Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 138 - Chương 138: Tâm Nguyện Kỳ Hoa.

Chương 138: Tâm Nguyện Kỳ Hoa. Chương 138: Tâm Nguyện Kỳ Hoa.

Đinh Mẫn đưa Hà Tứ Hải đến chỗ lên xe vào buổi sáng.

Sau đó nàng liền lái xe quay về cục.

Mà Hà Tứ Hải cũng không vội vàng trở lại, mà là nhìn về con quỷ hói theo phía sau hắn.

Con quỷ này tìm Hà Tứ Hải xin giúp đỡ hoàn thành tâm nguyện, đương nhiên cũng không dám ẩn giấu, tự giới thiệu bản thân mình.

Thì ra hắn tên là Vu Hải Đông, là một lập trình viên của một công ty game tại Hợp Châu. Bởi vì thường xuyên tăng ca, mấy ngày trước chết đột ngột trong lúc làm việc.

Công ty vì để tránh bị ảnh hưởng, đã bồi thường cho ba mẹ hắn một số tiền lớn. Ba mẹ hắn có một khoản tiền này, cộng với tích góp những năm này của hắn, đã có thể cải thiện được cuộc sống.

Trong nhà còn có một em trai và một em gái, trong nhà tuy rằng bi thương vì chuyện hắn đột nhiên qua đời, nhưng ảnh hưởng cũng không phải là rất lớn. Vu Hải Đông hẳn là nên yên tâm đi tới Minh Thổ mới đúng.

Nhưng mà hắn có một tâm nguyện rất mãnh liệt, đó chính là hi vọng Hà Tứ Hải giúp đỡ xóa bỏ toàn bộ tài liệu học tập trên máy chủ của công ty.

"Tài liệu học tập?"Hà Tứ Hải chớp mắt một cái liền phản ứng lại.

"Anh lưu giữ tư liệu trong máy chủ sao?" Hà Tứ Hải kỳ quái hỏi, máy tính trong nhà không tốt sao?

"Chủ yếu là thời gian ở công ty dài hơn nhiều so với thời gian ở nhà. Hơn nữa, không gian lưu trữ của máy chủ công ty lớn, tốc độ vừa nhanh, lại do tôi độc lập quản lý, vừa an toàn lại thuận tiện." Vu Hải Đông giải thích.

Đương nhiên, đây chính là máy chủ cục bộ của công ty, mà không phải là máy chủ đám mây. Dù sao thứ đồ chơi kia tính phí dựa trên dung lượng và lưu lượng. Nếu như thật sự lưu giữ trên đó có lẽ những người khác sẽ không phát hiện ra được, nhưng tài vụ nhất định có thể cảm giác được, dù sao thì chi phí cũng gia tăng.

"Cho nên anh muốn tôi làm thế nào?" Hà Tứ Hải quyết định nhận nhiệm vụ này.

Chủ yếu là thù lao của Vu Hải Đông khiến cho Hà Tứ Hải động lòng.

Thù lao của Vu Hải Đông chính là kỹ thuật lập trình máy tính của hắn.

Nếu như năm đó Hà Tứ Hải không thôi học, chỉ sợ đã đăng ký chuyên ngành khoa học máy tính rồi.

Hắn vẫn cảm thấy rất hứng thú đối với kỹ thuật lập trình, chính mình còn tự học được một ít, có thể viết "Hello Word".

Hơn nữa nhìn đầu tóc thưa thớt của Vu Hải Đông, có thể thấy năng lực lập trình của hắn hẳn là không kém.

"Không cần đến công ty, chỉ cần một chiếc máy tính kết nối internet. Tôi có thể đăng nhập vào máy chủ từ xa." Vu Hải Đông nói.

Chuyện này thì dễ thôi, tuy rằng trong nhà Hà Tứ Hải không có máy tính, thế nhưng hắn nhớ cách đó không xa có một quán net.

Thế là Hà Tứ Hải đi thẳng đến quán net.

Quán net nhìn rất xa hoa, đẹp đẽ hơn quán net ở quê nhà hắn nhiều, không chỉ cung cấp các loại đồ uống mà còn cung cấp cà phê, trà, trà sữa và trái cây.

Đương nhiên giá cả lên mạng cũng không rẻ, tám tệ một giờ, thế nhưng có thể xung hội viên, một trăm lên xung, xung một trăm đưa một trăm.

Tất cả đều là trò lừa, Hà Tứ Hải đang móc ra hai mươi tệ dưới sự đề cử cực lực của nhân viên phục vụ.

Đầu tiên cần một công cụ quản lý FTP. . .

Hà Tứ Hải thao tác theo sự nhắc nhở của Vu Hải Đông, hắn không phải máy tính tiểu Bạch, đã là niên đại nào rồi, có mấy người trẻ tuổi mà không biết máy tính chứ?

"Hiện tại chỉ cần điền IP, tên người dùng và mật khẩu, kết nối với máy chủ và xóa bỏ tệp tài liệu là được." Vu Hải Đông vui vẻ nói.

Hà Tứ Hải cũng thật vui vẻ, nhiệm vụ này cũng quá đơn giản rồi?

Nhưng mà. . .

Sau khi điền tất cả vào, nhưng vẫn nhắc nhở thất bại liên tiếp.

"Anh có phải là nhớ lầm mật khẩu rồi hay không?" Hà Tứ Hải hỏi.

"Không thể nhớ lầm, chỉ có hai khả năng. Một là quyền hạn tài khoản của tôi bị xoá bỏ rồi, một khả năng khác chính là mật khẩu bị đổi rồi."

Tuy Vu Hải Đông có quyền hạn quản lý máy chủ, nhưng cũng không phải quyền hạn tối cao. Chỗ của lãnh đạo còn có một quyền hạn cao hơn, chính là vì phòng ngừa lập trình viên nghỉ việc chạy trốn, xóa tệp, khóa máy, sửa chữa quyền hạn.

Hiện tại nếu như không đăng nhập được, cũng không biết liệu có phải lãnh đạo đã phát hiện ra những tài liệu học tập kia của hắn rồi hay không.

"Tôi không hiểu nổi, anh tại sao cứ nhất định phải xóa, để cho lập trình viên tiếp theo học tập không được sao?"

"Anh không hiểu." Vu Hải Đông có vẻ vô cùng ủ rũ.

"Toàn bộ đều xong rồi, mọi người biết rồi, sau này sao còn có thể gặp người được đây?" Vu Hải Đông nói với vẻ mặt đưa đám.

Hà Tứ Hải có chút muốn cười, anh đều biến thành quỷ rồi, còn gặp người nào nữa.

"Lý Nhược Hoa khẳng định cũng biết rồi." Vu Hải Đông ôm mặt nói.

Sau đó cả người bắt đầu chui xuống dưới bàn máy tính, ngược lại hắn là quỷ, nơi nào cũng có thể xuyên qua.

"Anh làm gì thế? Còn có Lý Nhược Hoa là ai?" Hà Tứ Hải đưa lôi hắn đi ra.

"Lý Nhược Hoa là nhân viên mỹ thuật của công ty." Vu Hải Đông nói.

"Chỉ đơn giản là nhân viên mỹ thuật? Nói nhanh một chút, nếu không tôi giúp anh thế nào đây?"

Vu Hải Đông nhăn nhó nửa ngày, cuối cùng nói ra nguyên nhân.

Lý Nhược Hoa quả thực là nhân viên mỹ thuật của công ty bọn họ, nhưng cũng là đối tượng thầm mến của Vu Hải Đông.

Làm việc với nhau bốn, năm năm nhưng hắn vẫn không dám biểu lộ, năm ngoái họp hằng năm hắn mượn rượu bày tỏ với người ta, lại bị từ chối tại chỗ, thì ra người ta đã có một bạn trai từ năm trước rồi.

Thế nhưng Vu Hải Đông vẫn nhớ mãi không quên đối với Lý Nhược Hoa.

Bên trong tài liệu học tập của hắn có rất nhiều ảnh hắn chụp trộm. Lúc tăng ca thường ngày hoặc là trời tối người yên, hắn sẽ mở ra xem.

Bản này cũng không có gì, nhưng sau một quãng thời gian, hắn cảm thấy chỉ nhìn ảnh và mấy cái video qua ống kính đã không thể thỏa mãn hắn nữa rồi.

Thế là len lén lợi dụng phần mềm đổi đầu, đổi một vài nội dung bên trong tài liệu học tập.

"Phần mềm đổi đầu là cái gì?" Hà Tứ Hải dù được học, cũng không hiểu nổi.

Chờ sau khi biết, hắn chỉ muốn nói, người thành phố đúng là biết chơi.

"Hiện tại tất đã đều xong rồi." Chờ nói xong, Vu Hải Đông tiếp tục bày ra bộ dạng khóc lóc thảm thiết.

Nếu như thật sự bị phát hiện rồi, danh tiếng của Vu Hải Đông ở trong công ty tuyệt đối sẽ bị hủy hoại, cho dù đã chết rồi, sợ là đều sẽ bị đem ra quất roi mấy lần.

Chủ yếu nhất chính là, Vu Hải Đông sợ những video đổi đầu kia bị lan truyền đi, chuyện này nhất định sẽ tạo thành thương tốn rất lớn đối với Lý Nhược Hoa.

"Anh cũng đừng vội, anh không nên quên hiện tại anh là quỷ. Anh về công ty nhìn một chút xem có phải là thật sự bị phát hiện rồi hay không. Nếu như còn không có thì anh cũng có thể nghĩ chút biện pháp, xem có thể lấy được tài khoản và mật khẩu mới hay không." Hà Tứ Hải suy nghĩ một chút rồi nói.

"Đúng vậy, tại sao tôi lại không nghĩ tới chứ, tôi hiện tại sẽ trở về ngay."

Vu Hải Đông mới vừa rồi còn vẻ mặt như đưa đám lập tức trở nên hưng phấn.

"Các tệp tài liệu của tôi đều được mã hóa, cho dù có chạy tự điển thì cũng phải chạy mấy ngày, khẳng định không nhanh như vậy." Vu Hải Đông nói với vẻ đầy hy vọng.

Nói xong xoay người liền muốn chạy ra ngoài.

Đi chưa được mấy bước thì giống như nhớ tới cái gì đó, lại xoay người nói với Hà Tứ Hải: "Cảm ơn tiếp dẫn đại nhân, tôi đi xem một chút, làm lỡ thời gian của ngài rồi rồi."

"Đi đi, nhưng mà tôi nhắc nhở anh một câu. Tuy rằng anh hiện tại là quỷ, không có trở ngại, thế nhưng anh cũng không thể lợi dụng năng lực này, nổi lên một số tà tâm, làm một số chuyện trước đây không dám làm? Tuy rằng tôi sẽ không trừng phạt anh vì chuyện đó, thế nhưng sau khi anh đi Âm Thế thì nhất định sẽ thanh toán cùng anh." Hà Tứ Hải cảnh cáo.

"Chuyện trước đây không dám làm?" Vu Hải Đông nghe vậy thì sửng sốt một chút.

Sau đó phản ứng lại, nói với vẻ rất tức giận: "Tiếp dẫn đại nhân, anh coi tôi là hạng người gì vậy. Tuy tôi thầm mến Lý Nhược Hoa, nhưng tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì xấu xa đối với cô ấy."

"Có đúng không?" Hà Tứ Hải có chút không tin.

Có chuyện đổi đầu ở trước, lời này thực sự là không có sức thuyết phục chút nào.

Nhưng mà, Hà Tứ Hải không quản nổi chuyện này. Nếu như thật sự có chuyện gì thì lúc hắn trở về Minh Thổ sẽ bị xử phạt theo các quy tắc của Minh Thổ.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment