Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 174 - Chương 174: Kiếp.

Chương 174: Kiếp. Chương 174: Kiếp.

"Vừa nãy là ai gọi tôi, có chuyện gì không?" Hà Tứ Hải nhìn về phía La Hoan.

Ồ, cái tên này khá quen mắt nha, hình như là kẻ xui xẻo bị lão quỷ đoạt xá, hắn không chết sao?

"Hà tiên sinh, xin lỗi, đây là em trai tôi. Nó có chút không hiểu chuyện, tôi bảo nó xin lỗi ngài. . ." La Vũ Dương vội vàng giải thích.

Lời còn chưa nói hết, đã thấy La Hoan bên cạnh quỳ xuống rầm một tiếng, nàng nghe thôi đã thấy đau rồi.

"Tiếp. . . Tiếp dẫn đại nhân, hóa ra là ngài. Tôi vừa nãy ăn nói linh tinh, ngài tuyệt đối đừng tưởng là thật." La Hoan sắp khóc rồi.

Hắn nào có ngờ tới sẽ gặp phải Hà Tứ Hải ở đây.

Lão quỷ lợi hại như vậy nhìn thấy Hà Tứ Hải đều giống như chuột thấy mèo, chỉ có thể trốn tránh. Người này muốn bóp chết hắn, còn không phải như bóp chết một con kiến sao.

Nhưng mà hắn rất nghi hoặc, tiếp dẫn đại nhân vì sao lại ở lại ở nhân gian, không nên ở Minh Thổ sao?

"Hả?"

La Vũ Dương và Đinh Mẫn nghe vậy thì một mặt kinh ngạc, hắn cũng biết thân phận của Hà Tứ Hải?

Trong lòng La Vũ Dương như nghĩ tới gì đó, lập tức đăm chiêu.

Hà Tứ Hải cũng rất bất ngờ, La Hoan dĩ nhiên biết hắn, lão quỷ nói cho hắn sao?

"Anh biết tôi sao?"

La Hoan vội vàng gật gật đầu.

"Làm sao biết tôi?"

"Là lão quỷ, sau khi lão quỷ đoạt xá rồi rời khỏi thân thể tôi, vẫn còn để lại một ít ký ức." La Hoan cũng không dám che giấu, lần lượt nói ra.

"Nói như vậy, người bạn kia của anh cũng biết tôi sao?" Hà Tứ Hải bỗng nhiên nghĩ nghĩ.

La Hoan lập tức gật gật đầu, hắn biết người Hà Tứ Hải nói chính là Phạm Hồng Ba.

"Đứng lên đi, quỳ trên mặt đất còn ra thể thống gì?" Hà Tứ Hải nói.

Hắn cũng không hề để ý chuyện La Hoan và Phạm Hồng Ba biết đến sự tồn tại của hắn.

Ký ức của bọn họ không bị tiêu trừ, nói rõ bọn họ không có uy hiếp gì, nếu không đã sớm không nhớ ra được hắn rồi.

La Hoan nghe vậy thì vội vàng bò dậy, sau đó cẩn thận từng li từng tí một hỏi: "Tiếp dẫn đại nhân, tại sao ngài lại ở chỗ này, ngài biết chị của tôi sao?"

La Vũ Dương ở bên cạnh nghe vậy liền nói: "Quản việc không đâu, theo chị trở lại."

Nói xong thì trực tiếp xách lỗ tai hắn rồi kéo ra ngoài.

Nàng muốn chuẩn bị thẩm tra La Hoan kỹ càng, xem hắn còn giấu diếm mình bao nhiêu chuyện.

Hơn nữa nàng cũng lo lắng La Hoan nói nhầm, chọc giận Hà Tứ Hải.

"Chị, đừng như vậy, em còn muốn nói nhiều hai câu với tiếp dẫn đại nhân." La Hoan cầu xin.

La Vũ Dương nghe vậy thì nhìn về phía Hà Tứ Hải.

"Thả hắn ra đi, tôi cũng có chút việc cũng muốn hỏi hắn." Hà Tứ Hải suy nghĩ một chút rồi nói.

La Vũ Dương nghe vậy thì thả La Hoan ra, sau đó cắn môi nói: "Hà tiên sinh, em trai tôi không hiểu đạo lí đối nhân xử thế lắm, nếu như nói sai lời gì thì mong ngài chớ trách."

"Được rồi, các người đi trước đi, tôi sẽ không làm gì hắn đâu." Hà Tứ Hải khoát tay áo một cái.

La Vũ Dương và Đinh Mẫn nghe vậy thì liếc nhìn nhau, chỉ có thể xoay người đi ra ngoài.

Nhìn bọn họ rời đi, Hà Tứ Hải nói với La Hoan đang thấp thỏm ở bên cạnh: "Ngồi đi, anh nói rõ kỹ ức thu được từ chỗ của lão quỷ cho tôi một chút."

Trước đó, Hà Tứ Hải biết được không ít chuyện liên quan tới Minh Thổ từ trong miệng của lão quỷ, thế nhưng Hà Tứ Hải lo lắng lão quỷ có thể lừa hắn, hoặc là gạt hắn một số chuyện. Hiện tại có cơ hội, hắn đương nhiên là muốn chứng thực từ trong miệng La Hoan.

La Hoan đương nhiên biết gì nói nấy, hắn biết cũng không ít, thậm chí còn biết cả tác dụng của đá Vong Xuyên ngàn năm.

Từ lời nói của hắn có thể thấy lão quỷ cũng không có lừa hắn, rất nhiều chuyện đều không khác lão quỷ tự mình nói là bao.

Nhưng mà cũng có một chuyện lão quỷ không nói, ví dụ như "Kiếp".

Cũng không biết là bản thân lão quỷ cũng không biết "Kiếp" là gì, hay là không có lưu lại ký ức ở phương diện này trong đầu La Hoan.

Chỉ biết là mấy trăm năm trước, quan lại Minh Thổ bởi vì "Kiếp" mà rời khỏi Minh Thổ.

Hà Tứ Hải nghe vậy thì không khỏi suy nghĩ sâu xa.

Hắn nghĩ tới công văn gặp phải ngày hôm đó.

Lẽ nào Minh Thổ là gặp phải đại kiếp gì? Cho nên tất cả quan lại Địa Phủ đều trốn đến dương gian rồi?

Mà Minh Thổ lại phái ra một quan lại họ Trương đến dương gian bắt bọn họ?

Sổ sách thực ra là một bản ghi chép bắt quỷ?

Nhưng mà nếu như tất cả quan lại đều trốn đến dương gian, ngay cả Phủ Quân, Diêm Vương cũng không có nữa thì là ai phái hắn đây?

Hơn nữa hắn đi tới Minh Thổ thời điểm cất bước, nhìn thấy tất cả cũng đều rất bình thường.

"Tiếp dẫn đại nhân, anh biết chị tôi sao?" Đúng lúc này, La Hoan ở bên cạnh cẩn thận từng li từng tí một mà hỏi.

"Việc này hỏi chị của anh đi, anh đi đi." Hà Tứ Hải nói.

"A. . . nha." La Hoan nghe vậy sửng sốt một chút.

Dùng hết liền đem người đánh đuổi, vô tình ~

Thế nhưng hắn cũng chỉ dám nói ở trong lòng, ngoài miệng cũng không dám nói.

Chỉ có thể dịch từng bước ra ngoài.

Nhưng mà Hà Tứ Hải căn bản không nhìn hắn, vẫn đang ở bên trong trầm tư.

La Hoan chỉ có thể bước ra ngoài với vẻ mặt bất đắc dĩ.

Thế nhưng hắn vừa ra cửa, đã bị một cái tay bên cạnh kéo sang.

"Ồ, chị, các người còn chưa đi sao?"

"Đây không phải là đang chờ em sao? Khoan hãy đi, em nói rõ với chị một chút, tốt nhất là không nên gạt chị?" La Vũ Dương lôi nàng đi về phía trước.

"Chị, có một số việc, chị vẫn là không biết mới tốt?" La Hoan nói nghiêm túc.

"Là chuyện liên quan tới Hà tiên sinh là người tiếp dẫn nhân sao?" La Vũ Dương hỏi.

"Hả?" Lần này đến phiên La Hoan giật mình.

"Chị biết sao?"

La Vũ Dương và Đinh Mẫn đều gật gật đầu.

"Sao các người biết được?" La Hoan hỏi.

Trong ký ức mà La Hoan thu được từ lão quỷ, người tiếp dẫn là trợ giúp quỷ vì có tâm nguyện chưa xong mà lưu lại nhân gian, dẫn độ người đến Minh Thổ.

Bọn họ cũng không hiển lộ thân phận ở Dương Thế, cho nên người bình thường rất ít khi biết đến sự tồn tại của bọn họ.

"Bởi vì chị có tâm nguyện, cần Hà tiên sinh hoàn thành giúp chị." La Vũ Dương nói.

La Hoan nghe vậy thì kinh hãi, vội vàng đưa tay véo một cái ở trên mặt La Vũ Dương.

Cảm xúc chân thực khiến hắn yên tâm hơn không ít.

"Em làm gì thế? Lại dám véo chị?" La Vũ Dương lườm hắn.

"A, chị, chị nghe em giải thích." La Hoan lúc này mới phản ứng được, mặt của La Vũ Dương là có thể tùy tiện véo sao?

"Không giải thích rõ ràng thì chờ đến khi hết thuốc em sẽ chết chắc." La Vũ Dương bình tĩnh nói.

Thế là La Hoan nói rõ tất cả những gì xảy ra ở trên người hắn, sau đó hơi nghi hoặc một chút: "Người tiếp dẫn không phải chỉ phụ trách giúp quỷ hoàn thành tâm nguyện sao?"

"Có thể là ký ức mà em có không hoàn chỉnh đi." Đinh Mẫn ở bên cạnh nói.

La Hoan gật gật đầu, cũng chỉ có thể giải thích như vậy.

"Nhưng mà, quỷ dĩ nhiên lại có thể đoạt xá trọng sinh, này có phải là, có phải là. . ."

La Vũ Dương muốn nói chính là, trên thế giới này phải chăng có người đã âm thầm bị quỷ đoạt xá, chỉ có điều không ai phát hiện mà thôi.

"Không ai nói trước được, nhưng mà đã có người như Hà tiên sinh, hắn là cũng sẽ có 'Người' quản đúng chứ?" Đinh Mẫn ở bên cạnh lên tiếng.

"Nói như này cũng đúng, dương gian có trật tự của dương gian, Âm Thế nhất định cũng có trật tự của Âm Thế." La Vũ Dương biểu thị tán thành cách nói của nàng.

"Đúng rồi, chị, chị rốt cuộc là có cái tâm nguyện gì muốn Hà tiên sinh giúp đỡ vậy?" La Hoan hỏi.

Chờ sau khi hỏi mới phản ứng lại, chị thì còn có thể có tâm nguyện gì, khẳng định là liên quan tới chị cả rồi.

"Tiếp. . . Tiếp dẫn đại nhân nói thế nào?" La Hoan thấp thỏm hỏi.

Chị cả đã có chút mơ hồ ở trong ký ức của hắn, chỉ nhớ rõ khi còn bé thường chơi đùa với hắn.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment