Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 1018 - Chương 1018: Sắp Thành Người Có Tiền.

Chương 1018: Sắp Thành Người Có Tiền. Chương 1018: Sắp Thành Người Có Tiền.

Sự xuất hiện của Lâm Noãn Vụ giống như là phù dung sớm nở tối tàn, cũng không còn thấy bóng dáng nữa.

Hỏi Đào Tử, Đào Tử nói nàng cũng không rõ.

Chỉ nói là nàng là một em gái rất đặc biệt, nàng cũng không nói ra được nhiều hơn nữa.

Hà Tứ Hải chỉ có thể đặt việc này ở trong lòng, cũng không tiếp tục hỏi nữa.

Hai đứa nhóc cũng nhanh chóng quên em gái này ra sau đầu, không ngừng nhảy nhót ở trong sương mù, gầm rú gào thét, không nghĩ tới rất nhanh sẽ được đáp lại.

Hóa ra là các bạn nhỏ khác đến trường nghe thấy tiếng cho nên mới đáp lại.

Buổi sáng vốn yên tĩnh phảng phất như trở nên đầy sức sống trong nháy mắt. Tiếng kêu, tiếng cười của bọn nhỏ như cắt sương mù ra khỏi bầu trời mông lung.

Sau khi Hà Tứ Hải đưa Đào Tử và Huyên Huyên đến nhà trẻ, liền thấy Quan Đạo Hằng đang chờ hắn ở phía xa.

"Có việc sao?" Hà Tứ Hải hỏi.

Lẽ ra cổ phiếu vẫn còn chưa bán tháo, khoản nợ của Tiền Tuệ Ngữ còn không trả hết, tâm nguyện của hắn hẳn là phải cần nhiều ngày nữa.

Lúc này hẳn phải làm bạn ở bên người Tiền Tuệ Ngữ mới đúng.

Quan Đạo Hằng há miệng, lại không nói gì cả.

"Có việc thì cứ nói." Hà Tứ Hải hơi nghi hoặc một chút rồi nói.

"Tôi nhận được tin tức, hai ngày này mấy cổ đông lớn của công ty dược phẩm đang bán tháo cổ phiếu rút tiền mặt..."

Hà Tứ Hải nghe vậy có chút bừng tỉnh, khó trách Quan Đạo Hằng lại bày ra bộ dạng xoắn xuýt như vậy.

Bởi vì nếu hắn nói cho Hà Tứ Hải tin tức này, tất nhiên sẽ đưa ra quyết định bán tháo cổ phiếu.

Chỉ cần bán tháo cổ phiếu, như vậy tâm nguyện chẳng mấy chốc sẽ hoàn thành, đến lúc đó hắn sẽ phải trở về Minh Thổ.

Nhưng mà nếu như không nói cho Hà Tứ Hải, như vậy cổ phiếu xuống dốc, tuy rằng không đến thua lỗ quá nhiều, thế nhưng ảnh hưởng đến tâm nguyện của hắn thì không nói, thậm chí còn có thể đắc tội với Hà Tứ Hải.

Hơn nữa phỏng chừng thời gian ở lại của hắn cũng không được bao nhiêu, cho nên hắn mới có chút xoắn xuýt.

"Anh đến cũng vừa lúc, tôi có chuyện muốn nói với anh." Hà Tứ Hải nói.

"Ồ?" Quan Đạo Hằng nghe vậy thì hơi kinh ngạc, tiếp dẫn đại nhân thì có chuyện gì muốn nói với hắn đây.

"Tôi chuẩn bị thành lập một quỹ từ thiện, để trợ giúp các gia đình giống như là Trình Hải Siêu, vừa lúc thiếu nhân công, anh trước không đó phải nói vợ anh từng học kế toán sao? Để cho nàng đến làm ở chỗ tôi, anh cảm thấy thế nào?"

"Được, được nha..." Hà Tứ Hải vừa dứt lời, Quan Đạo Hằng lập tức đồng ý một tiếng.

Trên mặt không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.

Có Hà Tứ Hải chăm sóc, hắn đi tới Minh Thổ cũng yên lòng vợ con rồi.

Về phần tiền lương hay đãi ngộ gì đó đều không quan trọng một chút nào.

Chờ sau khi hoàn thành tâm nguyện, Tiền Tuệ Ngữ sẽ được chia một khoản tiền đủ cho hai mẹ con bọn họ sống hết nửa đời sau.

Quan Đạo Hằng lại bàn giao vài câu liên quan tới tình huống thị trường chứng khoán, liền vội vã rời đi.

Hắn nói hắn muốn nói tin tức tốt này lại cho Tiền Tuệ Ngữ.

Hà Tứ Hải:...

Hắn quên mất hắn là quỷ rồi sao? Không có đèn Dẫn Hồn, hắn định lấy cái gì để nói cho nàng.

Hà Tứ Hải không quản hắn, mà là lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho Lâm Kiến Xuân.

Lâm Kiến Xuân nhận được điện thoại của Hà Tứ Hải thì có chút bất ngờ.

Chờ sau khi Hà Tứ Hải nói rõ tình huống, hắn lúc này mới có chút bừng tỉnh.

"Tôi đã bảo hôm nay khai trương sao giá cổ phiếu lại có thể cao đến thế, đoán chắc là có người cố ý thúc đẩy giá cổ phiếu ở sau lưng, sau đó rút tiền mặt rời đi."

Tin tức này của Quan Đạo Hằng đối với Lâm Kiến Xuân mà nói thì vừa quan trọng vừa không.

Quan trọng bởi vì có thể tung ra vào lúc giá cổ phiếu cao nhất, thu được lợi nhuận lớn nhất.

Không quan trọng là bởi vì chờ đến lúc thị trường chứng khoán ngã xuống mới tung ra.

Đơn giản chính là vấn đề kiếm được bao nhiêu mà thôi.

"Nếu như thật sự giống như lời của Quan Đạo Hằng, lợi nhuận lần này có lẽ gấp khoảng năm lần." Lâm Kiến Xuân ước lượng trong lòng một chốc rồi nói.

"Năm lần sao?" Hà Tứ Hải nghe vậy thì lấy làm kinh hãi.

"Đương nhiên, đây còn là phỏng đoán cẩn thận, sau ngày cổ phiếu ra thị trường thì cũng đã tăng gần gấp ba, tôi chưa có nói với cậu sao?" Lâm Kiến Xuân nói...

Lâm Kiến Xuân đúng là chưa có nói với hắn.

"Tối ngày hôm qua, ông không phải nói đại khái chỉ có tài chính 1 tỷ thôi sao?"

"Đúng vậy, đó là tiền vốn ra tay, sau khi trừ đi số tiền mà tôi cung cấp và lợi nhuận của Tiền Tuệ Ngữ, sau đó còn có một chút phí dụng thủ tục, thuần lợi nhuận có lẽ sẽ rơi vào khoảng 1 tỷ."

Được rồi, nếu như tính như vậy, trên thực tế cuối cùng Hà Tứ Hải sẽ có khoảng hơn hai tỷ trong tay.

Một khoản tiền lớn như vậy dùng để làm từ thiện, cho dù không phải là đầu tư lợi nhuận thì phỏng chừng cũng quá đủ rồi.

Dù sao hắn cũng chỉ viện trợ nhằm vào cá nhân hoặc là gia đình, chống đỡ cũng sẽ không nhiều, phỏng chừng đặt ở ngân hàng thôi cũng được kha khá lợi nhuận rồi.

Chờ sau khi cúp điện thoại, Hà Tứ Hải cảm giác mình giống như là đang nằm mơ vậy.

Lần này thật sự có tiền rồi.

Hắn nghĩ tới lúc mình mới vừa trở thành người tiếp dẫn, trong lòng còn ảo tưởng có thể tiếp dẫn một con quỷ có tiền.

Từ đó hắn có thể trải qua cuộc sống của người có tiền.

Không nghĩ tới lần này lại thực hiện được rồi.

Hơn nữa còn hoàn thành vượt mức.

Khó trách người bạn kia của Quan Đạo Hằng lại lừa hắn, chủ yếu là lợi ích thực sự là quá to lớn rồi.

Quan Đạo Hằng đúng là vô cùng oan, nếu như không có chết, không bị bạn lừa thì hắn hẳn là chẳng mấy chốc sẽ trở thành một nhân vật có tên trên bảng phú hào.

Đáng tiếc một người một mệnh, có lúc không phải cứ muốn là được.

Ngay vào lúc này, Quan Đạo Hằng lại trở về rồi.

Thì ra sau khi hắn "Phiêu" một khoảng cách nhỏ mới phản ứng lại.

"Để tôi gọi điện thoại nói một tiếng với vợ anh cho." Hà Tứ Hải nói.

Lần trước lúc ký hợp đồng, bọn họ có lưu số điện thoại của nhau.

"Có thể để cho tôi nói với nàng không?" Quan Đạo Hằng vừa chà xát tay vừa nói.

Hà Tứ Hải nghe vậy thì gật gật đầu.

Để hắn nói mấy câu với vợ mình cũng không có gì, huống hồ thứ hắn mang đến thực sự là quá nhiều.

Mà lúc này Tiền Tuệ Ngữ đang mua thức ăn ở ngoài chợ cùng mẹ, nhận được điện thoại của Hà Tứ Hải thì cũng rất bất ngờ.

Nhưng mà sau khi nhận được điện thoại, nghe thấy giọng nói quen thuộc trong điện thoại, nàng đầu tiên là sửng sốt một chút, tiếp theo lộ ra vẻ hưng phấn.

Đồ ăn cũng không mua nữa, mẹ nàng gọi nàng, nàng cũng không nghe thấy nữa, cầm điện thoại, trực tiếp tách khỏi chợ bán thức ăn ầm ĩ.

Thế là Quan Đạo Hằng nói lại ý định của Hà Tứ Hải cho nàng.

"Vậy anh muốn em đi sao?"

"Dĩ nhiên là muốn."

"Vậy em sẽ đi." Tiền Tuệ Ngữ một lời đáp ứng.

Quan Đạo Hằng sửng sốt một chút, tiếp theo nở nụ cười, nói với giọng ôn nhu: "Tính cách của em quá mức đơn thuần, một mình em, anh thật sự lo lắng em sẽ bị lừa, có tiếp dẫn đại nhân giúp đỡ một ít, anh cũng yên lòng mà rời đi rồi."

"Nào có..." Sau khi Tiền Tuệ Ngữ nghe vậy, có chút đau buồn mà phản bác.

"Còn nào có? Người khác nói cái gì em đều tin, còn nhớ lúc trước..."

Hay lắm, dĩ nhiên lại dùng điện thoại của Hà Tứ Hải để nấu cháo điện thoại.

"Nếu không, hai người gặp mặt một lần đi, gặp mặt rồi chậm rãi mà nói chuyện?" Hà Tứ Hải ở bên cạnh lên tiếng nói.

Ngày hôm nay hắn còn có việc nữa.

"Được, được, cảm ơn tiếp dẫn đại nhân."

Quan Đạo Hằng nghe vậy thì lập tức vui vẻ, vội vàng nói lại tin tức này cho Tiền Tuệ Ngữ, bảo cho nàng lại đây.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment