Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 1217 - Chương 1217: Mơ Màng.

Chương 1217: Mơ Màng. Chương 1217: Mơ Màng.

Hà Tứ Hải muốn giới thiệu Đỗ Thiến Thiến cho La Hoan, muốn thông qua hắn để hoàn thành nhiệm vụ.

Nếu không phải hắn đã có bạn gái thì đã tự mình lên rồi.

Về phần La Hoan có thể đem lại cho Tống Thiến Thiến một hồi yêu đương ngọt ngào hay không, Hà Tứ Hải cũng không có cân nhắc quá nhiều.

Bởi vì hắn cũng không cân nhắc đến việc có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không.

Tuy rằng người tiếp dẫn trợ giúp người chết hoàn thành tâm nguyện, thế nhưng điều kiện cũng vô cùng rộng rãi, có thể từ chối tiếp nhận, cũng có thể không cần hoàn thành, đều sẽ không có bất kỳ trừng phạt gì.

Ví dụ như hắn năm ngoái có tiếp nhận một tâm nguyện, đến hiện tại đều còn không hoàn thành, đương nhiên là hắn không chủ động đi hoàn thành, cũng không có trừng phạt gì.

Tâm nguyện này chính là của nữ quỷ Ngô Hương gặp phải ở Kim Lăng. Tâm nguyện của nàng là hi vọng Hà Tứ Hải giúp nàng tìm ra phượng đầu sai bị mất, nàng nguyện lấy rương chứa đầy bảo vật ra làm thù lao. (Chương 553)

Thế nhưng Hà Tứ Hải luôn cảm thấy nàng bụng dạ khó lường, hơn nữa phượng đầu sai là vật nhỏ, trải qua nhiều năm như vậy, cũng không dễ tìm, cho nên vẫn luôn để đó không hoàn thành.

Mà Ngô Hương cũng không tìm đến hắn, là bởi vì nàng bị vây ở sông Tần Hoài, Kim Lăng, không thể rời bỏ nơi đó, cũng không được giải thoát.

Nhưng mà, nghe Hà Tứ Hải nói giới thiệu cho mình một người bạn gái, La Hoan vẫn lộ ra vẻ nghi hoặc.

Bởi vì hắn biết quan hệ giữa người với người của Hà Tứ Hải còn đơn giản hơn so với hắn, hắn cơ bản đều biết mấy người mỹ nữ có quan hệ tốt với Hà Tứ Hải.

Hắn suy nghĩ một chút, sau đó hoảng sợ hỏi: "Anh sẽ không giới thiệu Đinh Mẫn cho tôi đó chứ? Tuyệt đối không nên nha, nàng đánh nhau còn lợi hại hơn chị tôi."

Hà Tứ Hải liếc hắn một cái, "Nghĩ cái gì đó? Anh xứng với nàng sao?"

La Hoan: …

Nếu như người khác nói như vậy, La Hoan nhất định sẽ đáp trả đối phương, nhưng đây là Hà Tứ Hải nói, hắn cũng chỉ có thể kìm nén.

Nhìn vẻ mặt hắn không sảng khoái, Hà Tứ Hải cũng có chút buồn cười.

"Tôi đảm bảo với anh, cô gái mà tôi giới thiệu cho anh nhất định là rất đẹp, ừm, hoặc có thể nói là đáng yêu. Tuy rằng nàng đã hai mươi hai tuổi, nhưng trời sinh gương mặt trẻ con."

"Mặt trẻ con? Vậy trong này thì sao? Sẽ không là máy tính bảng đó chứ?" La Hoan ra hiệu ở trước ngực.

"Yên tâm, trước lồi sau vểnh, ngoại trừ hơi thấp một chút thì không có các khuyết điểm khác."

"Mặt trẻ con ngực bự sao?" Hai mắt La Hoan sáng lên, lộ ra vẻ vui mừng.

"Tôi đã nói với anh, chỉ là bảo anh nói chuyện yêu đương với nàng một hồi, anh cũng không thể làm gì chuyện xấu xa? Đương nhiên nếu như anh tình tôi nguyện thì tôi cũng quản không được, nói chung anh không thể cưỡng ép."

"Tôi là hạng người như vậy sao?" La Hoan lớn giọng nói.

Hà Tứ Hải: →_→

"Ánh mắt đó của anh là có ý gì, anh là đang hoài nghi nhân phẩm của tôi sao?"

"Không có, nhưng mà anh có muốn cưỡng ép cũng vô dụng." Hà Tứ Hải bỗng nhiên nghĩ đến, Đỗ Thiến Thiến là quỷ, nếu như thật sự cưỡng ép, nàng biến thành quỷ thì La Hoan liền không có cách nào rồi.

"Có ý gì, anh là đang coi rẻ người ta sao?" La Hoan lập tức kêu lên.

Giống như là bị sỉ nhục rất lớn.

"Vậy anh hi vọng tôi coi trọng hay là xem thường đây?"

" y..."

"Nàng thật sự xinh đẹp giống như anh nói sao?" La Hoan chủ động đổi chủ đề.

Hà Tứ Hải gật gật đầu.

"Vậy tôi đã từng gặp hay chưa?"

La Hoan bắt đầu nhớ lại, lúc Hà Tứ Hải cầu hôn đã gọi những người có quan hệ tốt đến, trong ấn tượng thật giống như không có cô gái như vậy, nếu không hắn không thể không chú ý tới được.

Hà Tứ Hải gật gật đầu, lại lắc đầu.

"Có ý gì?" La Hoan gãi gãi gò má, nghi hoặc hỏi.

"Vừa nãy anh không phải đã từng gặp rồi sao? Chỉ có điều anh không nhìn thấy nàng, thế nhưng nàng nhìn thấy anh." Hà Tứ Hải nói.

"Anh… Anh… Nàng … Nàng…"

La Hoan một mặt giật mình, lắp ba lắp bắp.

"Đúng, chính là như anh nghĩ." Hà Tứ Hải nói thẳng.

"Đại ca, nàng là quỷ đó. Anh giới thiệu cho tôi làm gì, tôi lại không đắc tội anh, tôi không quen có được hay không?" La Hoan nói với vẻ mặt như đưa đám.

"Quỷ không có đáng sợ như anh nghĩ, mỗi một con quỷ mà anh e ngại đều là người mà người khác sáng nhớ chiều mong."

La Hoan nghe vậy, nhớ tới chị gái La Thanh Thần.

Nhưng rất nhanh hắn đã phản ứng lại, vội vàng lắc lắc đầu, kém chút bị dao động rồi.

Chuyện lúc trước bị lão quỷ nhập vào người vẫn còn rõ ràng ở trước mắt.

Loại cảm giác bị nhốt ở trong bóng tối, muốn sống không được, muốn chết không xong kia, hắn không muốn tiếp tục nghĩ đến nữa.

Hiện tại anh nói với tôi quỷ không khủng bố?

"Tôi lại không ép anh phải gặp, tùy anh thôi. Anh nghĩ đến Hứa Tiên rồi ngẫm lại Ninh Thải Thần một chút xem, người trẻ tuổi đều nên dũng cảm đột phá chính mình."

La Hoan: ...

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment