Sâm hỏi, đây cũng là vấn đề hắn nghi hoặc.
“Bởi vì tư chất của ngươi quá kém.” Hàn Sâm nói như rất tùy ý.
“Tư chất quá kém?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng nghe thấy bốn chữ này, ngơ ngẩn một hồi lâu.
Trong nhiều năm từ nhỏ đến lớn như vậy, dù là thân người hay là trưởng bối trong tộc đều khích lệ hắn có thiên tư tuyệt thế. Từ xưa tới nay chưa từng có ai dùng bốn chữ tư chất quá kém để hình dung hắn.
“Không sai, cũng bởi vì tư chất của ngươi quá kém, cho nên ngươi không học được, mà ta lại dễ dàng luyện một chút là được rồi.” Hàn Sâm nói rất khẳng định.
Hiện tại tình huống Hàn Sâm không hi vọng xảy ra nhất là, tộc trưởng tộc Thái Thượng cho rằng hắn tu hành thất bại bởi vì tham luyến tình yêu, sau đó làm trò giết vợ chứng đạo gì đó.
Người bình thường chắc chắn sẽ không làm loại chuyện này. Thế nhưng, người của tộc Thái Thượng, Hàn Sâm quả thật không chắc chắn được, cho nên hắn nhất định phải chuyển hướng tư tưởng của tộc trưởng tộc Thái Thượng, không để hắn đổ vấn đề bản thân tu luyện thất bại lên người Điệp Nữ.
Chỉ cần khiến hắn nhận thức được thất bại hoàn toàn do nguyên nhân của bản thân hắn, thì hắn sẽ không có lý do giết Điệp Nữ nữa, tính toán của Thần tự nhiên sẽ thất bại.
Tộc trưởng tộc Thái Thượng lạnh nhạt nói: “Mặc dù ta không dám tự xưng thiên phú tuyệt thế, nhưng cũng tuyệt đối không coi là kém.”
“Vậy phải xem ngươi so với ai, nếu ngươi so sánh với những kẻ ngu bên cạnh ngươi, cho dù thiên phú có vẻ tốt, thì cũng chỉ là người nổi
Ai”
bật trong một đám heo mà thôi.” Hàn Sâm nói. “So với ngươi thì thế nào?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng nhíu mày nói.
“Vậy thì chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung, chênh lệch không hợp thói thường.” Hàn Sâm muốn đả kích tộc trưởng tộc Thái Thượng, khiến hắn đem tất cả trách nhiệm quy về bản thân.
Dù sao tộc trưởng tộc Thái Thượng vẫn còn rất trẻ tuổi, vẫn chưa luyện Thái Thượng Cảm Ứng Thiên đến nơi đến chốn, bị Hàn Sâm kích thích lòng tranh cường háo thắng, cũng mặc kệ lời Hàn Sâm nói có đúng là hai chữ không. Hắn nhìn Hàn Sâm rồi nói: “Ngươi chỉ tu luyện một môn thuật gen nhanh hơn ta mà thôi, nói như thế có phải quá võ đoán rồi hay không?”
“Không chỉ là môn thuật gen này, theo ý của ngươi, nó có lẽ là thuật gen không thể luyện thành, nhưng đối với ta lại không có khó khăn. Đây chính là sự khác biệt về thiên phú. Thuật gen mà ngươi luyện trước một năm cũng chưa chắc có thể thành công, mà ta lại chỉ cần chốc lát đã có thể luyện thành.” Hàn Sâm lộ vẻ mặt khinh miệt nhìn tộc trưởng tộc Thái Thượng.
“Giọng điệu của các hạ không khỏi hơi quá lớn rồi?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng đương nhiên không chịu tin tưởng lời nói khoác của Hàn Sâm.
“Nếu ngươi không tin, tùy ý chọn một thuật gen ngươi cho rằng rất khó luyện thành, ngươi chỉ cần biểu diễn một lần là được, không cần dạy †a, ta sẽ cho ngươi hiểu thiên tài và sinh vật phổ thông rốt cuộc chênh lệch lớn đến bao nhiêu.” Hàn Sâm ra vẻ ngạo mạn, nói.
Tộc trưởng tộc Thái Thượng đã bị Hàn Sâm hoàn toàn chọc giận, lạnh mặt nói: “Được, ta còn thực sự muốn xem, ngươi rốt cuộc có bao nhiêu thiên tài.”
Thần chỉ ở một bên nhìn hai người với vẻ rất hứng thú, mà không ngăn cản Hàn Sâm hoặc có ý tranh luận cùng hắn.
Tộc trưởng tộc Thái Thượng cân nhắc một lát, năm ngón tay ngưng lại, lập tức hóa một quả cầu ánh sáng hỗn độn rực rỡ nắm trong tay, sau đó lại nói với Hàn Sâm: “Đây là thuật gen Thất Huyễn Quang của tộc †a, xem như thuật gen cấp độ nhập môn, có muốn ta dạy pháp quyết cho ngươi hay không?”
“Không cần.” Hàn Sâm nhìn quả cầu ánh sáng hỗn độn kia, Động Huyền Kinh vận chuyển thật nhanh, vô số bánh răng vũ trụ chuyển động trong mắt Hàn Sâm.
“Quả thực chỉ là thuật gen cấp độ nhập môn, rất dễ dàng, ngươi vẫn đổi một cái khó khăn hơn đi.” Hàn Sâm khinh thường nói.
“Ngươi học xong thuật gen này trước rồi đổi lại cũng không muộn” Tộc trưởng tộc Thái Thượng lạnh giọng nói.
Mặc dù thuật gen Thất Huyễn Quang chỉ là thuật gen nhập môn, nhưng độ khó của nó khá cao, đến cả cường giả cấp Hóa Điệp, thậm chí là cấp Chân Thần cũng chưa chắc có thể vận dụng được.
Sở dĩ Thất Huyễn Quang khó khăn như vậy, chủ yếu bởi vì Thất Huyền Quang cần dung hợp khéo léo bảy loại lực lượng của các hệ khác biệt làm một. Sinh vật bình thường rất khó điều khiển lực lượng của bảy hệ khác nhau cùng một lúc, cho nên cho dù là cường giả cấp Chân Thần, bản thân có năng lực điều khiển lực lượng nhiều, cũng khó có thể luyện thành Thất Huyễn Quang.
Trong đại vũ trụ, sinh vật song hệ đã rất hiếm thấy, ba hệ đã là lông phượng sừng lân, còn sinh vật bảy hệ, thì người bình thường căn bản chưa từng nghe thấy.
Tộc Thái Thượng cũng bởi vì có pháp môn đặc thù, mới có thể luyện thành Thất Huyễn Quang, mà không phải là tự có được bảy loại thuộc tính.
“Vậy thì đổi đi” Hàn Sâm nói, tiện tay vung lên, quả cầu ánh sáng hỗn độn rực rỡ lập tức xuất hiện trong tay hắn, giống như đúc Thất Huyễn Quang trong tay tộc trưởng tộc Thái Thượng.
Tộc trưởng tộc Thái Thượng giật mình trong lòng, ánh mắt nhìn chằm chặp Hàn Sâm, muốn biết Thất Huyễn Quang trên tay hắn có phải là Thất Huyền Quang thật hay không. Có vài dị chủng am hiểu huyễn thuật, chế tạo ra ảo ảnh có thể lấy giả để đánh tráo thật cũng không phải là việc khó.
Nhìn ra tâm tư của tộc trưởng tộc Thái Thượng, Hàn Sâm vung tay, trực tiếp đánh Thất Huyễn Quang về phía tộc trưởng tộc Thái Thượng. Đồng thời, tộc trưởng tộc Thái Thượng đánh Thất Huyễn Quang trong tay mình ra ngoài.