"Được." Đinh Mẫn nói xong thì vội vàng rời đi.
Hà Tứ Hải không thể bắn tên không đích, nếu đã nói như vậy chắc chắn là có vấn đề gì đó rồi.
"Nhớ gọi điện thoại cho tôi." Hà Tứ Hải lớn tiếng nói.
"Biết rồi."
Bởi vì Hà Tứ Hải nhắc nhở, Đinh Mẫn cũng nhớ tới chuyện trước kia mà mình vẫn không để ý, dù sao nàng còn trẻ, thân thể xuất hiện một chút không khỏe cũng không đáng để ý.
Hà Tứ Hải tuy rằng nhận được thần lực, thế nhưng thần lực của hắn là "Mượn" dùng, cho nên không phải lúc nào cũng duy trì trạng thái gia trì thần lực.
Mà vừa nãy hắn phát hiện vấn đề thân thể của Đinh Mẫn chủ nếu tới từ kiến thức y học của Tề Nguyên Hà.
Vừa rồi tư thế Đinh Mẫn đứng dậy bước đi có chút không đúng.
Hắn lại dùng thần lực quan sát, quả nhiên phát hiện trên thân thể của nàng xuất hiện một tia khí xám bại, không khỏi mà lên tiếng nhắc nhở nàng.
Sau khi tách ra cùng Đinh Mẫn, Hà Tứ Hải lại đi gặp mặt La Hoan.
"Phạm Hồng Ba tiến triển thế nào rồi?" Sau khi nhìn thấy La Hoan, Hà Tứ Hải trực tiếp hỏi.
Gần đây Đỗ Thiến Thiến và Phạm Hồng Ba từng có mấy lần "Ngẫu nhiên gặp mặt".
La Hoan nghe vậy thì thở dài, "Tôi hiện đang lo lắng hắn thật sự rơi vào trong, sau khi biết chân tướng nhất định sẽ giết tôi."
"Không sao, nếu như hắn giết anh, tôi sẽ giúp anh được đầu thai tốt." Hà Tứ Hải an ủi.
La Hoan: ...
Có ai an ủi người khác như thế sao?
"Anh, tôi là nói thật, tôi cảm thấy Hồng Ba thật sự thích Đỗ Thiến Thiến."
La Hoan cũng cảm thấy rất bất ngờ, lẽ ra chuyện tình cảm của Phạm Hồng Ba cũng coi như phong phú, làm sao sẽ bởi vì "Ngẫu nhiên gặp" mấy lần đã mê muội người ta được?
Cho nên hắn hơi nghi ngờ mà nhìn Hà Tứ Hải, hoài nghi có phải là hắn giở trò gì hay không.
"Không có bất kỳ quan hệ gì với tôi cả, có lẽ hai người bọn họ thật sự có duyên." Hà Tứ Hải nói.
"Nhưng mà Đỗ Thiến Thiến sớm muộn gì cũng sẽ rời khỏi Hồng Ba. Tôi thật sự lo lắng hắn không thoát ra được, tính cách của Hồng Ba có lúc có chút cứng nhắc. Nếu như vậy thì tội của tôi sẽ càng lớn hơn, hơn nữa chúng ta làm như vậy có phải là không tốt lắm hay không?" La Hoan nói với vẻ mặt ủ rũ.
Hà Tứ Hải xem như là nhìn ra rồi, lời nói của tên này mang thâm ý.
"Cho nên ý của anh là, chúng ta thẳng thắn với hắn?" Hà Tứ Hải hỏi.
"Đúng, đúng, vẫn là nói cho... Ạch..."
Nhìn thấy ánh mắt của Hà Tứ Hải, La Hoan ngượng ngùng nở nụ cười, biết trò vặt của mình bị nhìn thấu.
"Đây không phải là đang trưng cầu ý kiến của anh hay sao."
"Cũng không phải là không được, nhưng mà… Quên đi, anh liên hệ hắn đi, chúng ta gặp mặt nói chuyện."
Về phần sau khi Phạm Hồng Ba biết chân tướng, có thể làm cho chút tình cảm này chết từ trứng trong nước hay không, Hà Tứ Hải cảm thấy cũng là chuyện bất đắc dĩ.
Giống như La Hoan nói, bọn họ làm như vậy quả thực có chút không thích hợp, biết rõ tình cảm không có kết cục.
Bọn họ có thể xem như việc không liên quan tới mình, sau khi Đỗ Thiến Thiến hoàn thành tâm nguyện phủi mông một cái rồi rời đi, trở về Minh Thổ, vậy người kia phải sống thế nào bây giờ? Nếu như thật sự không thoát ra được từ chút tình cảm này thì phải làm sao bây giờ?
Cho nên Hà Tứ Hải mới đồng ý với La Hoan.
"Bây giờ?" Nhận được điện thoại của La Hoan, Phạm Hồng Ba cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Hắn ngày hôm nay đã đồng ý với cha, chuẩn bị đến công ty nhà mình nhìn một chút.
"Đúng, không chỉ có tôi, Hà đại ca cũng ở đây." La Hoan vội vàng nói.
"Tiếp dẫn đại nhân?"
"Người mà tôi gọi Hà đại ca còn có thể là ai?"
"Gửi địa chỉ cho tôi, tôi tới ngay." Phạm Hồng Ba nói xong, trực tiếp cúp điện thoại.
"Đã nói với anh rồi, đừng gọi tôi là đại ca. Anh lớn tuổi hơn tôi đó, đều nói mấy lần rồi, sao anh lại không nghe lọt tai vậy?"
"Vậy tôi phải gọi anh như thế nào?"
"Gọi tôi Tứ Hải là được rồi."
"Biết rồi, Tứ Hải."
La Hoan nghe vậy lập tức sửa lại xưng hô, cực kỳ mượt, xem ra đã sớm chờ rồi.
Sau khi gửi tin nhắn xong La Hoan đang chuẩn bị cất điện thoại di động thì tiếng chuông lại vang lên.
"Điện thoại của Ninh Đào Hoa." La Hoan cũng hơi kinh ngạc, nhưng mà vẫn nhận nghe điện thoại, nói chuyện hai câu liền cúp.
"Ninh Đào Hoa chuẩn bị trở về, hỏi tôi có muốn đi cùng hay không. Tôi nói đang ở cùng anh, nàng nói sẽ lập tức tới đây."
"Tới thì tới đi, vừa vặn tôi tiễn nàng cũng thuận tiện hơn, anh có muốn đi cùng luôI không?"
"Đương nhiên." La Hoan nghe vậy lập tức hưng phấn đáp.
Hắn đã sớm muốn trải nghiệm bản lĩnh chớp mắt đi ngàn dặm kia từ lâu rồi.
Tuy rằng Ninh Đào Hoa gọi đến sau.
Thế nhưng nàng đến còn nhanh hơn Phạm Hồng Ba, đợi gần mười phút đã thấy người đến rồi.
"Hai người các người ở đây làm gì?" Ninh Đào Hoa kỳ quái nhìn bốn phía.
Hai người đàn ông cùng nhau uống cà phê trong tiệm cà phê, nhìn thế nào cũng đều có chút không bình thường.
"Tôi còn có một người bạn muốn tới, cô muốn uống chút gì không?" La Hoan đưa tay gọi người phục vụ.
"Cho tôi một chén Latte đi." Ninh Đào Hoa kéo cái ghế ra, ngồi xuống ở bên cạnh Hà Tứ Hải.
La Hoan liếc mắt nhìn chỗ ngồi trống trơn bên cạnh mình, thở dài thật sâu.
------
Dịch: MBMH Translate