Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 214 - Chương 214: Hoạt Động Không Được Cấp Phép.

Chương 214: Hoạt Động Không Được Cấp Phép. Chương 214: Hoạt Động Không Được Cấp Phép.

Đợi mẹ con Mạnh Thải Hà vừa rời đi, Hà Tứ Hải liền ngồi xuống ghế.

Sau đó nhìn về phía nữ quỷ đứng ở bên cạnh vẫn luôn không nói lời nào.

La Hoan như chân chó cầm lấy bình sành màu tím rót cho Hà Tứ Hải một chén trà.

"Nói một chút đi." Hà Tứ Hải khẽ nói.

"Tiếp dẫn đại nhân." Người phụ nữ tiến lên, cung kính mà thì thi lễ với Hà Tứ Hải một cái.

Trên mặt vừa có hưng phấn, lại có thấp thỏm, còn có một chút sợ hãi.

Không thể nhiều hơn nữa, nhiều thêm, sẽ bị nhổ nước bọt điều sắc bàn rồi.

Nói chung biểu hiện nhìn rất phức tạp.

Ban đầu, nhiệm vụ của cô chỉ là theo dõi mẹ con Mạnh Thái Hà, nhìn bọn họ đến từ nơi nào, tốt nhất là có thể điều tra ra được một ít lai lịch của bọn họ.

Thật không nghĩ đến, vậy mà lại gặp được người gọi là tiếp dẫn.

Thông tin liên quan đến người Tiếp dẫn trong nháy mắt xuất hiện ở trong trí nhớ của cô, phản ứng đầu tiên của cô là Đào Hoa sai rồi, trên thế giới này hóa ra là có "Thần".

Hà Tứ Hải quan sát nữ quỷ trước mặt mình, thấy cô mặc quần jean ngắn tay có in hình, buộc tóc đuôi ngựa, tuổi nhìn có vẻ là không lớn.

"Tôi tên là Hồ Thanh Nghiên, là người Ký Châu, là nhảy lầu tự sát ..." Hồ Thanh Nghiên xoa xoa tay giải thích.

"Điều tôi muốn biết không phải những cái này, tôi hỏi là ai phái cô đi theo dõi ... Theo dõi mẹ con Mạnh Thái Hà?" Hà Tứ Hải đánh gãy lời của cô nói.

"Là Đào Hoa."

Hồ Thanh Nghiên đương nhiên không dám giấu diếm, lại nói trong đầu những thông tin kia nói cho cô biết, người tiếp dẫn cũng không phải là người xấu gì.

"Đào Hoa?"

"Bà nội Đào Hoa là người coi miếu Hoa Đài ở trấn Đào Hoa, Đào Hoa trời sinh liền có thể nhìn thấy quỷ, chúng ta giúp cô ấy làm việc, cô ấy giúp chúng tôi hoàn thành tâm nguyện."

Hà Tứ Hải nghe vậy sửng sốt một chút, đó không phải là công việc kiếm sống giống như anh sao?

Chỉ là không có công nhận chính thức, cũng xem như là không phải người tiếp dẫn.

"Nhưng mà nói cô ấy trời sinh liền có thể nhìn thấy quỷ, Hà Tứ Hải cũng không tin, nghĩ đến Tiểu Nhã với La Thanh Thần, tám chín phần mười lại là những người đã bị ô nhiễm bởi ‘thần thánh’."

"Có thể nói cho ta nghe một chút về miếu Đào Hoa này không?" Hà Tứ Hải nói.

Hồ Thanh Nghiên nghe vậy sửng sốt một chút, không hiểu nổi tiếp dẫn đại nhân tại sao không hỏi Đào Hoa, trái lại đi hỏi tới miếu Đào Hoa.

Thị trấn Đào Hoa được đặt theo tên của loài hoa đào, mà hoa đào trong miếu có cây hòa đào lớn nhất và lâu đời nhất, có người nói đã có hơn một nghìn năm lịch sử.

Truyền thuyết cây này đã có linh tính, hàng năm người dân thắp hương tế bái nối liền không dứt, hương hỏa cũng tương đối cường thịnh.

Mà hoa đào trong miếu cung phụng chính là thần Đào.

Một nữ thần có đôi mắt nhân hậu và tinh tường, trên tay cầm một cành đào.

Họ của Đà Hoa là Ninh, bà nội cô ấy Ninh Thải Thanh chính là người coi miếu Đào Hoa.

Ninh Đào Hoa bởi vì từ nhỏ đã có mắt m Dương, cho nên được gửi nuôi ở trong miếu, do bà nội nuôi lớn.

"Cô gái Đào Hoa này, ngày thường đều để cho các cô giúp cô ấy làm những chuyện gì? Thù lao là cái gì?"

"Chúng tôi là quỷ, ngoại trừ có thể thu thập tin tức tình báo bên ngoài, còn có thể làm cái gì, ngày thường đều là phụ trách giúp cô ấy tìm hiểu tin tức." Hồ Thanh Nghiên nói.

Nhưng bây giờ là thời đại thông tin, có một đám quỷ hỗ trợ, có thể nói ở rất nhiều ngành nghề quả thực không chỗ nào bất lợi.

Hà Tứ Hải trước đó kỳ thực cũng từng có ý nghĩ như thế, nhưng luôn cảm thấy làm như vậy, sẽ khiến mọi người cảm thấy không may mắn.

"Tiếp dẫn đại nhân, kỳ thực ngài không nên trách cứ Đào Hoa, mặc dù chúng tôi trợ giúp cô ấy thu thập tình báo, thế nhưng rất nhiều lúc đều là dùng để giúp đỡ người khác. Cho dù có nhận được tiền tài, hầu hết đều được mang đi quyên góp." Hồ Thanh Nghiên nói.

"Xem ra cô gái tên Đào Hoa này nhân phẩm rất tốt." Hà Tứ Hải có phần bất ngờ nói.

"Đào Hoa quả thực rất tốt, thế nhưng sở dĩ làm như vậy, là vì thông qua con đường lấy được tiền tài, chúng ta đi theo xúi quẩy không nói, Đào Hoa cũng sẽ xúi quẩy. Nghe nói nghiêm trọng nhất có một lần, Đào Hoa bởi vì thông qua tin tức kiếm được mấy triệu, ra ngoài đã bị xe đụng phải, suýt chút nữa không gắng gượng qua." Hồ Thanh Nghiên nói.

Hà Tứ Hải nghe vậy sửng sốt trong giây lát, đây có phải là sự khác biệt giữa hoạt động có giấy phép và không có giấy phép không?

Hắn giúp quỷ hoàn thành tâm nguyện, nhận được thù lao là chuyện đương nhiên, ví dụ như đơn hàng của La Vũ Dương, hắn trực tiếp nhận được 400 vạn vào túi, đánh rắm cũng không có.

Là bởi vì thu nhập của hắn được xem như là thu nhập hợp pháp không?

"Cô quay lại nói với cô Đào Hoa, tôi sẽ đến gặp cô ấy trong thời gian tới." Hà Tứ Hải suy nghĩ một chút nói.

"Làm sao có thể để tiếp dẫn đại nhân tự mình đến chứ, để tôi với Đào Hoa trực tiếp tới gặp mặt tiếp dẫn đại nhân ngài." Hồ Thanh Nghiên có phần hết sức lo sợ mà nói.

Hà Tứ Hải dù nói thế nào, cũng là một vị "Thần linh".

Mà Đào Hoa mặc dù có thể thấy được quỷ, nhưng cô ấy cũng chỉ là một con người bình thường mà thôi.

"Không sao hết, tôi cũng chỉ là muốn gặp Đào Hoa xem thử trông như thế nào thôi." Hà Tứ Hải nói.

"Được, tôi biết rồi, tôi nhất định sẽ thông báo đến cô ấy." Hồ Thanh Nghiên nghe vậy lúc này mới gật đầu đáp ứng.

"Nếu như vậy, cô đi về trước đi." Hà Tứ Hải nói.

"Tiếp dẫn đại nhân, tôi có tâm nguyện ..." Hồ Thanh Nghiên lúng túng mà nói.

"Tôi biết, chờ tới lúc tôi tới thị trấn Đào Hoa, cô lại nói với tôi." Hà Tứ Hải nói.

"Được, cảm ơn tiếp dẫn đại nhân." Hồ Thanh Nghiên nói xong, liền nhảy ra khỏi cửa.

Sau đó, cô ấy biến mất không có dấu vết vì cô ấy đã rời khỏi phạm vi của đèn dẫn Hồn.

——————

"Thật hâm mộ năng lực như vậy." Nhìn chỗ người kia biến mất, La Hoan hâm mộ nói.

Đúng vậy, nhảy lầu, bị ôtô đâm hoặc nhảy xuống hồ Kim Hoa, rất nhanh có thể làm được.

" y... , quên đi, tôi còn chưa hưởng thụ đủ đây, vẫn là sống thật khỏe tốt hơn." La Hoan nói.

"Nếu như vậy, cậu đi hưởng thụ cuộc sống của cậu đi, đừng ở chỗ của tôi quấy rối." Hà Tứ Hải nói.

"Tôi quấy rối lúc nào chứ, đây không phải là giới thiệu chuyện làm ăn tới cho ngài sao?" La Hoan tràn đầy ủy khuất nói.

"Được rồi, chỉ cần cậu giành thời gian đưa bạn của cậu tới là được rồi." Hà Tứ Hải nói.

...

Bên này đang nói chuyện, liền nhìn thấy Chu Lan mang theo hai người từ ngoài cửa đi vào.

Nhìn thấy Hà Tứ Hải liền sốt sắng chào hỏi: "Hà tiên sinh."

"La Hoan nói cô đi ký hợp đồng rồi, đều làm xong chưa?" Hà Tứ Hải bắt chuyện ngồi xuống, thuận miệng hỏi.

"Cơ bản là xong rồi, còn dư lại giao cho người phía dưới đi làm là được rồi."

Một nam một nữ đi theo phía sau Chu Lan tò mò quan sát Hà Tứ Hải.

Bởi vì từ giọng điệu với hành động của Chu Lan, tất cả đều duy trì sự tôn kính dành cho Hà Tứ Hải.

Hơn nữa, La đại thiếu gia mà bọn họ biết lại đang ở một bên cung kính bưng trà rót nước.

"Ở chỗ nào, chuẩn bị lúc nào khai trương, tôi sẽ dành thời gian tới xem thử."

"Không cần dành thời gian, Hà tiên sinh vẫn chưa ăn cơm trưa đúng không? Vừa vặn tôi mời đầu bếp Tô đến làm cho chúng ta một bàn, ngài nếm thử mùi vị, kiểm tra giúp tôi thử."

"Tôi cũng không hiểu gì về nấu ăn." Hà Tứ Hải nói.

"Không sao, chỉ cần nếm thử có ngon hay không là được, hơn nữa vừa vặn cũng đã đến thời gian ăn cơm, thuận tiện mà thôi." Chu Lan nhiệt tình mà nói.

"Được, vậy tôi liền đi nếm thử." Hà Tứ Hải nghe vậy cũng không khách khí, hơn nữa bản thân hắn cũng có chút đói bụng.

Mặt khác, nhà hàng Tô do Chu Lan mở ở thị trấn cũng đã tạo cho anh một số cảm hứng mới.

Chu Lan thấy Hà Tứ Hải đáp ứng, lập tức gương mặt của bà ấy hưng phấn đứng lên, sau đó dẫn Hà Tứ Hải đi thẳng đến nhà hàng.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment