Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 1093 - Chương 1093: Thế Giới Trong Mơ.

Chương 1093: Thế Giới Trong Mơ. Chương 1093: Thế Giới Trong Mơ.

"Đào Tử, tại sao cậu lại trở về thế." Hân Hân nhảy xuống từ trên lưng con bướm.

Còn là xoay tròn 360 độ, sau khi hạ xuống vững vàng còn bày ra tư thế nhảy cầu.

Nhìn dáng vẻ mập mạp kia của nàng, đúng là khiến cho người ta phải thốt lên kinh ngạc.

Nhưng mà, giấc mơ còn có thể nối liền? Thực sự là quá lợi hại.

"Bởi vì tớ mang ba ba lại đây nha." Đào Tử nói.

Cô gái mập nhỏ lúc này mới chú ý tới Hà Tứ Hải ở bên cạnh.

"Ồ nha." Nàng nhìn Hà Tứ Hải rồi nói.

Nhưng mà, nhóc ồ nha có có ý gì?

"Hắn cũng muốn chơi đùa cùng với chúng ta sao? →_→" Hân Hân nhìn về phía Đào Tử bên cạnh.

Thật giống như đang nói, hắn là người lớn rồi, làm sao còn có thể chơi đùa với trẻ nhỏ được.

Đào Tử cũng không biết trả lời thế nào, trực tiếp nhìn về phía Hà Tứ Hải.

"Các con tự chơi đi, đừng quan tâm đến ba." Hà Tứ Hải bất đắc dĩ nói.

"Huyên Huyên và Uyển Uyển đâu?" Hân Hân lại hỏi tiếp.

"Các nàng ở nơi đó." Đào Tử chỉ sang bên cạnh.

Đầu tiên là Huyên Huyên xuất hiện, trên tay nàng còn cầm một cái hamburger cực lớn, miệng mở lớn, đang chuẩn bị cắn một cái.

Sau đó phát hiện chỗ thay đổi rồi.

Nàng lập tức nói với vẻ mặt đưa đám: "Đùi gà của chị, còn có kem ly. . ."

Nàng đang ăn uống thỏa thuê trong mơ, lại bị mạnh mẽ lôi lại đây.

Nhưng nàng chưa kịp nói chuyện, Uyển Uyển đã xuất hiện ở bên cạnh nàng.

Trong tay nàng còn cầm một con gà, một con gà...

Nhìn thấy mọi người đang nhìn nàng, nàng lập tức ném con gà ra ngoài.

Rồi vỗ vỗ tay như không có chuyện gì xảy ra.

Hi hi. . . Không xảy ra chuyện gì cả.

Con gà kia rơi xuống đất, lại không có biến mất, mà kêu ục ục rồi chạy đi.

"Đào Tử, Đào Tử, Pepsi của chị, đùi gà của chị, còn có kem ly, còn có thật nhiều thật nhiều đồ ăn ngon, đều không còn nữa." Huyên Huyên cuối cùng nắm lấy cơ hội và nói với Đào Tử.

"Đồ ăn ngon?" Đào Tử nghe vậy thì nhìn lên trời.

Sau đó hamburger, kẹo que, kem ly, chân gà… rơi xuống từ trên trời như mưa.

Sau đó biển rộng đã biến thành màu sữa bò.

Cá lớn phun ra sô cô la.

Bọt nước mà bạch tuộc lớn bắn lên đều biến thành từng viên sô cô la.

Sứa trôi nổi trên không trung cũng biến thành từng cái kẹo bông.

. . .

Huyên Huyên hoan hô một tiếng rồi nhảy vào biển.

Nhìn động tác thông thạo của nàng, xem ra không phải lần đầu tiên.

Ở thế giới này, Đào Tử chính là thần, được rồi, có lẽ ở bên ngoài cũng vậy.

Hơn nữa có thể nhìn ra, các nàng không phải lần đầu tiên lấy phương thức này để chơi đùa ở trong mơ.

Thực sự là biết cách chơi nha, Hà Tứ Hải hoàn toàn không biết.

Đúng lúc này, gà trống lớn mà Uyển Uyển mang tới chạy đến bên người Hà Tứ Hải, mổ mấy lần ở trên chân hắn.

Hà Tứ Hải ngồi xổm người xuống, sờ sờ con gà này, nó vậy mà cũng không chạy.

Điều khiến cho Hà Tứ Hải cảm thấy kinh ngạc chính là, bất luận là chi tiết nhỏ hay là cảm xúc thì đều rất chân thực.

Đây thật sự chỉ là mộng?

Hà Tứ Hải theo bản năng mà muốn lấy dù đỏ ra.

Dù đỏ nhỏ lập tức xuất hiện ở trong tay của hắn.

Dù đỏ có thể qua lại trong mộng cảnh, có năng lực vô cùng mạnh mẽ ở trong giấc mơ.

Cho nên nó có năng lực phân rõ giấc mơ.

Nhưng mà mộng cảnh này lại mang đến cho Hà Tứ Hải cảm giác nó là mơ, nhưng cũng không phải là mơ.

Nói chung là rất quái lạ, cũng rất mâu thuẫn.

"Ba ba, nhanh đến đây một chút nha." Đúng lúc này, giọng nói của Đào Tử truyền đến.

Hà Tứ Hải nhìn lại theo tiếng kêu, liền thấy một chiếc thuyền vịt to lớn đang trôi nổi ở trên mặt biển sữa bò, còn là con vịt vàng.

Bốn đứa nhóc đang cưỡi ở trên lưng vịt, trôi nổi ở trên đại dương.

Mà ở trên đỉnh đầu bọn họ thì có các loại kẹo với đủ loại màu sắc đang bay lượn giống như là những chú chim nhỏ.

Huyên Huyên còn không ngừng mà đứng lên, nhón mũi chân, đưa tay bắt về phía không trung.

Khá lắm, đây thực sự là chuột con rơi vào trong hũ gạo.

"Ba ba. . ."

Thấy Hà Tứ Hải không đáp lại, Đào chạy lên bờ, chạy lên bờ theo đúng nghĩa đen.

Con vịt vàng lớn trong nước bỗng nhiên mọc ra hai cái chân, mấu chốt là hai cái chân kia vừa thô vừa cường tráng còn dài, làm cho Hà Tứ Hải sợ đến mức nhảy lên một cái.

Nhưng mà hắn cũng thở phào nhẹ nhõm, cũng may là không mọc ra chân người, tuy rằng nghĩ như vậy có chút khác thường, thế nhưng trong mơ thì tất cả đều có thể.

Cũng may Đào Tử đã từng thấy vịt, nếu như chưa từng thấy, phỏng chừng hiện tại chính là chân nhỏ của bản thân nàng rồi, vậy đúng là càng thêm doạ người.

Tuy rằng con vịt to lớn, thế nhưng ở trong giấc mơ cũng không có cái gì mà không hợp lý cả.

Cho nên cho dù "Đi" lên bờ nó vẫn vô cùng mềm mại, thậm chí là còn không lưu lại dấu chân trên bờ cát.

Chờ khi đến gần, Hà Tứ Hải lúc này mới phát hiện, đây là một cục tẩy hình vịt.

Chính là loại vịt đồ chơi thường đặt trong bồn tắm lúc tắm rửa cho Đào Tử.

Đào Tử cưỡi lên con vịt như là cưỡi lên ngựa lớn, đi tới bên người Hà Tứ Hải: "Ba ba, đi nhanh một chút, chúng ta ra biển lướt sóng."

Hà Tứ Hải nhìn về phía mặt biển sữa bò đang yên tĩnh.

Nhưng mà hắn vẫn vươn mình đi tới, phía trên rộng rãi bất ngờ.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment