Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 261 - Chương 261: Hoạt Tử Nhân

Chương 261: Hoạt Tử Nhân Chương 261: Hoạt Tử Nhân

"Thật ra điều tôi muốn nhất là tôi có thể khỏi bệnh. Nhưng bây giờ xem ra, chắc tôi sắp chết rồi nhỉ?" Bùi Cẩm Tú nói với vẻ mặt bi thương.

"Ồ? Cô còn chưa chết à?" Hà Tứ Hải nghe vậy thì hơi kinh ngạc.

"Hoạt tử nhân?" Ninh Đào Hoa ở bên cạnh nói.

"Cô cũng biết à?" Hà Tứ Hải tò mò hỏi.

Ninh Đào Hoa khẽ gật đầu.

"Tôi đã từng gặp qua vài lần. Chẳng qua linh hồn rời khỏi thân thể, trên cơ bản cũng cách cái chết không xa. Trong những người tôi từng gặp, không có một ai sống được." Ninh Đào Hoa nói.

Loại trạng thái linh hồn này là thân thể còn chưa chết hoàn toàn, vậy không phải là thân thể cực kỳ suy yếu dẫn đến điều này, mà vì chuyện ngoài ý muốn nào đó dẫn đến linh hồn rời khỏi thân thể.

Nếu không về được cơ thể, không phải biến thành người thực vật nằm trên giường trong thời gian dài thì chính là đã chết hoàn toàn.

Hà Tứ Hải đã gặp qua ba trường hợp. Trường hợp thứ nhất là Ngô Tú Tú. Cô ta nằm liệt giường, vì không muốn liên lụy tới chồng nên lựa chọn hoàn toàn rời đi. Sau khi cô ta về Minh Thổ, cô ta và cơ thể hoàn toàn cắt đứt liên lạc, cơ thể cũng chết hoàn toàn.

Còn có trường hợp là Đoạn Hướng Vinh. Nhóc này bởi vì một sự cố, linh hồn rời khỏi thân thể đi lang thang khắp nơi. Nếu không phải gặp được Hà Tứ Hải, cậu ta chỉ có hai lựa chọn.

Lựa chọn thứ nhất lại tiếp tục lang thang khắp nơi trên thế giới này, cho đến khi cơ thể biến thành người thực vật hoàn toàn chết đi, sau đó trở về Minh Thổ.

Một lựa chọn khác là hoàn toàn từ bỏ lưu luyến với thế giới này, trực tiếp trở về Minh Thổ, sau đó thân thể sẽ chết theo.

Bất kể là loại nào, đều là lựa chọn đau khổ.

Trường hợp cuối cùng là Dương Bội Lan, Hà Tứ Hải đúng lúc đưa cô ta về, không có gì đáng nói.

"Tôi có thể khiến linh hồn cô trở lại trong cơ thể cô, nhưng muốn chữa được căn bệnh của cô thì thứ lỗi, tôi bất lực." Hà Tứ Hải nói.

Bùi Cẩm Tú nghe vậy, vẻ mặt đầy thất vọng.

"Thần không phải là vạn năng sao?" Ninh Đào Hoa ở bên cạnh khẽ nói.

"Tôi chỉ là tiếp dẫn giả linh hồn, dẫn độ người chết, hoàn thành tâm nguyện của bọn họ, đưa bọn họ về Minh Thổ, sinh lão bệnh tử không do tôi quản. Hơn nữa, tôi không phải thần, chỉ là người bình thường." Hà Tứ Hải nói.

Ninh Đào Hoa: →_→

Cô ta biểu thị một chữ cũng không tin, anh có thể biến quỷ thành người ngay trước mắt tôi, còn nói với tôi, anh là người bình thường sao?

"Cho nên cô định làm thế nào? Hoặc tôi giúp cô trở lại trong cơ thể cô. Hoặc cô lấy trạng thái hiện tại đi gặp người nhà, sau đó... tôi đưa cô rời đi." Hà Tứ Hải nói.

"Rời đi?" Bùi Cẩm Tú hơi nghi ngờ.

"Chính là trở về Minh Thổ, đi tới địa phương quỷ nên tới." Ninh Đào Hoa ở bên cạnh tiếp lời.

Cô ta cũng từng giúp đỡ một số quỷ hoàn thành tâm nguyện, tất nhiên biết quỷ cuối cùng đi tới nơi nào, cho dù cô ta chưa từng tới Minh Thổ.

"Nhưng tôi còn chưa chết." Bùi Cẩm Tú nói.

"Chờ cô trở về Minh Thổ, cô sẽ chết." Ninh Đào Hoa rất vô tình nói.

"Tôi... Tôi vẫn chưa muốn chết." Bùi Cẩm Tú vô cùng hoảng sợ nói.

"Không ai muốn chết cả." Ninh Đào Hoa nhún vai nói.

Nữ quỷ ngồi bên cạnh cô ta luôn im lặng lại lén lút giơ tay lên.

"Tôi đã nhảy lầu tự sát."

Ninh Đào Hoa: <( ̄﹌ ̄)>

"Cho nên cô làm gì còn ở lại nhân gian?"

"Bởi vì chết xong, tôi hối hận rồi." Hồ Thanh Nghiên nói.

"Tôi sớm muộn gì cũng bị cô làm cho tức chết thôi." Ninh Đào Hoa tức giận nói.

"Vậy không phải vừa khéo sao? Chẳng phải cô vẫn luôn muốn đi xem Minh Thổ thế nào à?" Hồ Thanh Nghiên khẽ nói.

Ninh Đào Hoa: "..."

"Tiếp dẫn đại nhân, chết tốt không bằng sống xấu, tôi nghĩ tôi vẫn nên trở lại trong cơ thể trước đã." Bùi Cẩm Tú vẫn do dự không quyết chợt nói.

Trở lại trong cơ thể, cô ta còn có khả năng thức tỉnh, còn có thể nói chuyện cùng chồng và con gái, cho dù cuối cùng vẫn phải chết.

Nhưng không giống như bây giờ.

"Tôi tiếp nhận tâm nguyện của cô." Hà Tứ Hải nói.

Sau đó, quyển sổ xuất hiện ở trong tay hắn.

Hắn mở quyển sổ, lật tới tờ ghi lại tâm nguyện của Bùi Cẩm Tú.

Tên họ: Bùi Cẩm Tú (hoạt tử nhân)

Sinh nhật: Năm Kỷ Tỵ tháng Đinh Mão ngày Bính Tý giờ Dậu bốn khắc.

Nguyện vọng: Giúp cô ta hồi hồn

Tiền công: Một sợi dây chuyền cất kỹ nhiều năm.

Hà Tứ Hải nhíu mày, nhìn ba chữ hoạt tử nhân phía sau tên Bùi Cẩm Tú.

Trước đây, khi hắn giúp đỡ Ngô Tú Tú thực hiện tâm nguyện, phía sau tên cô ta cũng có ba chữ hoạt tử nhân.

Nhưng lúc giúp đỡ Đoạn Hướng Vinh hồi hồn, phía sau tên của cậu bé không có ba chữ này.

Cho nên ba chữ này nhất định phải có ý nghĩa nào đó.

Nhưng quyển sổ không có hướng dẫn sử dụng, hoàn toàn dựa vào bản thân tự lục lọi, hắn nhất thời cũng không rõ ý nghĩa của ba chữ này.

"Tiếp dẫn đại nhân." Bùi Cẩm Tú hơi thấp thỏm gọi một tiếng.

"À." Lúc này, Hà Tứ Hải mới có phản ứng.

Sau đó, hắn lấy ra đá Vong Xuyên nghìn năm, đưa tới.

Sau khi Dương Bội Lan trở lại bình thường, Hà Tứ Hải đã lấy về.

Dù sao đây cũng là vật của Minh Thổ, ai biết để lâu ở trên cơ thể người sẽ gây ra tác dụng phụ gì hay không.

"Cô cầm nó là có thể trở lại trong cơ thể của cô." Hà Tứ Hải nói.

"Cảm ơn." Bùi Cẩm Tú đầy vẻ cảm kích, giơ tay nhận qua.

Cho dù Hà Tứ Hải không thực hiện được nguyện vọng khiến cô ta khỏi bệnh, nhưng có thể đưa cô ta về trong cơ thể, cô ta vẫn rất cảm kích.

Từ sau khi hồn phách rời khỏi thân thể, cô ta đã thử rất nhiều cách để trở lại trong cơ thể, nhưng cơ thể giống như một cái sàng bị thủng lỗ khắp nơi, căn bản không chứa được linh hồn của cô ta.

"Đây là cái gì vậy?" Ninh Đào Hoa nhìn về phía đá Vong Xuyên nghìn năm trong tay Bùi Cẩm Tú, tò mò hỏi.

Hà Tứ Hải liếc nhìn cô ta nhưng không trả lời, mà chỉ nói: "Cô giúp tôi đi cùng cô ta, sau đó lấy tiền công về giúp tôi."

"Tiền công, tiền công gì chứ?" Ninh Đào Hoa tò mò hỏi.

"Tôi giúp cô ta hoàn thành tâm nguyện, cô ta trả tiền công cho tôi." Hà Tứ Hải nói.

"Hóa ra anh lấy tiền à? Anh không sợ gặp xui xẻo sao?" Ninh Đào Hoa kinh ngạc hỏi.

Lúc trước, cô ta thông qua quỷ kiếm được một số lợi ích, nhưng vận rủi nhanh chóng tới liên tục, cho đến khi cô ta hết sạch tiền mới trở lại bình thường.

Cho nên bây giờ cô ta cũng lười, rất ít khi giúp đỡ quỷ hoàn thành tâm nguyện, thật sự là ra sức không được cám ơn.

"Đây là chuyện của tôi, không cần cô quan tâm." Hà Tứ Hải nói.

"Sao anh không tự mình đi?" Ninh Đào Hoa nghi ngờ hỏi.

"Vậy cô có đi không?" Hà Tứ Hải nhìn cô ta hỏi.

"Được rồi, được rồi, tôi coi như qua hỗ trợ. Chẳng qua anh lấy được lợi ích có thể chia một nửa cho tôi không? Gần đây tôi nghèo muốn chết." Ninh Đào Hoa oán giận nói.

Dạo này cô ta quả thật rất nghèo, vì loại bỏ vận xấu, cô ta gần như quyên góp hết tiền ra ngoài.

Hà Tứ Hải nhìn cô ta không nói lời nào.

Ninh Đào Hoa hơi chột dạ nói: "Được rồi, tôi chỉ thuận miệng nói vậy thôi. Tôi làm không công, được chứ?"

Sau đó, cô ta xoay người nói với Bùi Cẩm Tú đứng ở bên cạnh: "Đi thôi, tôi đi chung với cô. Có xa không vậy?"

Cô ta nói xong, đã đi ra ngoài trước.

Bùi Cẩm Tú vội vàng đuổi theo.

Hồ Thanh Nghiên mở miệng muốn gọi cô ta, lại nhìn Hà Tứ Hải ngồi bên cạnh, nhất thời không biết có nên đi theo hay không.

"Cô cũng đi theo đi" Hà Tứ Hải nói.

Hồ Tĩnh Nghiên nghe vậy thì vội vàng đuổi theo.

Nhìn một người hai quỷ ra ngoài.

Hà Tứ Hải nói với Vấn Tâm Quán vắng vẻ: "Bây giờ có thể ra được chưa?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment