Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 357 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Kengl

Thanh đao ngọc đập vào đỉnh của Quả trứng khổng lồ, tạo ra âm thanh giòn giã khi ngọc va chạm, từng vòng từng vòng xích trật tự màu xanh lan ra xung quanh, sau khi va vào bức tường tỉnh thể thì lập tức vỡ tan và tan biến.

Sau khi quả trứng khổng lồ bị trọng lực bắn trúng, nó giống như một khẩu pháo ánh sáng được kích hoạt, phát ra ánh sáng mờ ảo.

Cùng với việc ánh sáng trên quả trứng khổng lồ loé lên, các thiết bị tinh thể trong núi bắt đầu hoạt động, giống như một tháp truyền hình,. Những vòng tròn hào quang sáng lên, khiến cho chiếu toàn bộ phần trong của ngọn núi sáng lên.

Bạch Vô Thường đánh một đòn không thành công, muốn rút lại thanh đao bằng ngọc, nhưng thanh đao bằng ngọc không nghe lời hắn, đáp xuống bàn quay tinh thể bên dưới.

Theo sự chuyển động của bàn quay, thanh đao nhỏ bằng ngọc - dị bảo Nguyên Cơ đã bị phân hủy như xác của Hổ Thần Ưng, biến thành chất lỏng và chảy vào rãnh.

Mấy người Bạch Vạn Giới đều trợn mắt há mồm, cảm thấy ớn lạnh trong lòng. Bàn quay tinh thể phía dưới không chỉ có thể làm tan chảy máu thịt, mà đến cả dị bảo cũng có thể làm tan chảy theo.

Hàn Sâm cũng không cảm thấy ngạc nhiên. Về cơ bản, nguyên liệu chính của dị bảo là gen Dị chủng, thi thể của Hổ Thần Ưng cũng là gen Dị chủng, không có gì khác biệt giữa hai loại gen này, có thể bị phân hủy cũng là chuyện bình thường.

Điều làm cho Hàn Sâm hơi khó hiểu chính là sau khi thanh đao nhỏ bằng ngọc chạm vào quả trứng khổng lồ, cô gái tóc vàng trong quả trứng khổng lồ rõ ràng là có chút phản ứng, giống như bị ai đó quấy rầy khi đang ngủ, lông mày hơi nhíu lại, nhưng nàng vẫn không mở mắt.

Một lúc sau, thiết bị bên trong ngọn núi ngừng hoạt động, ánh sáng huỳnh quang trên quả trứng khổng lồ cũng mờ đi.

“Vô Thường, vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?” Bạch Vạn Giới nhìn Bạch Vô Thường hỏi.

Với khả năng của Bạch Vô Thường, không khó để điều khiển một dị bảo từ xa, thanh đao nhỏ bằng ngọc không thể rơi xuống mới đúng.

Bạch Vô Thường suy nghĩ một lúc rồi nói:”Sau khi quả trứng khổng lồ bị bắn trúng, mối liên hệ của ta với Ngọc Đao đã bị cắt đứt bởi một sức mạnh kỳ lạ. Ta đã cố gắng hết sức để kéo nó quay lại, nhưng không có chút tác dụng nào gì cả, sức mạnh vừa vào miệng núi thì đã biến mất không dấu vết.”

“Đúng là phiền phức, sinh vật sẽ bị Quả trứng khổng lồ hút cho đến chết, mà sau khi dị bảo chạm phải quả trứng khổng lồ, sẽ lại bị cô lập bên trong. Việc phá hủy Quả trứng khổng lồ thực sự không dễ dàng.” Bạch Lăng Sương nói.

“Nếu nó dễ dàng, thì sẽ không phải là bài kiểm tra do tổ tiên để lại.” Bạch Vạn Giới nói.

Trong chốc lát, mọi người đều nhìn chằm chằm vào quả trứng khổng lồ bên trong núi, không ai có ý kiến hay. Bạch Vạn Giới đưa tay lấy ra một chuỗi hạt, chuỗi hạt kia có tổng cộng một trăm lẻ tám hạt, mỗi một hạt đều to bằng quả nhãn, màu sắc như dương chỉ bạch ngọc, bên trong lại giống như có những vì sao đang chảy.

Bạch Vạn Giới cởi dây xích, tháo một hạt ra, dùng hết sức ném về phía quả trứng khổng lồ, thì lập tức nhìn thấy tinh quang bùng nổ, ánh sáng bùng nổ làm quả trứng khổng lồ run lên, thiết bị tinh thể bên trong cũng khởi động theo đó.

Bạch Vạn Giới ném từng viên Tinh Thần Châu vào quả trứng khổng lồ, nổ đến mức quả trứng khổng lồ kia càng lúc càng sáng hơn. Bọn họ vốn còn nghĩ quả trứng khổng lồ kia là màu đen, nhưng theo ánh sáng ngày càng tăng lên thì nó dần trở nên trong suốt ơn.

“Hình như có thứ gì đó ở trong bên?” Qua lớp vỏ dần dần trong suốt của quả trứng khổng lồ, nhóm mấy người Bạch Vô Thường có thể mơ hồ nhìn thấy cô gái tóc vàng bên trong, nhưng bọn họ chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy, không thể nhìn thấy rõ.

Hết chương 2903.

Chương 2904. Thiếu nữ tóc vàng.

“Phương pháp này có tác dụng. Đại ca tăng thêm một ít sức mạnh, ném thêm vài viên Tinh Thần Châu nữa xuống, để chúng ta xem thử bên trong quả trứng khổng lồ có gì.” Bạch Vô Thường hào hứng nói.

Bạch Vạn Giới lên tiếng đồng ý, tiếp tục ném từng viên Tinh Thần Châu trên tay lên quả trứng khổng lồ, làm cho quả trứng khổng lồ càng lúc càng sáng, càng lúc càng trong suốt hơn, hình dáng của cô gái tóc vàng bên trong cũng ngày càng rõ ràng hơn.

Hàn Sâm cau mày nhìn quả trứng khổng lồ. Hắn luôn có thể nhìn thấy tình hình bên trong, cô gái tóc vàng sắp bị đánh thức, điều này khiến Hàn Sâm cảm thấy hơi lo lắng sợ hãi trong lòng, thậm chí còn có chút cảm giác bất an.

“Tộc Hoàng Cực phái những hoàng tử và công chúa này đến đây, rốt cuộc để làm cái quái gì vậy? Không thể có chuyện bọn họ không biết trong đó có gì. Nếu đã biết, thì sao còn cử bọn họ đến, mà lại không nói gì cả. Chuyện này quả là kỳ lạ.” Trong lúc Hàn Sâm đang suy nghĩ thì đột nhiên nghe thấy giọng nói của Bạch Lăng Sương.

“Hình như có một cô gái tóc vàng ở trong đó.” Bạch Lăng Sương nhìn chằm chằm vào quả trứng khổng lồ nói.

Bạch Vạn Giới đã dùng hơn bảy mươi viên Tinh Thần Châu, khiến cho quả trứng khổng lồ trở nên trong suốt long lanh, gần như có thể nhìn rõ hình dáng của cô gái tóc vàng bên trong, nhưng nét mặt vẫn không rõ ràng.

“Điều này thực sự kỳ lạ, bên trong quả trứng khổng lồ lại có một sinh vật giống với Tộc Hoàng Cực chúng ta. Nhưng những chủng tộc giống với chúng ta, hình như không được sinh ra từ trong trứng, phải không?” Bạch Vô Thường nói.

Bạch Lăng Sương trợn mắt nhìn hắn, bĩu môi:“Nàng rõ ràng không phải được sinh ra từ trong trứng. Ngươi đã bao giờ nhìn thấy một sinh vật mặc đồ ngủ khi được sinh ra chưa?”

“Đúng vậy nhỉ. Vậy có nghĩa là có ai đó đã nhốt nàng bên trong? Có khi nào nhiệm vụ của chúng ta chính là cứu nàng khỏi quả trứng khổng lồ không?” Bạch Vô Thường trầm ngâm.

“Là cứu hay giết chết thì vẫn khó mà biết được, có lẽ nàng chính là một Người Bất Tử cao cấp hơn.” Bạch Vạn Giới vừa tiếp tục ném những viên Tinh Thần Châu vào quả trứng khổng lồ vừa nói.

Mọi người đều trơ mắt mà nhìn cô gái kia, khi càng nhiều Tinh Thần Châu bị ném qua, các đường nét trên khuôn mặt của cô gái dần trở nên rõ ràng hơn, thanh tú như một thiên thần.

Nhưng bây giờ lông mày của nàng cau lại, giống như rất khó chịu.

Mọi người đều nhìn chằm chằm vào nàng, nhưng khi bất ngờ nhìn thấy đôi mắt của nàng mở ra, trong lòng đều run lên vì sợ hãi.

Nàng không từ từ mở mắt ra như người thường thức dậy, mà đột ngột mở to mắt. Đồng tử vàng trong mắt nàng dường như không có con ngươi, mặc dù mở to mắt nhưng vẫn khiến cho người ta cảm thấy như không có tiêu điểm, trông vô cùng kỳ dị. Những người nhìn thấy đều sởn tóc gáy.

Răng rắc!

Trên bề mặt của quả trứng khổng lồ vốn đã giống như một lớp vỏ bọc tinh thể xuất hiện những vết nứt. Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ quả trứng khổng lồ đã bị vỡ giống như thủy tinh công nghiệp, hóa thành vô số mảnh vỡ nhỏ rồi rơi xuống, khiến cho cô gái tóc vàng bên trong quả trứng khổng lồ hoàn toàn lộ ra.

Cô gái tóc vàng giống như đang treo lơ lửng trong hang động trên núi, như thể gió thổi ra từ trong hang động phía dưới, khiến mái tóc dài vàng óng của nàng bay bốn phía.

Không có quả trứng khổng lồ ngăn trở, cuối cùng thì Hàn Sâm cũng có thể cảm nhận được khí tức của cô gái tóc vàng. Hàn Sâm ngay lập tức thay đổi sắc mặt.

Cô gái tóc vàng này có khí chất hoàn toàn khác với Uyển Nhi. Thông thường, khí chất của Uyển Nhi rất dịu dàng, ngay cả khi trong trạng thái bùng nổ, thì vẫn có một loại khí chất khiến cho người ta đau lòng. Điều này khiến mọi người cảm thấy mọi chuyện là do nàng không tự nguyện, nàng chỉ là một người yếu ớt đáng thương mà thôi.

Nhưng khí tức phát ra từ trên người của cô gái tóc vàng trước mặt chỉ khiến Hàn Sâm nghĩ đến hai từ.

“Khí chất trên người nàng lại giống những thần kia?” Hàn Sâm nhìn chằm chằm vào cô gái tóc vàng.

Hàn Sâm đã giết Đằng Thiên La, đã giết Thần Thiên Giáp, đã giết Thần Tử Yêu Liên, mà trên người cô gái tóc vàng trước mặt cũng có khí tức tương tự như bọn họ.

Loại khí tức này không rõ ràng. Trên người Đế Tuân và Thần không có loại khí tức như vậy, thần linh có loại khí tức này đều là những thần linh đã dung hợp với sinh vật của đại vũ trụ.

Hiện tại cô gái tóc vàng kia khiến Hàn Sâm có cảm giác tương tự.

“Chẳng lẽ cô gái tóc vàng này cũng là thần linh sau khi dung hợp với sinh vật của đại vũ trụ?” Hàn Sâm nhìn cô gái tóc vàng kia, trong đầu chợt lóe lên vô số ý nghĩ.

Mấy người Bạch Vạn Giới đã tập trung sức lực của mình và sẵn sàng chiến đấu. Xem ra bọn họ không thể cảm nhận được khí tức kinh khủng trên người của cô gái tóc vàng.

Cô gái tóc vàng duy trì tư thế lơ lửng, dần dần bay lên từ bên trong núi, mái tóc vàng và bộ đồ ngủ trắng của nàng vẫn luôn tung bay, như thể có gió thổi vào.

“Đi mau.” Hàn Sâm hét lớn.

Mặc dù hắn không thể nhìn ra cô gái tóc vàng mạnh đến mức nào, nhưng loại khí tức thần linh trên người nàng chắc chắn không sai. Cho dù thần linh có yếu đến đâu thì cũng không phải thứ mà mấy người cấp Nguyên Cơ như Bạch Vạn Giới có thể chống lại được.

“Đã đi đến bước này rồi, làm sao ta có thể rời đi khi không thử một lần chứ? Ta không quan tâm đến ngai vàng, nhưng thí luyện thú vị như vậy thì ta không tuyệt dối thể bỏ lỡ được.” Nhìn thấy thiếu nữ tóc vàng đã bay ra khỏi miệng núi, Bạch Vô Thường điên cuồng cười lớn. Cơ thể hắn lập tức bước vào trạng thái U Minh, giống như một U Minh mang theo xích trật tự kỳ dị chém về phía cô gái tóc vàng trong không trung.

Cô gái tóc vàng dường như còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, lơ lửng ở phía trên miệng núi, ánh mắt không có tiêu cự, hơi giật mình nhìn Bạch Vô Thường đánh giết tới.

Ánh đao của Bạch Vô Thường có uy thế giết phá bích lạc hoàng tuyền, nhưng khi ánh đao đó chém vào cơ thể cô gái tóc vàng, lại chỉ rạch ra một đường trên bộ đồ ngủ của nàng, Ánh đao rơi vào làn da trắng nõn mịn màng của nàng, khiến làn da hơi lún xuống, sau đó ánh đao kia lại như bị tan chảy, tiêu biến biến mất không dấu vết, đến cả một vết đỏ cũng không được để lại.

Một giây tiếp theo, cô gái tóc vàng chuyển động đồng tử không có tiêu điểm nhìn về phía Bạch Vô Thường.

Bạch Vô Thường gầm lên một tiếng, đang chuẩn bị tấn công một lần nữa, nhưng mọi người chỉ cảm thấy trong tâm mắt lóe lên một cái, cô gái tóc vàng lơ lửng trên miệng núi đã biến mất.

Sắc mặt Hàn Sâm thay đổi, quay đầu nhìn sang, thấy Bạch Vô Thường, người đáng lẽ không thể bị bất cứ sức mạnh nào động vào trong trạng thái U Minh, lại bị cô gái tóc vàng xách cổ nâng lên.

Đôi mắt của cô gái tóc vàng dường như không có tiêu điểm nào. Thân hình của nàng nhỏ nhắn, nhưng có thể dùng một tay nâng Bạch Vô Thường to lớn cường tráng, lại còn nhẹ nhàng giống như đang nâng một con gà vậy.

Bạch Vô Thường đang vùng vấy trong tuyệt vọng như sắp chết chìm, hoàn toàn không có chút kết cấu nào, hai mắt trợn trắng, da trên người lão hóa nhanh chóng, tóc cũng bạc trắng chỉ trong vài giây.

“Ngươi dám!” Bạch Vạn Giới vừa sợ vừa tức giận, hoàng thể bị kích thích hoàn toàn, triệu hồi một cây chùy khổng lồ to bằng thùng sắt, tấn công về phía cô gái tóc vàng.

Sắc mặt của Bạch Lăng Sương và Bạch Vi cũng rất khó coi. Một người rút băng kiếm, một người sử dụng Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền, một trái một phải tấn công cô gái tóc vàng, cố gắng cứu Bạch Vô Thường.

Bùm!

Cự chùy trực tiếp đánh vào trên ót của cô gái tóc vàng, thế nhưng cũng chỉ khiến cổ cô gái hơi biến dạng, lại hoàn toàn không thể lay chuyển thân hình của nàng, thậm chí không thể khiến nàng lùi lại một bước trong không trung.

Sức mạnh của Bạch Lăng Sương và Bạch Vi rơi lên người nàng, cũng chỉ cắt trúng bộ đồ ngủ của nàng, đến cả cơ hội để lại vết đỏ trên da cũng không có.

Một tay còn lại của cô gái tóc vàng nhẹ nhàng nâng lên, đặt lên cự chùy, dị bảo Thần Hóa vỡ tan trong tích tắc, biến thành bụi bay trên bầu trời.

Hết chương 2904.

Chương 2905. Đánh một trận với cô gái tóc vàng.

Hàn Sâm khẽ nhíu mày, hắn biết nếu không ra tay thì đám người này nhất định sẽ bị giết sạch ở đây. Hắn cũng muốn biết cô gái tóc vàng này cùng Uyển Nhi có quan hệ gì.

Từ góc độ sức mạnh mà nàng sử dụng, không giống như sức mạnh của Uyển Nhi, hoàn toàn không có sức mạnh kim sắc tương sinh tương khắc với Uyển Nhi và thể Thần Linh siêu cấp, mà là một loại năng lực chiết xuất hoặc có thể nói là hấp thụ sinh lực.

Trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, mái tóc đen của Bạch Vô Thường đã biến thành một màu trắng như tuyết, trông giống như một Bạch Vô Thường thật sự.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng trong vòng năm giây nữa, hắn sẽ chết oan chết uổng mất.

Hàn Sâm không quan tâm Bạch Vô Thường có chết hay không, nhưng hắn lại không thể không quan tâm đến sự sống chết của Bạch Vị, lại thêm cả thỏa thuận với Bạch Hoàng. Nếu muốn tiếp tục trà trộn vào Tộc Hoàng Cực, lần này chắc chắn là phải ra tay.

Cô gái tóc vàng dùng một tay đập vỡ cự chùy Thần Hóa của Bạch Vạn Giới, sau đó mắt nàng lóe sáng, tay còn lại bắt lấy Bạch Vi đang ở gần nàng nhất.

Bạch Vi đang sử dụng Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền, chắc chắn chỉ có nàng là người duy nhất ở gần cô gái tóc vàng nhất.

Một lực hút kinh hoàng khiến cơ thể Bạch Vi bất giác bay về phía lòng bàn tay cô gái tóc vàng. Bạch Vi gặp nguy hiểm nhưng không hoảng loạn, trên người thoáng xuất hiện từng vầng sáng hình vòng cung, khiến cơ thể nàng xoay người, cố gắng mượn dùng lực xoay tròn kia để thoát khỏi lực hút của cô gái tóc vàng.

Nhưng nàng mới di chuyển được một nửa, còn chưa hoàn thành một vòng, thì đã bị cô gái tóc vàng hút vào lòng bàn tay, bị cô gái tóc vàng đó nắm lấy cổ.

Bạch Vi hiển nhiên mạnh hơn Bạch Vô Thường một chút. Ngay giây phút bị tóm cổ, nàng còn muốn dùng dịch chuyển tức thời để rời đi. Đó là thuật Thần Du học được từ Tộc Thái Thượng.

Nhưng sức mạnh không gian trên cơ thể nàng chập chờn vài lần, thì tan biến như một tia lửa bị nước dập tắt, vậy mà lại không thể dịch chuyển tức thời.

Bạch Vạn Giới và Bạch Lăng Sương đều cực kỳ hoảng sợ. Không ai nghĩ rằng Người Bất Tử ở cửa ải cuối cùng lại đáng sợ đến vậy.

Cả hai căn bản là không nói gì cả, quay người bỏ chạy, bước lên cây cầu độc mộc mà bọn họ đi tới, không thèm để ý đến cả Bạch Vô Thường và Bạch Vĩ.

Nhưng chuyện này cũng không thể trách họ. Cô gái tóc vàng quá mạnh mẽ, thể hiện sức mạnh áp đảo, nếu bọn họ ở lại đây thì cũng đi chịu chết mà thôi.

Bạch Vi thầm nói không tốt, biết rằng lần này mình chết chắc rồi, cảm thấy có thứ gì đó đang chảy qua cổ mình đến lòng bàn tay của cô gái tóc vàng.

Khi sức lực trong người dần bị xói mòn, Bạch Vi cảm thấy mình thậm chí không còn sức để vùng vẫy, chỉ có thể run rẩy trong lòng bàn tay của cô gái tóc vàng.

“Phải chết ở đây sao? Ta còn chưa đánh bại hắn mà?” Một bóng người hiện lên trong đầu Bạch Vi. Trước khi chết, điều nàng cảm thấy lại không phải là sợ hãi, mà là tiếc nuối.

Đột nhiên, Bạch Vi chỉ nghe thấy một tiếng va chạm bên tai, như có tiếng ngọc thạch va chạm. Cùng lúc đó, cổ của nàng được thả lỏng, bàn tay nắm lấy cổ nàng của thiếu nữ tóc vàng buông lỏng.

Bạch Vi còn chưa kịp hiểu rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra, thì đã cảm thấy có một lực kéo mình lại, khiến nàng nhanh chóng rời khỏi cô gái tóc vàng.

Oành oành!

Bạch Vi và Bạch Vô Thường đều ngã lăn xuống đất, ngẩng đầu nhìn lên thì thấy Thánh Anh đang đứng giữa họ, ngước nhìn cô gái tóc vàng, giống như Thần Tử trên bầu trời.

Bạch Vạn Giới và Bạch Lăng Sương đang chạy trốn thì đột nhiên nghe thấy tiếng động, vô thức nhìn lại thì thấy Thánh Anh dùng một tay mà kéo Bạch Vô Thường và Bạch Vĩ trở lại. Hắn lại có thể cứu hai người kia từ tay cô gái tóc vàng kia, lập tức lộ vẻ không thể tin được.

Cả hai không khỏi ngơ ra, bước chân chạy trốn của dừng lại. Nếu Bạch Vi và Bạch Vô Thường đã chết, thì sau khi bọn họ trở về sẽ rất khó để giải thích.

Nhưng bây giờ Bạch Vô Thường và Bạch Vĩ vẫn chưa chết, nếu bọn họ cứ chạy trốn như vậy, chung quy vẫn sẽ để lại một ít vết nhơ, không chừng còn có thể khiến trong lòng Bạch Hoàng xuất hiện khúc mắc.

Dù không tiếp tục chạy trốn, nhưng Bạch Vạn Giới và Bạch Lăng Sương cũng không dám lại gần, chỉ đứng từ xa quan sát.

“Các ngươi đi đi.” Hàn Sâm nhìn cô gái tóc vàng nói, nhưng hắn lại đang nói với Bạch Vô Thường và Bạch Vi.

Bạch Vi đỡ Bạch Vô Thường đã mệt lả dậy. Hai người nhìn hắn với ánh mắt phức tạp, sau đó lùi lại và bước lên cây cầu độc mộc.

Trên đảo chỉ còn lại Hàn Sâm và cô gái tóc vàng, cô gái tóc vàng nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm với ánh mắt lạnh lùng. Bóng dáng của nàng lập tức mờ đi trong không khí, khi xuất hiện trở lại thì đã ở trước mặt Hàn Sâm, một bàn tay nắm lấy cổ Hàn Sâm.

Lòng bàn tay của Hàn Sâm không biết tại sao lại duõỗi ra, chạm vào lòng bàn tay của cô gái tóc vàng.

Vừa rồi một chưởng của hắn đã chạm vào cô gái tóc vàng. Thực lực của hai người ngang nhau, không ai được chút lợi nào. Nhưng với một chưởng này, Hàn Sâm cảm thấy lòng bàn tay cô gái tóc vàng dường như có một lực hút rất mạnh, cứ hút lấy bàn tay của hắn. Đồng thời, Hàn Sâm cũng cảm thấy hình như có thứ gì trên người mình chảy về phía tay của cô gái tóc vàng.

Thứ đó không phải là sức mạnh gen mà hắn tu luyện được, cũng không phải là tuổi thọ của hắn, cảm thấy cực kỳ kỳ lạ, hơi khó nắm bắt.

“Thuật Rút Linh!” Hàn Sâm lập tức nhận ra thứ mà nàng đã kéo đi là gì.

Hóa ra thứ mà cô gái này hút đi không đơn thuần chỉ là sức mạnh sinh mệnh, mà là linh của sinh vật. Thảo nào mái tóc của Bạch Vô Thường đã bạc trắng, nhưng khuôn mặt vẫn chưa thực sự già đi.

Bởi vì sức mạnh sinh mệnh của hắn không bị già đi, thứ bị suy yếu chỉ có tinh thần của hắn. Sau khi tinh thần suy yếu sẽ khiến cho con người cảm thấy giống như không có sức sống, thực ra lại không phải là vậy.

“Chẳng lẽ các Dị chủng trong Cửu Ngự Cung đều bị nàng rút mất linh?” Vô số ý nghĩ xẹt qua trong đầu Hàn Sâm, nhưng tay hắn cũng không dừng lại. Lĩnh Vực Động Huyền bị vận chuyển đến cực hạn, nhưng vẫn không thể ngăn việc linh của hắn bị thiếu nữ tóc vàng hút đi.

Rất nhanh sau đó, Hàn Sâm đã phát hiện ra rằng linh không thuộc về bất kỳ bánh răng Đại Vũ Trụ nào. Ngay cả khi hắn sử dụng Lĩnh Vực Động Huyền để ngăn tất cả các bánh răng vũ trụ chuyển động, thì cũng không thể ngăn việc cô gái tóc vàng hút đi linh của mình.

Hàn Sâm liên tục thay đổi rất nhiều sức mạnh, nhưng không có bất kỳ loại nào có thể ngăn cô gái tóc vàng rút đi linh của hắn.

Hàn Sâm khẽ cau mày. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy loại sức mạnh này, cũng chưa từng gặp phải đối thủ như vậy bao giờ.

Trong khi suy nghĩ xoay chuyển, Hàn Sâm đã vận chuyển gen vật ngữ, sử dụng một loại sức mạnh gia cố vĩnh cửu lên bản thân, hy vọng có thể ngăn chặn sự rò rỉ của linh.

Ngay sau khi sức mạnh gia cố vĩnh cửu phát huy tác dụng, Hàn Sâm lập tức cảm thấy sức hút trên tay của cô gái tóc vàng biến mất, linh của hắn cũng không tiếp tục rò rỉ ra ngoài.

“Gen vật ngữ thực sự rất hữu ích, không hổ là thứ mà Thánh Chủ đã nghiên cứu ra để đối phó với thần linh, quả nhiên có tác dụng đặc biệt đối với thần linh.” Trong lòng Hàn Sâm vui mừng khôn xiết. Hắn chỉ ôm thái độ muốn thử một chút, nhưng không ngờ lại có hiệu quả như vậy.

Cô gái tóc vàng vẫn đang nắm lấy lòng bàn tay của Hàn Sâm, nhưng nàng không thể hấp thụ linh từ lòng bàn tay của Hàn Sâm, trên khuôn mặt không có cảm xúc kia lại lộ ra vẻ nghi hoặc, đôi mắt màu vàng nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm.

Hết chương 2905.

Chương 2906. Bị vây khốn trong núi.

Hàn Sâm lật tay kéo một cái, vặn cánh tay cô gái tóc vàng, khiến thân thể nàng xoay lại, trực tiếp đè thẳng cả người lên vách núi.

Mấy người Bạch Vạn Giới đều ngạc nhiên, không ai nghĩ rằng lại xảy ra trường hợp này.

“Thảo nào phụ hoàng có thể nhận hắn làm đồ đệ, núi không hiển nước không lộ, lại có năng lực như vậy.” Bạch Vạn Giới cau mày nói.

Bạch Lăng Sương cũng nói:”Xem ra suy đoán của chúng ta vẫn còn hơi sai lệch, Thánh Anh không chỉ được phụ hoàng cử đến để giám sát chúng ta mà còn có trách nhiệm bảo vệ chúng ta.”

Nói đến đây, Bạch Lăng Sương khẽ thở dài:”Nếu biết điều này sớm hơn, thì lúc nãy đã không phải dùng hạ sách như vậy.”

“Ai có thể ngờ được, Thánh Anh thế mà lại có sức mạnh như vậy, hơn nữa tình hình lúc đó như thế kia, cũng không thể trách chúng ta được, hắn có báo cáo cho phụ hoàng cũng chẳng sao.” Bạch Vạn Giới thản

nhiên nói.

Bạch Vi và Bạch Vô Thường cũng ngạc nhiên nhìn Hàn Sâm. Trước cô gái tóc vàng, bọn họ không có sức đánh trả, nhưng Hàn Sâm lại có thể trấn áp nàng chỉ bằng một tay, sức mạnh khiến cho người khác kinh ngạc.

“Ngươi là thứ gì?” Một tay Hàn Sâm ấn cô gái tóc vàng vào vách núi, trầm giọng hỏi.

Hắn thực sự muốn biết, rốt cuộc cô gái tóc vàng này có lai lịch gì, có thể rút linh của những sinh vật khác, trông giống như Uyển Nhi, còn có khí tức của thần. Tất cả điều này thật quá kỳ lạ.

Cô gái tóc vàng mặt không chút cảm xúc, tựa như hoàn toàn không nghe thấy lời nói của Hàn Sâm. Nàng đột nhiên xoay ngược người lại, hoàn toàn không để ý đến cánh tay đang bị vặn vẹo của mình, đối mặt với Hàn Sâm, tay còn lại nắm lấy cổ tay của Hàn Sâm.

Bình Luận (0)
Comment