Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 144 - Chương 144: Tài Liệu Học Tập.

Chương 144: Tài Liệu Học Tập. Chương 144: Tài Liệu Học Tập.

"Oa, nơi này thật là đẹp." Huyên Huyên nhìn trên đường đều là đèn lồng màu đỏ.

Rồi lại nhìn cái trên tay của mình một chút, nhìn thế nào cũng đều cảm thấy không đáng chú ý.

"Đi thôi, chúng ta đi tìm Thường Tuấn Khải trước." Hà Tứ Hải nhắc nhở.

Sau đó đi vào thôn trấn.

Huyên Huyên vội vàng đi theo.

Chờ vào thôn trấn, phát hiện không chỉ bên ngoài nhìn giống thế gian mà bên trong cũng gần như là nhân gian.

Các loại tiếng rao hàng, tiếng hét to, tiếng náo động xen lẫn, vô cùng náo nhiệt.

Các loại quầy hàng, cửa hàng, tiểu thương, người bán hàng rong đi khắp nơi…rất là náo nhiệt.

Thế nhưng thứ mà bọn họ bán lại là một số thứ Hà Tứ Hải không gọi nổi tên.

Hơn nữa thứ bọn họ dùng để giao dịch không phải là mấy tờ tiền mệnh giá lớn mà người ta thường đốt.

Mà là một loại đồng tiền âm phủ tương tự.

Huyên Huyên mang theo đèn, thất nhiễu bát nhiễu, đi tới bên trong một sân nhỏ phía sau khu phố.

Nhìn dáng vẻ thì chính là một tiểu viện nông gia bình thường.

Hà Tứ Hải đi lên trước, nhẹ nhàng gõ gõ cửa.

Nhưng mà người mở cửa không phải là Thường Tuấn Khải, mà là một ông lão.

"Các người là?" Ông lão nhìn bọn họ nghi hoặc hỏi.

Nhìn vẻ mặt nghi vấn của ông lão, Hà Tứ Hải bỗng nhiên nhớ đến một chuyện.

Một đường này đi tới, bọn họ nhìn thấy vô số quỷ hồn, giống như đều không biết thân phận của hắn.

Phải biết ở Dương Thế, mấy quỷ hồn chỉ cần tiếp xúc hoặc là gặp được hắn thì sẽ lập tức rõ ràng thân phận người tiếp dẫn của hắn.

Cho nên, chỉ có quỷ có tâm nguyện chưa xong mới biết thân phận của hắn? Mà quỷ trở về Minh Thổ thì hầu như đều đã bỏ xuống Dương Thế.

Đương nhiên cũng sẽ không tồn tại tâm nguyện cần hắn hoàn thành, cho nên mới không biết thân phận của hắn.

Nói như vậy cũng có thể nói thông, vậy lần đầu tiên đến Âm Thế, gặp phải ở lão quỷ trên sông Vong Xuyên lại là xảy ra chuyện gì?

"Xin hỏi các người là?" Ông lão hỏi lần nữa.

"Xin hỏi Thường Tuấn Khải có ở đây không?" Hà Tứ Hải hỏi.

"Ai vậy." Trong phòng nghe thấy động tĩnh, một người trẻ tuổi đi ra.

Hắn chính là Thường Tuấn Khải.

Lúc hắn nhìn thấy Hà Tứ Hải, lập tức kinh ngạc nói: "Tiếp dẫn đại nhân, xách đèn đại nhân."

Hà Tứ Hải: ". . ."

"Anh nhận ra chúng tôi?"

Hà Tứ Hải liền cảm thấy kỳ quái, những quỷ khác đều không nhận ra thân phận của bọn họ, vì sao Thường Tuấn Khải nhìn một cái nhận ra thân phận của bọn họ chứ.

Thường Tuấn Khải gật gật đầu.

"Nhìn thấy tiếp dẫn đại nhân, những thứ này lập tức xuất hiện trong đầu của tôi. Nhưng mà tiếp dẫn đại nhân tới tìm tôi là có chuyện gì sao?"

Hà Tứ Hải suy đoán có lẽ có quan hệ với "Khế ước" cùng Đinh Mẫn, dù sao Thường Tuấn Khải cũng là quỷ có liên quan đến "Khế ước".

Thế là Hà Tứ Hải nói lại chuyện đã xảy ra một lần.

Thường Tuấn Khải nghe vậy thì thở dài một tiếng.

Ông lão bên cạnh nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng hắn.

Đây là ông nội của Thường Tuấn Khải.

Thường Tuấn Khải khi còn bé chính là được ông nội bà nội nuôi lớn, tình cảm của bọn họ rất tốt.

Cho nên sau khi chết hắn liền đi thẳng tới Minh Thổ tìm bọn họ, đáng tiếc bà nội đã lên đài Luân Hồi từ lâu.

Thế là Thường Tuấn Khải quyết định trở lại Dương Thế với bọn họ một chuyến, gặp mặt cha mẹ một lần.

Hà Tứ Hải không trì hoãn nữa, dẫn Thường Tuấn Khải lên đường.

. . .

"Cho nên, anh vẫn không lấy được quyền hạn tài khoản và mật khẩu?" Hà Tứ Hải nói với Vu Hải Đông đang mặt mày ủ rũ.

Đây đã là chuyện của buổi chiều hôm sau.

Vu Hải Đông nghe vậy thì ủ rũ lắc lắc đầu.

"Công ty quả thực đã xóa quyền hạn tài khoản của tôi, đã có lập trình viên mới tiếp nhận công việc của tôi. Tôi đã theo dõi hắn, mặc dù biết được tên người dùng mới, nhưng mà mật khẩu trong máy vi tính chỉ hiện thị ***."

Hà Tứ Hải: ". . ."

"Nếu như vậy, sao đến bây giờ anh mới trở về?" Hà Tứ Hải hỏi.

"Tôi không làm cái gì cả." Vu Hải Đông lập tức kích động nói.

"Tôi có nói anh làm gì sao?" Hà Tứ Hải hỏi.

Nhìn ánh mắt sáng quắc của Hà Tứ Hải, Vu Hải Đông nhỏ giọng nói: "Tôi chỉ đi xem cô ấy một hồi, thật sự không làm chuyện gì quá đáng."

Thực sự là vừa đáng thương lại đáng buồn.

Hà Tứ Hải bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

"Vậy bây giờ có biện pháp gì khác để lấy mật khẩu không? Hay là trực tiếp đi tìm lập trình viên mới kia để hỏi?" Hà Tứ Hải hỏi.

"Không cần tìm hắn để hỏi, bởi vì mật khẩu tài khoản được ghi lại ở trên máy tính cục bộ, chỉ cần có thể trực tiếp sử dụng máy tính của hắn là được."

"Thực ra còn có rất nhiều phương pháp, ví dụ như tôi viết một phần mềm tự động phê xử lý, chỉ cần đối phương đăng nhập máy chủ thì sẽ tự động xóa bỏ tài liệu học tập."

"Hoặc là thông qua phương thức đảo ngược cục bộ để tìm kiếm mật khẩu, hoặc là điều khiển từ xa. . ."

Nói tới chuyên ngành của mình, Vu Hải Đông rõ ràng là nói nhiều hơn.

"Được, vậy chờ hắn tan làm thì chúng ta trực tiếp qua máy tính của hắn rồi thao tác một hồi." Hà Tứ Hải nói.

"Nhưng mà hắn vẫn luôn ở đó." Vu Hải Đông lập tức nói.

"Vẫn luôn ở là có ý gì?"

"Chính là hắn vẫn luôn làm việc."

Hà Tứ Hải: ". . ."

"Tôi biết lập trình viên các người tăng ca là chuyện bình thường, thế nhưng lại không có giờ tan làm sao?"

"Đương nhiên không phải, thế nhưng bởi vì người này mới tới, còn liều mạng hơn cả tôi, đã ngủ ở công ty mấy ngày rồi."

"Anh không phải mới trở lại sao? Làm sao biết hắn đã ở công ty mấy ngày rồi?"

"Tôi nghe những người khác nói."

"Vậy cũng tốt, vậy chờ lúc nào hắn ngủ rồi, chúng ta lại đi, được chưa? Hắn sẽ không thể không ngủ, đúng chứ."

"Đúng là không có, công ty có cung cấp giường gấp, mệt mỏi có thể trực tiếp ngủ ở phía trên."

"Công ty của các người đúng là tốt."

"Đúng vậy, công ty chúng tôi rất có nhân tín."

→_→

"Ai, hi vọng hắn nhanh ngủ một chút đi, không thể trì hoãn nữa rồi." Vu Hải Đông nói.

"Vì sao lại nói như vậy?" Hà Tứ Hải cảm thấy có chút kỳ quái, hắn đều không vội, Vu Hải Đông gấp cái gì.

"Bởi vì lập trình viên mới đang phá giải mật khẩu tài liệu học tập của tôi. Nếu như chậm, bị hắn phá giải thành công, vậy thì xong đời rồi." Vu Hải Đông nói xong, trực tiếp xuyên đầu xuống dưới đất.

"Anh thực sự là đáng đời."

Nếu như không vì muốn kỹ năng lập trình của hắn, Hà Tứ Hải cũng không muốn tiếp nhận nhiệm vụ này, chuyện này là sao.

Cũng may vận may của Vu Hải Đông khá tốt, buổi tối hôm đó vị lập trình viên kia không kiên trì thức đêm nữa, mấy lập trình viên tăng ca cũng trở về nhà.

Thế là Hà Tứ Hải mang theo hắn chạy đến một chuyến.

Quy mô công ty của Vu Hải Đông cũng không phải là rất lớn.

Thế nhưng lập trình viên lại có một cái văn phòng tương đối lớn.

Cũng không phải là bởi vì nhiều lập trình viên, mà là bởi vì nhiều đồ, có mấy tấm giường gấp được xếp dựa vào tường.

Mặt khác, bên cạnh còn chất đầy nào là thùng Coca, cà phê, mì, bánh sữa nhỏ…

Ngược lại, đồ trên bàn của bọn họ rất ít, bình thường ngoại trừ một bộ tai nghe thì có rất ít đồ vật khác, nhưng mà lại đầy dấu bụi.

Điều này làm cho người vẫn luôn ngóng trông đối với cuộc sống của lập trình viên như Hà Tứ Hải cảm thấy sửng sốt.

Thì ra lập trình viên chính là lập trình viên như vậy.

Nói thực sự, làm cho hắn có hơi thất vọng.

Người tiếp nhận công việc lập trình viên của Vu Hải Đông tên là Lý Tân Nhiên, chỗ ngồi có thẻ làm việc của hắn.

Máy tính của Lý Tân Nhiên còn chưa tắt, trên bàn còn có nửa gói khoai tây chiên chưa ăn hết, nửa bình Coca 1.5l, nhìn vô cùng bừa bộn.

Xem ra cũng là một lập trình viên lâu năm.

Lý Tân Nhiên đang nằm trên giường gấp phía sau, ngủ say như chết, tiếng ngáy vang khắp bốn phía.

Hà Tứ Hải trực tiếp thắp sáng đèn Dẫn Hồn, để Vu Hải Đông thao tác ở trong máy tính của đối phương.

Bởi vì máy tính vẫn đang kết nối với máy chủ, cho nên không cần Vu Hải Đông đăng nhập quyền hạn.

Trực tiếp dừng việc bẻ khóa của đối phương, nhưng cũng không trực tiếp xóa bỏ tài liệu học tập, bởi vì đối với một lập trình viên mà nói, muốn tìm văn kiện bị xóa về thực sự là chuyện quá đơn giản rồi.

Hắn đầu tiên là sao chép tệp vào một cái ổ đĩa di động riêng biệt, sau đó mở tệp ra rồi thêm vào bên trong rất nhiều tệp bỏ đi.

Lại lợi dụng máy hủy tài liệu xé nát nó, sau đó lại định dạng lại.

Như này vẫn chưa xong.

Hắn lại sao chép một lượng lớn các tệp bỏ đi rồi đặt chúng vào ổ đĩa mới được định dạng, rồi đổi tên chúng giống như là tài liệu học tập, sau đó lại lặp lại thao tác trước đó, cứ lặp đi lặp lại như vậy.

Bởi vậy tốn thời gian khá dài, lúc này Lý Tân Nhiên đang nằm ngủ ở trên giường gấp phía sau bởi vì uống hơi nhiều Coca nên bị cảm giác buồn đi vệ sinh làm cho tỉnh rồi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment