Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 1103 - Chương 1103: Uyển Uyển Nhớ Bà Nội.

Chương 1103: Uyển Uyển Nhớ Bà Nội. Chương 1103: Uyển Uyển Nhớ Bà Nội.

"Cảnh sát Đinh, ngày hôm nay phiền phức cô rồi."

Đây vẫn là lần gặp mặt chính thức đầu tiên của Đinh Mẫn và Lưu Vãn Chiếu.

Bắt đầu từ hôm nay, Lưu Vãn Chiếu sẽ không đến trường học nữa.

Cho nên nàng dành tất cả tinh lực vào phía trên việc của quỹ, phải mau chóng làm quen với mọi chuyện mới được.

Mà hôm nay tới gặp Đinh Mẫn, là muốn xin nhờ nàng giúp đỡ làm một vài thủ tục.

Tuy rằng nàng có thể tự làm rất nhiều thứ, thế nhưng thủ tục phức tạp, cần đi đến các bộ môn, nếu muốn làm toàn bộ thì sẽ rất tốn thời gian.

Mà có người giúp đỡ thì đương nhiên là không giống nhau rồi, đi theo quy trình thì tốc độ sẽ cực kỳ nhanh.

"Không phiền phức, có mang theo đủ đồ không?" Đinh Mẫn mời Lưu Vãn Chiếu ngồi xuống rồi nói.

Đây chính là quán cà phê mà Đinh Mẫn thường xuyên gặp mặt Hà Tứ Hải.

"Đều mang đủ." Lưu Vãn Chiếu đưa tất cả tài liệu đã chuẩn bị tốt cho Đinh Mẫn.

Đinh Mẫn cũng không nhìn kỹ, chỉ là lật qua lật lại một chút, thứ nên có đều có.

"Nói là thành lập quỹ, đến hiện tại tôi đều còn không biết quỹ của các người tên là gì đây?" Đinh Mẫn cười hỏi.

"Gọi là quỹ Đào Tử, tên đầy đủ là quỹ công ích Đào Tử, tính chất của quỹ không phải là quỹ công mộ." Lưu Vãn Chiếu nghe vậy lập tức đáp.

"Ồ, em muốn lấy cái tên này sao?" Hà Tứ Hải ở bên cạnh kinh ngạc nói.

Trước đó hắn giao lại quyền đặt tên cho Lưu Vãn Chiếu, sau đó cũng quên hỏi lại nàng.

"Không phải là rất tốt hay sao? Đào Tử chính là đại biểu cho may mắn." Lưu Vãn Chiếu cười nói.

Đào Tử đâu chỉ là đại biểu may mắn.

"Được, vậy thì gọi thế đi. Không có vấn đề gì chứ?" Hà Tứ Hải hỏi Đinh Mẫn.

"Các người vui vẻ là được rồi." Đinh Mẫn nhún nhún vai, nói.

Nàng đương nhiên biết Đào Tử là ai, chỉ cần không trùng tên với các hồ sơ khác thì đăng kí liền không thành vấn đề.

"Sau này sợ là còn có rất nhiều chuyện cần làm phiền cảnh sát Đinh rồi." Lưu Vãn Chiếu nói.

"Không có gì, giúp đỡ Tứ Hải cũng là một phần công việc của tôi." Đinh Mẫn nói.

Lưu Vãn Chiếu nghe vậy thì liếc mắt nhìn Hà Tứ Hải bên cạnh.

Nhưng mà Hà Tứ Hải cũng không hề để ý, đang cúi đầu lau miệng cho Uyển Uyển.

Một miếng bánh gato nhỏ, ăn đến lem hết cả mặt.

Nhóc con này đặc biệt dính Hà Tứ Hải, lại không cần đi nhà trẻ, đương nhiên là hắn đi đâu nàng cũng đều muốn theo.

Hà Tứ Hải cũng kệ nàng, có nàng ở đây, có lúc muốn đi đâu đó cũng thuận tiện hơn rất nhiều.

"Hà tiên sinh, Lưu tiểu thư, tôi có phải là đến muộn rồi hay không?" Đúng lúc này, lại có một người đi vào từ bên ngoài quán cà phê.

"Không có, chúng tôi cũng là vừa tới." Lưu Vãn Chiếu vội vàng bảo đối phương ngồi xuống, đồng thời còn giới thiệu Tiền Tuệ Ngữ cho Đinh Mẫn.

Hà Tứ Hải vốn còn tưởng rằng nói xong chuyện chính là được.

Cũng không ngờ rằng ba người phụ nữ lại bắt đầu nói sang chuyện khác.

Đầu tiên là nói một chút về chuyện quỹ hội, sau đó chậm rãi đã biến thành chuyện túi xách, chuyện mỹ phẩm, thậm chí còn nói đến chuyện bát quái của minh tinh…

Điều khiến cho Hà Tứ Hải rất ngạc nhiên chính là, Đinh Mẫn vậy mà lại có thể nói chuyện cùng với các nàng.

Bởi vì ở trong ấn tượng của Hà Tứ Hải, Đinh Mẫn rất ít khi trang điểm, về phần túi xách hàng hiệu thì lại càng ít.

Hà Tứ Hải quên mất, cha nuôi của Đinh Mẫn cũng vô cùng có tiền, hơn nữa đối với Đinh Mẫn cũng rất tốt, từ nhỏ đến lớn đều cho nàng không ít tiền tiêu vặt.

Nhưng mà sau khi ra ngoài làm việc, bởi vì tính đặc thù của công việc, nàng mới cất hết những túi xách và mỹ phẩm kia đi.

Uyển Uyển đã sớm ăn hết miếng bánh gato nhỏ kia rồi, đang nhàm chán mà vung vẩy chân ngắn nhỏ.

"Các người nói chuyện đi, bọn anh đi trước đây." Hà Tứ Hải đứng lên rồi nói.

"Đi đi, đi đi." Lưu Vãn Chiếu vô tình vung vung tay.

"Muốn anh để xe lại cho em không?" Hà Tứ Hải hỏi.

"Tôi lái xe tới, đợi lát nữa lái xe của tôi là được." Tiền Tuệ Ngữ nói.

Hà Tứ Hải nghe vậy thì không nói cái gì nữa.

"Nhưng mà anh không đi nhìn phòng với bọn em sao?" Lưu Vãn Chiếu nói.

"Không cần, chính em cảm thấy tốt liền được rồi." Hà Tứ Hải nói.

Các nàng ngày hôm nay có hẹn mấy với mấy người trung gian bất động sản, chuẩn bị tìm một nơi để làm chỗ làm việc.

"Vậy được rồi, cảnh sát Đinh ngày hôm nay có rảnh hay không? Có muốn đi xem với chúng tôi một chút hay không, buổi trưa vừa lúc cùng nhau ăn một bữa cơm luôn." Lưu Vãn Chiếu quay đầu lại hỏi Đinh Mẫn.

"Có thể nha, ngược lại tôi ở bên trong cục cũng rất tẻ nhạt, chạy qua chạy lại với các người vậy." Đinh Mẫn nói.

"Ồ, chuyện kia. . ." Tiền Tuệ Ngữ có chút ngoài ý muốn.

Nàng vốn muốn nói là làm cảnh sát đều nhàn như thế sao?

Thế nhưng chợt nhớ tới các nàng mới là lần thứ nhất gặp mặt, nói như vậy không quá thích hợp cho lắm.

"Công việc của tôi chủ yếu là phối hợp với Tứ Hải, tạo mối quan hệ với Lưu tiểu thư cũng là một trong những công việc của tôi nha."

Đinh Mẫn cũng không giấu diếm, trực tiếp nói.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment