"Ông chủ?" Uyển Uyển lại nhét tay của mình vào bên trong bàn tay của Hà Tứ Hải.
Nhóc con vốn đang nở nụ cười, lúc này vẻ mặt chứa đầy mất mát và khổ sở.
Hà Tứ Hải đương nhiên biết nguyên nhân.
Đơn giản chính là Đồng Đồng rời đi, làm cho nàng cảm thấy thương tâm, dù sao các nàng đã chơi cùng nhau những ngày qua, trở thành bạn rất thân. Bạn bè của nàng vốn đã không nhiều, cho nên đối với ai cũng quý trọng.
Hắn nhẹ nhàng ôm lấy bờ vai bé nhỏ của nàng rồi an ủi: "Không có chuyện gì, chị gái đến Minh Thổ rồi, chẳng mấy chốc sẽ tiến vào luân hồi, sau này nói không chừng em sẽ gặp lại nàng ở trên đường cũng nên."
"Luân hồi?"
Được rồi, tuy rằng thường xuyên nghe thấy cái từ này, nhưng trên thực tế Uyển Uyển cũng không biết luân hồi là chuyện gì.
"Chính là biến thành em bé một lần nữa, sau đó trưởng thành thành người lớn."
"Há, vậy nàng còn có thể nhớ em không?"
"Có nhớ em hay không thì có quan hệ gì? Em nhớ tới nàng không phải là được rồi sao?"
"Em sẽ nhớ tới nàng." Uyển Uyển gật gật đầu.
"Anh đoán là cho dù nàng không nhớ ra em, thế nhưng nhất định sẽ yêu thích em, vừa nãy nàng còn cảm ơn hoa mà em tặng cho nàng nữa."
"Nàng biến thành em bé rồi, vậy em có phải sẽ là chị gái hay không?"
"Đương nhiên."
"Hi hi ha ha..." Uyển Uyển cao hứng nở nụ cười.
Niềm vui của trẻ nhỏ chính là đơn giản như vậy.
"Đi tìm Đại Hoàng chơi đi, anh còn có chút việc." Hà Tứ Hải vỗ vỗ đầu nhỏ của nàng.
"Được."
Uyển Uyển rút tay của mình về, nhún nhảy một cái rồi vui sướng rời đi.
Nàng tin tưởng lời nói của ông chủ, nhất định sẽ gặp lại chị gái.
Nhìn Uyển Uyển rời đi, Hà Tứ Hải ngẩng đầu nhìn lên trời.
Trước đó hắn còn không rõ tại sao Xà Thần lại muốn diệt cả nhà họ Đồng.
Nhưng sau khi hắn hoàn thành tâm nguyện của Đồng Đồng và thu được thù lao, hắn cuối cùng đã rõ ràng rồi.
Thù lao của Đồng Đồng là một mảnh không gian không ổn định.
Vùng không gian này được người tạo ra, có thể dùng để tu bổ Thần vực sắp tan vỡ của Xà Thần.
Hà Tứ Hải thu được viên Ngọc Thiền từ trong Thần vực của Xà Thần.
Nếu như nói tín ngưỡng là một loại tâm tình của con người, như vậy hoảng sợ cũng vậy.
Xà Thần chính là lợi dùng một loại tâm lý hoảng sợ của con người để chế tạo ra thảm án diệt môn quỷ dị.
Nếu như một chỗ liên tục xảy ra những vụ việc quỷ dị, mọi người thông thường sẽ xem nơi này là chỗ không tốt.
Cái gọi là miệng nhiều người xói chảy vàng, cho dù không có thì cuối cùng cũng sẽ biến thành có.
Đồng gia, hoặc có thể nói là căn nhà của Đồng gia đã bị Xà Thần chọn là mục tiêu thực thi.
Tất cả gia đình tiến vào đều sẽ trở thành tài liệu của hung trạch này.
Sau đó tuyên truyền thông qua miệng lưỡi nhân loại, biến gian nhà thành một không gian có thuộc tính siêu phàm chân chính.
Mà đây chính là điều Xà Thần muốn. Hắn chính là lợi dụng phương pháp này để tu bổ Thần vực của hắn, dùng cách nói chuẩn xác hơn thì chính là tu bổ thế giới Thần.
Bởi vì Thần vực chỉ cần thần lực chống đỡ là được, chỉ cần thần lực không cạn thì Thần vực sẽ không sụp.
Nhưng mà Xà Thần bởi vì một cơ duyên, bất ngờ thu được chìa khóa của một thế giới nát nhỏ, cũng chính là viên Ngọc Thiền trên tay Hà Tứ Hải.
Thần chỉ cần chữa trị thế giới nhỏ này, như vậy hắn sẽ không cần tiêu tốn thần lực để duy trì Thần vực nữa, cũng không cần lo lắng bị Thiên đạo xử lý.
Cho nên Xà Thần chế tạo rất nhiều ngôi nhà ma ở trên toàn quốc.
Có cái đã bị Thần thu gặt, dùng để tu bổ Thần vực, có cái còn đang chầm chậm phát triển, chờ đợi hung trạch ổn định thành thục.
Ví dụ như Đồng gia, đây còn chưa tới lúc thu hoạch.
Bởi vì Xà Thần lo lắng sẽ bị xử lý, cho nên vẫn như rùa rụt cổ ở bên trong thế giới nhỏ. Tất cả mọi chuyện đều được hoàn thành thông qua Thử Yêu mà Thần nuôi nhốt.
Chính là con chuột lớn mà Hà Tứ Hải nhìn thấy lúc mới vừa vào trong Thần vực của Xà Thần.
Nó lại thông qua việc thao túng con cháu đời sau của mình chế tạo hung trạch ở các nơi trên toàn quốc.
Một ổ rắn chuột, cấu kết với nhau làm việc xấu.
Về phần con sóc mà Hà Tứ Hải thả đi chỉ là một cảnh giới viên nho nhỏ, hoặc có thể nói là người quan sát mà thôi. Dù sao thì một con chuột nho nhỏ như thế không thể chế tạo thảm án được.
Xà Thần thông thường đều là hoàn thành thông qua việc nhuộm dần thần lực vào con chuột.
Hà Tứ Hải dùng thần lực kích phát Ngọc Thiền trên tay.
Ngọc Thiền vốn đầy vết rách lập tức vỡ thành từng khối.
Mà lúc này gió bắt đầu nổi lên trên bầu trời của Phượng Hoàng Tập.
Đại Hoàng đang chơi đùa cùng với Uyển ở trên trời cũng cảm nhận được sự khác thường, vội vàng hạ xuống từ không trung.
Toàn bộ bầu trời giống như biến thành một màu hổ phách.
Các loại lưu quang bao hàm khí lấp lóe ở trong đó.
Có cái thậm chí còn rủ xuống thẳng từ trên bầu trời, giống như là cực quang.
"Đại Hoàng, đi tìm ông chủ."
Uyển Uyển ôm cổ Đại Hoàng, chân ngắn nhỏ kẹp bụng Đại Hoàng, có chút bối rối nói.
Đại Hoàng lập tức lao về phía Hà Tứ Hải.
"Ông chủ, ông chủ, không tốt, không tốt rồi, trời muốn sụp rồi..."
Uyển Uyển cưỡi Đại Hoàng vừa chạy tới, vừa lo lắng hô.
"Được rồi, không có chuyện gì cả." Hà Tứ Hải đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa đầu của Đại Hoàng.
Đại Hoàng từ từ yên tĩnh lại, đồng thời ngồi xổm người xuống, để Uyển Uyển xuống.
Về phần những con khỉ đang chạy nhảy bên trong Phượng Hoàng Tập thì đã hóa thành Thạch Hầu và bức tranh khỉ để tránh né tai kiếp từ lâu.
"Ông chủ, đây là làm sao thế?"
Uyển Uyển đi xuống từ trên lưng Đại Hoàng, đi tới kéo tay Hà Tứ Hải, trên gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy lo lắng.
"Không có chuyện gì, nó đang tiến hóa." Hà Tứ Hải cúi đầu an ủi.
"Tiến hóa?"
"Chính là đang trở nên càng to lớn hơn." Hà Tứ Hải nói.
Mặc dù không gian bên trong Ngọc Thiền sắp đổ nát, thế nhưng dù sao cũng là một khối không gian hoàn chỉnh.
Nhưng mà Hà Tứ Hải không chuẩn bị đánh đổi tiêu tốn để chữa trị cho nó.
Mà là trực tiếp cho Phượng Hoàng Tập cắn nuốt.
Tuy rằng cứ như vậy thì nhất định sẽ có tổn thất, thế nhưng Hà Tứ Hải không tham, như vậy là được rồi.
Sau khi cắn nuốt không gian Ngọc Thiền, không gian của Phượng Hoàng Tập sẽ trở nên càng to lớn hơn, càng vững chắc, quy tắc cũng sẽ càng thêm hoàn thiện, nói chung là tốt hơn nhiều.
Thay đổi của bầu trời cũng không kéo dài quá lâu.
Dù sao quy cách không gian của Phượng Hoàng Tập lớn hơn không gian Ngọc Thiền.
Nhưng mà cũng không nên coi thường không gian Ngọc Thiền.
Lúc này, bên trong Phượng Hoàng Tập không chỉ xuất hiện thêm thôn xóm, mà còn nhiều thêm mấy ngọn núi, đây là thứ mà Hà Tứ Hải hoàn toàn không nghĩ ra được.
Hà Tứ Hải cảm thấy mấy ngọn núi kia vô cùng quen mắt, tỉ mỉ nghĩ lại, chính là bốn đỉnh núi phía trước hồ nước của Xà Thần ngày ấy.
Hà Tứ Hải dắt Uyển Uyển đi tới.
Uyển Uyển tò mò nhìn bốn phía.
Bởi vì toàn bộ Phượng Hoàng Tập được Hà Tứ Hải đồng bộ dựa theo thời gian hiện thực, lúc này chính là ban ngày, cho nên trong thôn xóm cũng không có không khí âm u của buổi tối.
Trái lại còn có một loại vẻ đẹp cổ điển của thôn xóm nguyên thủy.
Đi về phía trước theo con đường tối ngày hôm qua, sau đó liền đi tới chỗ Xà Thần chiếm giữ trước đó.
Nhưng mà đã không còn thấy cung điện nữa, chỉ còn dư lại một tòa đài cao.
Đây hẳn là kiến trúc hoặc là chỗ biến ảo thần lực của Xà Thần trước kia, hoặc là biến mất vì ảnh hưởng bởi không gian phá nát.
Nhưng mà chuyện này không có ảnh hưởng gì đến Hà Tứ Hải cả.
Nhưng mà khi thấy đài cao phía sau Cao Sơn, Hà Tứ Hải lúc này mới có chút bừng tỉnh.
Trong ấn tượng của hắn, tối hôm qua thật giống như đã từng gặp ngọn núi này ở bên trong Thần vực của Xà Thần, chỉ là khi đó sự chú ý đều ở trên người Xà Thần, cho nên không có để ý.
"Đi, chúng ta đi lên núi nhìn một chút." Hà Tứ Hải nói với Uyển Uyển.
Uyển Uyển vội vàng dùng tay nhỏ vỗ vỗ Đại Hoàng bên cạnh.
Đại Hoàng lập tức nằm rạp trên mặt đất.
Hà Tứ Hải mang theo Uyển Uyển, cưỡi ở trên lưng Đại Hoàng, bay về phía đỉnh núi.
Dựa theo đỉnh núi trên thực tế thì hẳn là có bốn toà núi vây quanh, sau đó hình thành một sơn cốc.
Nhưng mà hiện tại chỉ còn lại ngọn núi kế tiếp nhau.
Cũng không biết là bởi vì trong Thần vực của Xà Thần vốn cũng chỉ có một toà, hay là bởi vì thế giới đổ nát nên ba toà còn lại đều biến mất ở trong hư không.
Nhưng mà Hà Tứ Hải cảm thấy khả năng sau có vẻ lớn hơn một chút.
Nhưng mà cũng không quan trọng nữa rồi.
Có thể thu hoạch được một mảnh không gian lớn như vậy, đây đã là một chuyện vô cùng đáng mừng đối với hắn rồi.
Hơn nữa thực vật trên ngọn núi rất rõ ràng đều được Xà Thần cấy ghép từ thực tế, khiến cho khắp núi đồi rất là đồ sộ.
------
Dịch: MBMH Translate