Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 1061 - Chương 1061: Thần Vực.

Chương 1061: Thần Vực. Chương 1061: Thần Vực.

"Làm sao cậu lại tới đây?" Lão già xấu xí tò mò hỏi.

Hoặc là nói con chuột mập biết nói tiếng người này tò mò hỏi.

Đây coi như là yêu quái phải không?

Hà Tứ Hải gặp quỷ, gặp thần, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy yêu quái.

Cũng không phải, Phượng Cửu trước đây tính ra cũng coi như là yêu quái, nhưng mà hình tượng của hắn cao lớn hơn nhiều.

"Cứ như vậy, đi tới thôi." Hà Tứ Hải phía sau lưng chỉ chỉ.

"Đi tới?"

Chỗ này không phải là muốn vào là vào được.

Đại khái bởi vì chuột tính trời sinh cảnh giác.

Chòm râu khóe miệng của lão già xấu xí giật giật, âm thầm đề phòng.

"Ông còn không nói cho tôi biết, đây là chỗ nào sao?" Hà Tứ Hải mỉm cười, hòa ái dễ gần hỏi.

"Nơi này là thôn Hóa Long." Lão già xấu xí nói.

Thôn Hóa Long?

Thân phận của chủ nhân ở đây gần như đã sẵn sàng được tiết lộ, cũng thực sự là đủ trực tiếp, đây là suy nghĩ nhiều.

Cũng không biết có biến thành rồng hay không.

Lão già xấu xí nói xong, cũng phản ứng lại, vội vàng hỏi: "Cậu là ai?"

"Con người, ông có thấy tôi giống là người không?" Hà Tứ Hải giang hai cánh tay cười hỏi.

" y... , Cậu là ở đâu ra quỷ?" Lão già xấu xí vội vàng đổi giọng.

"Tôi nhìn ông có vẻ cũng không giống là chủ nhân của nơi này đâu?" Hà Tứ Hải cười hỏi.

"Cậu quả nhiên không phải tốt ... Quỷ." Lão già xấu xí với thân thể nhanh nhẹn không nên có, phất tay liền hướng trước ngực Hà Tứ Hải chộp tới.

Móng tay của hắn lóe lên một tia lạnh lùng, nếu như thực sự bị hắn vồ một cái, bụng cũng có thể bị hắn mở ra.

Thế nhưng hắn phòng bị Hà Tứ Hải, thì Hà Tứ Hải đương nhiên cũng phòng bị hắn.

Tốc độ nhanh hơn một cước đạp tới.

Lão già xấu xí lập tức phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, rồi biến mất ở trong bóng tối sau lưng.

"Chạy à?" Hà Tứ Hải cúi đầu nhìn xuống chân mình.

Sau đó dùng sức giẫm chân một cái.

Một nguồn sức mạnh trong nháy mắt ép hướng về mặt đất, toàn bộ bùn đất bốn phía nổ tung.

Vô số con chuột giống như là thuỷ triều tuôn ra, phát ra tiếng chít chít kêu thảm thiết, chạy trốn xung quanh, thế nhưng càng nhiều hơn là máu thịt be bét, chỉ còn dư lại một bộ túi da.

Mà đúng lúc này, cửa lớn tất cả các nhà đều mở ra.

Có người trong nhà đều đứng ở cửa vào, nhìn chằm chằm hắn.

Nếu như người bình thường có thể bị hù chết khiếp.

Nhưng mà rất hiển nhiên, Hà Tứ Hải cũng không phải người bình thường, hơi cau mày, không kiên nhẫn nói: "Còn không ra? Dùng những thủ đoạn này thì có ích lợi gì?"

Lời hắn vừa nói xong, Hà Tứ Hải nghe thấy trong không khí vang lên những âm thanh yếu ớt.

Có vẻ như vẫn không thể nào hóa thành rồng, Hà Tứ Hải nghĩ thầm.

Đúng lúc này, có hai người phụ nữ trông như cung nữ, đi tới với hai chiếc lồng đèn.

Nhìn khoảng cách như cực xa, thế nhưng trong nháy mắt nó đã đi tới trước mắt.

"Chủ nhân của chúng tôi để cho chúng tôi đến tiếp khách nhân đến trò chuyện." Một người trong đó nói.

Hai người phụ nữ trông như đôi mươi, tướng mạo cũng rất ưa nhìn, vóc người cũng rất được, nhưng lúc vừa nói chuyện, thì giọng nói của họ không được dễ chịu cho lắm.

Mỗi một câu nói đều xen lẫn âm cuối nhè nhẹ, khiến người ta nghe thấy cảm giác sởn cả tóc gáy.

Bởi vì đây là hai con Xà Yêu.

Xem ra hắn thực sự đi vào hang rắn rồi.

"Đi thôi." Hà Tứ Hải cất bước nói.

Hai cô gái lập tức xoay người cầm theo đèn lồng đi hướng về phía trước.

Hà Tứ Hải đưa ánh mắt nhìn về phía người trong thôn đang đứng nhìn chằm chằm hắn.

Những người thôn dân này tất cả đều là sau khi chết thành quỷ hồn.

"Ồ?"

Hà Tứ Hải phát hiện có chút dị thường, từ quần áo của những dân làng này có thể thấy được, mỗi cái niên đại đều có, thậm chí còn có không ít những năm gần đây nhất.

Nói như thế ...

Cha mẹ với anh trai của Đồng Đồng cũng sẽ ở trong đó sao?

Không mang Huyên Huyên đến, nếu không đã biết ngay đáp án rồi.

Nhưng mà không sao, trực tiếp hỏi chủ nhân nơi này là được rồi.

Không giống với những lần trước ở Phượng Hoàng tập, khi đó hắn còn rất nhỏ yếu, đừng nói Thần lực, bảo vật cũng không có bao nhiêu món tử tế, chỉ có thể cẩu thả, dùng trí tuệ của mình để giải quyết vấn đề.

Nhưng bây giờ thì khác, chẳng những bởi vì thực lực của bản thân, mà còn bởi vì sau khi vào đây liền biết thực lực của chủ nhân ở đây hẳn là không ra sao.

Dù sao đối phương chặt đứt hương hỏa nhiều năm, thực lực hẳn là một phần mười, lúc này mới không gặp Thiên Đạo tính toán.

Có thể sử dụng thực lực nghiền ép, thì tại sao phải dùng đầu óc chứ.

Theo hai vị Xà Yêu một đường đi về phía trước, Hà Tứ Hải có thể cảm nhận được bóng tối xung quanh mình có vô số ánh mắt đang dò xét, thế nhưng hắn cũng không để ý.

Đồng thời một đường đánh giá xung quanh.

Nhưng sau đó phát hiện thế giới này đã đến bờ vực của sự sụp đổ, so với hắn tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn.

Các loại vết nứt nhỏ ở đâu cũng có, giống như đồ sứ bị vỡ, bị người ta mạnh mẽ dính lại.

Đúng lúc này, đi tới một cung điện to lớn.

Nói cung điện cũng không đúng lắm, nhìn giống như là một tòa nhà thời nhà Hán.

Lấy trụ lớn làm kết cấu, nóc nhà bình thẳng, bốn phía thông suốt, tọa lạc ở trên đài cao.

Có chút tương tự với đình ở trong công viên bây giờ.

Mà ở trung tâm cung điện chính, có một người đàn ông vạm vỡ ngồi trên đó, lạnh lùng mà chăm chú chậm rãi nhìn Hà Tứ Hải đi tới.

Ngoại trừ cặp gạc trên đầu và đôi mắt như đồng tử rắn, người đàn ông to lớn nhìn lên cùng không khác gì người bình thường mấy.

"Quỷ sai?" Hắn nhìn thấy Hà Tứ Hải, hơi nhíu mày hỏi.

"Ồ?" Hà Tứ Hải có chút giật mình, đối phương vậy mà nhận ra hắn.

Nhưng mà khi ánh mắt của hắn rơi xuống trên quần áo của mình, Hà Tứ Hải đột nhiên hiểu ra.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment