Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 1482 - Chương 1482: Ngoại Truyện 12: Một Mình Đi Du Lịch.

Chương 1482: Ngoại truyện 12: Một Mình Đi Du Lịch. Chương 1482: Ngoại truyện 12: Một Mình Đi Du Lịch.

"Đào Tử, ngày hôm qua trời mưa, em nghịch nước phải không? "

Huyên Huyên hoàn toàn là biết rõ rồi mà còn hỏi.

"Đúng rồi, chơi cũng vui, nhưng chiếc ô nhỏ của em bị gió làm hỏng, thế nhưng ông nội đã giúp em sửa xong rồi, ông nội thật là lợi hại." Đào Tử cao hứng nói.

"Ai, chị cũng muốn đi ra ngoài chơi, mẹ không cho, chị gào gào gọi, mẹ chị nói chị gào rất hay, để cho chị kêu gào một lúc ..."

Huyên Huyên xòe bàn tay nhỏ ra, vẻ mặt bất đắc dĩ, bộ dáng như nàng không còn cách nào với mẹ vậy.

"Em rất thích trời mưa sao?" Uyển Uyển ở bên cạnh hỏi.

"Đương nhiên là không thích, em chỉ là thích nghịch nước thôi." Huyên Huyên nói.

"Vậy em có thể nói mẹ em dẫn em đi bơi lội nha." Bàn tay nhỏ của Uyển Uyển khoa tay tư thế bơi lội.

"Mới không cần, em ghét nhất bơi lặn." Huyên Huyên nghe vậy lập tức hét lên.

Nếu như vậy, cái đề tài này liền kết thúc.

Sau đó các nàng thảo luận hôm nay chơi gì.

Thời gian nghỉ hè quá dài, bọn nhỏ ở nhà nhàn nên buồn tẻ.

Đặc biệt là đối với những người như chúng, những người chưa chính thức bắt đầu đi học và không có bài tập về nhà, mỗi ngày không phải ngủ chính là xem tivi. Sau một thời gian dài buồn chán, đã nghĩ ngợi muốn chơi những trò chơi mới.

"Mấy ngày trước, ba mẹ dẫn em đến một nơi ... Bên trong thành phố có bán rất nhiều đồ ăn ngon, chúng ta đi tới đó chơi đi." Huyên Huyên đề nghị.

Lúc nói lời này, còn nhìn về phía Uyển Uyển bên cạnh.

"Chúng ta không có tiền." Đào Tử vẻ mặt bất đắc dĩ nói.

"Chị cũng không biết đường." Sau đó Uyển Uyển nói.

Sau đó hiahia nở nụ cười.

"Nếu không chúng ta đi Disneyland chơi đi, lần trước đi chơi cùng với Thẩm Di Nhiên đó, em còn chưa chơi đã." Đào Tử đề nghị.

"Đúng, đúng, còn có đùi gà lớn, chân gà lớn thật là lớn." Huyên Huyên nghe vậy cũng hưng phấn không thôi.

Chỉ là đùi gà lớn trong miệng nàng chính là chân gà tây bán trong Disney.

"Còn có que kem Chuột Mickey." Đào Tử liếm môi nói.

Sau đó ánh mắt của hai người cùng nhau nhìn về phía Uyển Uyển bên cạnh.

Uyển Uyển sửng sốt, vội vàng lắc đầu nói: "Không được."

"Tại sao không được?"

Đào Tử với Huyên Huyên đồng thời chống nạnh, đồng thời giậm chân, sau đó nhìn nhau cùng nở nụ cười.

Sau đó lại cùng nhau quay đầu tiếp tục nhìn về hướng Uyển Uyển.

Dưới ánh mắt "Mạnh mẽ" của hai người, Uyển Uyển yếu ớt nói: "Ông chủ nói, trẻ con không thể tùy tiện chạy lung tung, trừ phi ba mẹ đồng ý, nếu không chúng ta đi đâu đều phải nói cho hắn biết."

"Vậy chúng ta liền đi nói cho ba." Đào Tử nghe vậy lập tức nói.

Huyên Huyên với Uyển Uyển lập tức dùng ánh mắt nhìn đồ ngốc nhìn nàng.

Cái này nói cho ông chủ, các nàng còn có thể đi được sao?

Nhưng mà Đào Tử lại xoay người chạy trở về trong nhà.

"Ai ~ "

Huyên Huyên dường như đánh mất tất cả khí lực ngồi xuống xích đu.

"Uyển Uyển, chị giúp em đẩy một cái."

Nhìn thấy bộ dạng thất vọng của nàng, Uyển Uyển suy nghĩ một chút, thế là ở sau lưng nàng, dùng sức nàng đẩy xích đu.

"Hắc hắc ..."

Huyên Huyên trong lòng vụng trộm cười, đi Disneyland chắc chắn là không đi được rồi, còn không bằng chơi xích đu, vừa vặn lừa gạt Uyển Uyển giúp nàng đẩy một cái.

Nhưng vào lúc này, Đào Tử vui vẻ chạy ra với một chiếc túi nhỏ đeo chéo đựng tiền hình con rùa.

"Ba ba đồng ý, ba ba đồng ý nha ..." Đào Tử vừa chạy vừa hừng phấn nói.

"Hả … "

Huyên Huyên với Uyển Uyển đều sửng sốt.

Thậm chí Huyên Huyên bởi vì quá mức kinh ngạc, quên mất vẫn còn đang ngồi ở trên xích đu, trực tiếp đứng lên ngã sấp xuống.

Thế nhưng nàng hiện tại cái gì cũng không đoái hoài tới, trực tiếp trở mình bò lên, hỏi tới: "Có thật không vậy?"

"Đương nhiên là thật rồi." Đào Tử vui vẻ hỏi.

Sau đó còn mở chiếc ví nhỏ hình con rùa nhỏ.

Bên trong là một xấp tiền trăm đô la.

"Đây là ba ba cho chúng ta mua đồ nha."

"Còn có, còn có ..."

Đào Tử lấy từ trong quần áo ra một sợi dây màu đỏ, trên dây đỏ còn buộc vào một sợi dây chuyền, mặt dây chuyền giống như là một đoạn cây khô.

"Cái này cũng là ba cho em, nó là bùa hộ mệnh của em." Đào Tử cao hứng nói.

Uyển Uyển: → _ →

nàng có chút không thể tin được, có phải là Đào Tử đang lừa nàng không.

Nếu nàng đưa Đào Tử với Huyên Huyên đi Disneyland, ông chủ mà biết được sẽ đánh mông nàng thì làm sao.

Nhưng vào lúc này, Hà Tứ Hải từ trong nhà đi ra.

"Nhớ kỹ không được chạy ra ngoài, chỉ được ở bên trong chơi, còn có, ba người không được tách nhau ra." Hà Tứ Hải dặn dò.

"Được." Đào Tử lớn tiếng đáp một tiếng.

Uyển Uyển với Huyên Huyên đầu tiên là vẻ mặt giật mình, trên mặt tràn đầy khó có thể tin được, sau đó lộ ra vẻ mặt vui mừng.

Thế là Uyển Uyển lôi kéo Đào Tử với Huyên Huyên biến mất ở trong sân.

nàng cũng sớm muốn đi chơi một lần nữa, cô bé nào mà không có giấc mơ công chúa chứ?

"Như vậy thật sự không sao chứ?" Lưu Vãn Chiếu từ trong nhà đi ra, vẻ mặt lo lắng nói.

"Đừng lo lắng, ba đứa nhỏ đều rất hiểu chuyện, để cho bọn họ tự mình đi, có thể bồi dưỡng cho bọn họ về dũng khí, giao tiếp, xử lý các loại tình huống."

Hà Tứ Hải nói rất có đạo lý, Lưu Vãn Chiếu kỳ thực cũng hiểu rõ, nhưng vẫn là không nhịn được mà lo lắng.

"Uyển Uyển với Huyên Huyên thì không cần nói, trên căn bản không có gì có thể tổn thương bọn nó được, hơn nữa nếu thật sự xảy ra chuyện gì, anh lập tức có thể nhận ra được." Hà Tứ Hải gật đầu.

Hắn cùng với Uyển Uyển, Huyên Huyên vẫn tồn tại liên lạc với nhau, hắn bất cứ lúc nào cũng có thể triệu hồi hai đứa nhỏ đến bên cạnh mình, cho nên căn bản không cần lo lắng bọn họ sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Về phần Đào Tử, trên cổ cô bé có một đoạn cành cây nhỏ kia sẽ bảo vệ cho cô bé rất tốt, cho dù xảy ra chuyện gì, Hà Tứ Hải cũng sẽ biết ngay lập tức, chạy tới bên cạnh nàng.

"Được, anh nắm chắc là được." Lưu Vãn Chiếu ngoài miệng nói như vậy, thế nhưng trong lòng vẫn cảm thấy lo lắng như trước, cảm thấy bọn họ vẫn còn quá nhỏ.

Hà Tứ Hải cũng hiểu tâm trạng của nàng, đặc biệt là cảm xúc của một người phụ nữ sắp làm mẹ.

Mà lúc này ba người Đào Tử, trong nháy mắt đã đi tới trong "Disneyland." ở trong miệng nàng.

Nhưng mà không nghĩ tới Thân Thành so với Hợp Châu còn nóng hơn.

Ba đứa nhỏ vội vàng trốn đến dưới nơi râm mát.

"Thời điểm này, nên ăn một cây kem sẽ rất mát." Huyên Huyên lè lưỡi, kích động tay nhỏ nói.

Uyển Uyển với Đào Tử tán thành gật đầu.

Thế là ba bạn nhỏ cùng nhau đi tìm cô nhân viên bán kem.

Thế nhưng rất nhanh các nàng đã bị một trận tiếng nhạc hấp dẫn.

Bọn họ vội vàng cầm tay nhau chạy tới, du khách cũng dồn dập đổ xô về hướng đó.

Cũng may vóng dáng ba người thấp bé, giữa đám người chen chúc đi tới đi lui, cho dù đụng phải du khách, thấy mấy đứa nhỏ đáng yêu như vậy cũng đành phải nuốt xuống những gì muốn nói, đồng thời nhường chỗ cho bọn họ.

Cho nên bọn họ rất nhanh đã chạy tới phía trước đầu tiên.

Hóa ra bên ngoài lâu đài đang tiến hành buổi biểu diễn giải nhiệt mùa hè.

Rất nhiều nhân viên trong trang phục thủy thủ và đồ bơi đang nhảy múa trong bầu không khí sôi động.

"Là Moana."

Ba đứa nhỏ hưng phấn nhảy tung tăng.

Moana là một nhân vật trong hoạt hình Moana, cũng là nhân vật phù hợp nhất với bối cảnh mùa hè hiện tại.

Đúng lúc này, nhân viên ở phía đối diện nhắm ngay vào đoàn người dùng súng phun nước vào họ, những giọt nước nhỏ li ti bắn ra mang theo sự mát mẻ của mùa hè.

Ba đứa nhỏ thích thú la hét, lại vội vàng tìm chỗ để tránh né.

Lúc này âm nhạc vang lên, các nhân viên bắt đầu nhảy múa.

Ba đứa nhỏ lập tức đi theo tiết tấu, lắc lắc cái mông nhỏ.

Rất nhiều du khách cầm điện thoại di động định chụp hình lại, đã yên lặng mà xoay máy ảnh sang một hướng khác.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment