Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 1151 - Chương 1151: Thế Giới Ngũ Phương.

Chương 1151: Thế Giới Ngũ Phương. Chương 1151: Thế Giới Ngũ Phương.

Từ giọng nói như vang vọng toàn bộ thế giới và sự khác thường trên người bọn họ, bọn họ có thể khẳng định trăm phần trăm là vùng thế giới này đã bị đối phương khống chế hoàn toàn. Bọn họ càng không dám có một chút tâm tư nào, chỉ có thể yên lặng chờ đợi sự sắp xếp của vận mệnh.

"Thượng thần, ngài có vấn đề gì thì cứ hỏi tôi, tôi thực ra đã ở trong thế giới này cực kỳ lâu."

Vẫn là ông lão kia mở miệng nói chuyện đầu tiên, nhưng mà trong giọng nói của hắn lại tràn đầy hiu quạnh.

"Đi vào rồi nói đi." Hà Tứ Hải nhìn về phía cung điện phía sau bọn họ.

"Mời ngài." Ông lão vội vàng đi trước dẫn đường.

Mọi người vội vàng tránh ra.

Ba người theo ông lão, lại đi qua một bậc thang, lúc này mới đến Ngũ Phương Điện.

Ngũ Phương Điện cũng không phải là được trang trí giống như hoàng cung như Hà Tứ Hải tưởng tượng, trái lại nhìn càng giống như là một tòa miếu thờ.

Đặc biệt là ở trung tâm cung điện, dĩ nhiên lại cung phụng một tảng đá lớn.

Đây chính là một khối đá bình thường, Hà Tứ Hải liếc mắt nhìn một cái liền không nhìn nữa, sau đó để Uyển Uyển xuống.

"Em đưa Uyển Uyển ra ngoài đi dạo một chút đi." Hà Tứ Hải nói với Lưu Vãn Chiếu vẫn luôn đi theo phía sau.

Hắn đã khống chế thế giới này một cách hoàn toàn, cũng không sợ các nàng gặp phải nguy hiểm gì.

Lưu Vãn Chiếu yên lặng mà gật gật đầu.

Sau đó dắt Uyển Uyển đi tới một bên, đánh giá cách trang hoàng bên trong cung điện.

Dù sao ngoại trừ tảng đá lớn ở chính giữa ra, hai bên còn có rất nhiều văn bia, đồ vật....

Ánh mắt Hà Tứ Hải rơi xuống trên người ông lão.

Ông lão lập tức nhận ra, thi lễ với Hà Tứ Hải một cái rồi nói: "Lão hủ là Kim Trường Canh, thượng thần có vấn đề gì thì cứ việc hỏi."

"Nói cho tôi nghe một chút về mảnh thế giới này và chủ nhân của thế giới này."

Kim Trường Canh nghe vậy cũng không che giấu, đương nhiên hắn cũng không dám che giấu gì.

"Đây là thế giới Ngũ Phương, chính là truyền thừa thượng cổ của Sơn Thần núi Thái Hành..."

Theo lời nói của Kim Trường Canh, dường như có một bức tranh lâu đời đang chậm rãi mở ra ở trước mặt Hà Tứ Hải.

Lưu Vãn Chiếu và Uyển Uyển không biết đã quay lại từ lúc nào, ở bên cạnh lẳng lặng nghe.

Có người nói Sơn Thần núi Thái Hành chính là một viên Thần Thạch trên núi Thái Hành đắc đạo vào thời đại thượng cổ, trời sinh đã rất mạnh mẽ.

Nhưng mà Sơn Thần núi Thái Hành lại tự mình nói, Thần chính là hậu nhân của Đại Nghệ.

Là thật hay giả đều không biết được.

Mà thế giới Ngũ Phương này là một trong những truyền thừa thượng của Sơn Thần núi Thái Hàn, Kim Trường Canh cũng không rõ ràng về lai lịch cụ thể cho lắm.

Sơn Thần núi Thái Hành tổng cộng có bảy con trai ba con gái, mười ba vị phu nhân.

Phượng Cửu chính là một trong mười ba vị phu nhân của Sơn Thần núi Thái Hành, nhưng mà nàng không phải là thứ chín, mà là phu nhân thứ mười một, cũng là một trong những vị phu nhân được sủng ái nhất. Bản thể của nàng là một con chim trĩ có huyết mạch Phượng Hoàng.

Đây là chuyện mà Hà Tứ Hải hoàn toàn không nghĩ tới.

Đại kiếp thiên địa năm đó, Sơn Thần núi Thái Hành mang theo vợ con trốn vào thế giới Ngũ Phương, vốn tưởng rằng có thể chạy trốn được thiên phạt.

Nhưng mà không còn tín đồ thì thần lực chẳng khác gì lục bình không rễ, cộng với sự trừng phạt của thiên đạo, hắn mất đi quyền hạn. Thần khu bị quy tắc quyền hạn nhuộm dần trong thời gian dài bắt đầu tan vỡ, thần linh càng mạnh mẽ thì tốc độ tan vỡ lại càng nhanh.

Cho nên Sơn Thần núi Thái Hành vẫn không thể chạy trốn, tình huống của những vợ con khác đều tương tự như thế.

Chỉ có con trai thứ bảy Huyền Hỉ vừa mới ra đời không lâu, thần lực nhỏ yếu, còn không có tín đồ, cũng không có quyền hạn nên mới trốn được một kiếp.

Mà bà lão bị Hà Tứ Hải giết chết chính là người nuôi nấng Huyền Hỉ, là vú em của Huyền Hỉ, khó trách lại có xưng hô con- ta.

Mà khối đá được cung phụng bên trong cung điện này trên thực tế chính là một trong những tảng đá bản thể của Sơn Thần núi Thái Hành sau khi tan vỡ.

Hà Tứ Hải có chút bừng tỉnh, hắn đang nghĩ tại sao bọn họ lại cung phụng một khối đá bình thường.

Bởi vì không ai giáo dục, cũng không có tín đồ, cho nên vẫn rất là nhỏ yếu.

Cho nên Huyền Hỉ hoàn toàn dựa vào huyết mạch thiên phú và vài món bảo vật mà các bậc cha chú anh em để lại.

Nghe nói tới đây, Hà Tứ Hải cảm giác rất khó chịu, cái này gọi là nhỏ yếu?

Nhỏ yếu như thế còn có thể suýt lấy mạng của hắn?

Nhưng mà từ đó có thể biết được các bậc trưởng bối của Huyền Hỉ đều mạnh mẽ như thế nào.

Về phần vị phu nhân thứ mười một kia, lúc trước bởi vì được Sơn Thần núi Thái Hành sủng ái cho nên hắn có lập đền miếu, thu thập tín đồ cho nàng.

Nhưng sau khi thành thần không lâu, liền nghênh đón đại kiếp thiên địa, bởi vì nhỏ yếu nên mới tránh thoát được một kiếp.

Cho nên "Hai nhà" lúc đó có lui tới.

Sau khi phát hiện phu nhân thứ mười một ngã xuống và Phượng Hoàng Tập biến mất mới có những việc sau này.

Kim Trường Canh vốn là một người tu đạo, vì cầu trường sinh, có cơ duyên đi tới thế giới Ngũ Phương.

Hắn đúng là trường sinh rồi, nhưng mà lại không được tiêu dao, không được tự tại, trường sinh này còn là trường sinh sao?

Chính hắn cũng không biết được.

Hắn đã quên mất mục đích sống của mình rồi.

Cuối cùng, Kim Trường Canh hỏi dò Hà Tứ Hải, muốn xử lý mấy "Người" bọn họ như thế nào.

Hà Tứ Hải nghe vậy thì nhíu mày, lộ ra vẻ do dự.

Bởi vì hắn nghe ra một vấn đề từ bên trong lời nói của Kim Trường Canh.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment