Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 1071 - Chương 1071: Đi Thăm Người Cũ.

Chương 1071: Đi Thăm Người Cũ. Chương 1071: Đi Thăm Người Cũ.

"Đang nhìn cái gì thế?" Hà Tứ Hải xoa đầu Uyển Uyển rồi hỏi.

"Em gái không đi ra chơi cùng với chúng ta sao?" Uyển Uyển ngước cổ hỏi với vẻ mặt chờ đợi.

Chị Đồng Đồng mới vừa đi, lại có một em gái nhỏ khác tới, thực sự là quá tốt rồi.

"Nhưng không nhất định là em gái đâu nha." Hà Tứ Hải cười nói.

Uyển Uyển mờ mịt chớp chớp đôi mắt to màu xanh lam của mình.

"Sau này em sẽ biết, đi thôi, ngày hôm nay thời tiết rất tốt, anh mang em ra ngoài đi dạo, thế nào?" Hà Tứ Hải hỏi.

"Được nha." Uyển Uyển nghe vậy lập tức vui vẻ nói.

Từ sau khi tết xuân, hắn vẫn luôn bận trợ giúp người chết hoàn thành tâm nguyện, thật giống như chưa từng nghỉ ngơi.

Hà Tứ Hải sợ nếu như cứ tiếp tục như vậy thì tinh thần của chính mình sẽ xảy ra vấn đề.

"Đào Tử và Huyên Huyên có đi không?" Uyển Uyển vừa đi theo phía sau mông Hà Tứ Hải ra khỏi Phượng Hoàng Tập vừa hỏi.

"Không cần, các nàng còn phải đi nhà trẻ, không đi được." Hà Tứ Hải nói.

"Hi hi..." Uyển Uyển âm thầm hài lòng.

Về phần bà nội thì đã có Tôn Nhạc Dao chăm sóc, căn bản không cần Hà Tứ Hải bận tâm.

"Em có chỗ nào muốn đi chơi không?" Hà Tứ Hải hỏi.

"Em muốn đi xem sư tử lớn." Uyển Uyển nói.

Hà Tứ Hải nghe vậy cảm thấy hơi kinh ngạc, còn tưởng rằng nàng muốn đi sân chơi đây, không nghĩ tới lại muốn đi sở thú.

Năm trước, bọn họ đã từng đi sở thú một lần.

Nhưng mà nghĩ tới, qua năm mới hình như còn chưa đi thăm mấy người Lý Đại Lộ, Đặng Đại Trung.

Nghĩ tới đây, Hà Tứ Hải quyết định đi thăm bọn họ trước.

Về phần vườn thú, cần thời gian nửa ngày là được rồi.

"Đi, anh dẫn em đến những chỗ khác trước, sau đó sẽ đi vườn thú nhìn sư tử lớn." Hà Tứ Hải nói.

"Hi hi ha ha... được nha."

Uyển Uyển đáp ứng một tiếng, chỉ cần ở cùng với ông chủ thôi đã rất vui vẻ rồi.

Thế là Hà Tứ Hải mua ít thứ ở siêu thị gần nhà rồi lái xe đến trước công trường

Dựa theo tiến độ công trình, trong vòng một hai năm chắc chắn sẽ không hoàn thành, Lý Đại Lộ và Diêu Thúy Hương hẳn là còn đang làm việc ở chỗ này.

Nhưng mà ——

"Từ sau năm mới dì Diêu liền không đến nữa rồi sao?" Hà Tứ Hải kinh ngạc hỏi.

"Đúng, nghe nói con dâu nàng sắp sinh, nàng ở nhà giúp đỡ chăm sóc." Lý Đại Lộ nói.

"Như vậy à, vậy đợi lát nữa cháu sẽ gọi điện thoại cho nàng."

"Có tâm rồi." Lý Đại Lộ cảm khái.

Ai có thể nghĩ tới, đứa nhỏ rách nát luôn theo sau hắn trước đây sau khi có tiền đồ cũng không quên bọn họ.

"Nhưng mà, cô bé này là ai thế, Đào Tử và Huyên Huyên đâu?"

Lý Đại Lộ tò mò nhìn về phía Uyển Uyển phía sau lưng Hà Tứ Hải.

"Đào Tử và Huyên Huyên ngày hôm nay phải đi nhà trẻ, đây là Lâm Uyển Uyển." Hà Tứ Hải sờ sờ đầu nhỏ của Uyển Uyển rồi giới thiệu.

Nhưng cũng không nhiều lời, đương nhiên Lý Đại Lộ cũng không hỏi nhiều.

"Dáng vẻ thật đáng yêu." Lý Đại Lộ khen ngợi.

"Hi hi ha ha..." Uyển Uyển nghe vậy thì đần độn mà nở nụ cười.

"Thật là một cô bé vui vẻ." Lý Đại Lộ lại nói.

"Sư phụ, gần đây như thế nào, sống tốt không? Có gì vất vả hay không?" Hà Tứ Hải không nói đề tài này nữa mà hỏi thăm.

"Không phải phí lời sao? Sao có thể không khổ cực, cháu lại không phải là chưa từng làm, còn có không nên gọi chú là sư phụ nữa. Cháu hiện đang gọi sư phụ không thích hợp, gọi là chú Lý."

"Được, sư phụ."

"Cháu đó nha..."

"Hì hì, sư phụ, cháu nhớ rằng trước đây thầy từng sửa điện có đúng hay không?" Hà Tứ Hải lại hỏi.

"Đúng vậy, nhưng mà làm thuỷ điện không kiếm nhiều tiền bằng hiện tại." Lý Đại Lộ nói.

"Vậy thầy còn chưa quên tay nghề kia đó chứ?"

"Quên? Đồ chơi này còn có thể quên? Không phải có tay là được rồi sao?"

"Nghe thầy khoác loác kìa, nhưng mà chưa quên là được. Con tìm cho thầy một phần công việc thế nào? Sau này, thầy cũng không cần phơi gió phơi nắng mỗi ngày nữa, đãi ngộ tiền lương tuyệt đối nhiều hơn bây giờ nhiều."

"Vậy thì tốt?"

Lý Đại Lộ cũng không từ chối, một lời đáp ứng luôn.

Hắn lại không phải chiếm tiện nghi gì từ Hà Tứ Hải, chỉ có điều là chuyển sang nơi làm việc khác mà thôi, có cái gì mà phải từ chối.

"Vậy được rồi, cứ quyết định như thế đi, ngày mai con sẽ báo lại tin cho thầy." Hà Tứ Hải suy nghĩ một chút rồi nói.

Hắn nói như vậy, là bởi vì tập đoàn Thần Thoại là của riêng mình, mạng lưới điện cả tòa cao ốc khó tránh khỏi cần người của mình sửa chữa, đương nhiên phần nhiều là thuê ngoài.

Nhưng việc này giao cho ai làm mà không được, tối về nói với Lâm Kiến Xuân một tiếng, Lâm Kiến Xuân cũng sẽ không bởi vì chút chuyện nhỏ này mà ném mặt mũi của hắn.

"Những cái này là mua cho thầy." Hà Tứ Hải đưa thuốc với rượu cho Lý Đại Lộ.

"Tới thì tới, còn mua đồ làm gì? Lãng phí, đều mang về đi." Lý Đại Lộ vội vàng ngăn lại.

Những thuốc rượu này xem ra cũng không rẻ.

"Cháu không hút thuốc lá, lại không uống rượu, mang về mới là lãng phí."

"Cha vợ cháu thì sao?"

"Cha vợ?"

Hà Tứ Hải sửng sốt một chút mới phản ứng được người hắn nói chính là Lưu Trung Mưu, lần trước bọn họ từng gặp mặt lúc khai trương Vấn Tâm Quán.

"Hắn cũng có, thầy đừng từ chối nữa. Đúng rồi, nếu như dì Diêu không ở đây thì phần của nàng cũng cho thầy luôn, sư phụ, người có thể kiếm bộn rồi."

"Tiểu tử thúi này, thật là có tâm rồi." Lý Đại Lộ cảm động đến không được, nhiều năm như vậy, con trai của hắn còn chưa từng mua cho hắn nhiều quà như vậy.

Lúc Hà Tứ Hải đi, Lý Đại Lộ vẫn đưa hắn đến giao lộ, mãi đến khi tận khi hoàn toàn không thấy bóng dáng của xe mới xoay người lại.

"Đại Lộ, ông chủ vừa nãy là ai vậy?"

"Đại Lộ, ông có người thân có tiền như thế từ lúc nào vậy?"

"Đúng vậy, lái Benz, để hắn kéo ông một cái, còn cần vất cả ở đây mỗi ngày hay sao?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment