Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 618 - Chương 618: Phần Thưởng Thật Lớn.

Chương 618: Phần Thưởng Thật Lớn. Chương 618: Phần Thưởng Thật Lớn.

Cô nhóc còn không cao bằng quầy phục vụ, chỉ có thể dán nó ở trên vách quầy phục vụ rồi cạo từng chút một.

Hà Tứ Hải cho chỉ cho nàng một chút, cô nhóc lập tức trở nên chăm chú.

"Chị Huyên Huyên cũng được... 30 tệ." Đào Tử ở bên cạnh hưng phấn nói.

Uyển Uyển tách tách ngón tay út, đếm một chút xem ba mươi nhiều như nào, nhưng mà ngón tay không đủ dùng, cúi đầu nhìn về phía bàn chân của mình. Chân đang đi một chiếc giày nhỏ, không nhìn thấy đầu ngón út, bàn chân nhỏ chỉ có thể giật giật ở trong giày. Nàng đành từ bỏ việc đếm.

Hi hi... Nói chung thật nhiều là được rồi.

Sau đó Huyên Huyên dĩ nhiên cũng cạo được ba mươi tệ, mà lần này thì Lưu Vãn Chiếu lại không cạo được cái gì cả.

"Được rồi, hai người các con cạo nhanh lên một chút, cạo xong chúng ta sẽ trở về."

Hà Tứ Hải ra hiệu Huyên Huyên đưa dụng cụ cạo thẻ cho Uyển Uyển, lại đưa cái trên tay Lưu Vãn Chiếu cho Đào Tử.

"Ông chủ, ông chủ, lớn hơn ba mươi là bao nhiêu tiền?" Uyển Uyển hưng phấn hỏi Hà Tứ Hải.

"Bốn mươi." Hà Tứ Hải nói.

"Hi hi... Em muốn bên trong bốn mươi, nhiều hơn Huyên Huyên." Uyển Uyển lớn tiếng nói.

Huyên Huyên: →_→

"Em biết, em biết, đây là bốn." Đào Tử chỉ vào con số trên thẻ cào rồi nói.

"Đây là 400 ngàn, không phải bốn mươi, là giải nhất." Hà Tứ Hải sờ sờ đầu nhỏ của nàng cười nói.

"400 ngàn là thật nhiều sao?" Đào Tử tò mò hỏi.

"Đương nhiên rồi, rất nhiều rất nhiều, đủ... mua mấy ngàn cái này, nói chung chính là rất nhiều." Hà Tứ Hải chỉ vào chiếc máy chụp hình nhỏ trên cổ nàng.

"Được, vậy con muốn giải nhất bên trong, muốn thật nhiều thật nhiều tiền." Đào Tử nghe vậy thì lập tức lớn tiếng nói.

Nhân viên phía sau quầy xổ số nở nụ cười, "Chuyện này cũng không dễ dàng, nhưng mà vận may của các người hôm nay tốt như vậy, nói không chừng có thể trúng thưởng."

Nàng nói xong liền đưa 60 tệ vừa mới đổi được tới.

Hà Tứ Hải nhận lấy, chia làm hai phần, một phần cho Lưu Vãn Chiếu, một phần đưa cho Huyên Huyên.

"Ồ, anh đưa cho nàng làm gì, trẻ nhỏ thì cầm tiền gì? Anh cứ cầm là được rồi." Lưu Vãn Chiếu lập tức nói.

"Không có chuyện gì, đây là tiền trúng thưởng, tiền may mắn, ai trúng thưởng thì thuộc về người đó." Hà Tứ Hải nói.

Huyên Huyên đã sớm cất tiền vào trong túi của mình, cẩn thận cất kỹ, sau đó cười đến híp cả mắt.

"Ha ha, em có thật nhiều thật nhiều tiền, em muốn đi mua lạp xưởng nướng."

"Hi hi... Ông chủ, em trúng thưởng nha." Đúng lúc này, Uyển Uyển hưng phấn nói.

Hà Tứ Hải nhìn vào...

Trúng thưởng chỗ nào thế?

Uyển Uyển lập tức chỉ vào con số 4 bên trong con bốn mươi lăm con số.

"Đây không phải sao?" Uyển Uyển nghi hoặc hỏi.

"Đây đương nhiên là không phải, nếu bên này xuất hiện con số như vậy, phía sau có bốn...." Hà Tứ Hải ngồi xổm xuống kiên nhẫn giải thích.

Uyển Uyển nghe vậy thì gật đầu liên tục, cũng không biết là thật sự hiểu hay là giả vờ hiểu.

"Tiếp tục cạo đi, cạo sạch hết luôn." Hà Tứ Hải đứng lên rồi nói.

Uyển Uyển nghe vậy, lập tức nằm nhoài trên vách quầy hàng cố gắng cạo.

"Ai ~" Uyển Uyển thở dài, trên gương mặt nhỏ nhắn đầy mặt thất vọng.

"Không có bốn." Nàng nói.

"Có đúng không? Để anh tới xem một chút." Hà Tứ Hải đưa tay cầm lấy thẻ cào của nàng.

Nhìn lướt qua, trong khu vực tiền thưởng cũng không có bốn mươi.

"Ồ, đây không phải trúng rồi sao? Trúng được sáu mươi."

Lưu Vãn Chiếu vừa mới duỗi cổ lại đây cũng nhìn thấy con số trúng thưởng phía trên.

"Ha ha, đúng thật là vậy." Hà Tứ Hải cũng vui vẻ cười nói.

Tiền thưởng vé xổ số đều là số chẵn, trong đó sáu mươi xếp ở vị trí thứ ba.

"Sáu mươi là rất nhiều sao?" Uyển Uyển tò mò hỏi.

"Hừm, là gấp đôi ba mươi, hai lần ba mươi chính là sáu mươi." Lưu Vãn Chiếu vừa giải thích cho nàng vừa nhìn về phía Huyên Huyên.

Huyên Huyên: o( ̄ヘ ̄o#)

"Ba ba, ba ba con trúng thưởng rồi, trúng thưởng thật lớn nha." Đúng lúc này, Đào Tử ở bên cạnh lớn tiếng nói.

"Có đúng không? Làm sao con biết con trúng rồi?" Hà Tứ Hải cũng không để ý lắm.

"Ba nhìn, nơi này có bốn, phía sau còn có rất nhiều 0 đây." Đào Tử chỉ vào khu vực tiền thưởng, hưng phấn nói.

"Như vậy cũng không đại biểu là con trúng rồi, con nhìn xem chỗ của ba cũng có." Hà Tứ Hải cầm lấy tấm thẻ cào mà hắn vừa cạo, trong khu vực tiền thưởng cũng có 400 ngàn.

"(⊙o⊙)..." Đào Tử có chút thất vọng.

Nàng cúi đầu nhìn về phía vé sổ số trên tay, mình không trúng thưởng lớn rồi...

"Để ba tới xem một chút, xem có giải thưởng nào khác bên trong hay không." Hà Tứ Hải đưa tay cầm lấy vé sổ số trên tay nàng.

Sau đó hắn lập tức sửng sốt.

Con số trúng thưởng là 32, mà con số thứ nhất ở hàng thứ nhất khu phần thưởng chính là 32, Đào Tử thậm chí còn chưa cào phía dưới cũng đã trúng được 400 ngàn.

"Làm sao thế" Lưu Vãn Chiếu thấy Hà Tứ Hải sững sờ thì ngó đầu tới nhìn một chút, sau đó nàng cũng sửng sốt rồi.

"Thật... Thật sự trúng rồi?" Nàng kinh ngạc hỏi.

"Nếu như, em và anh đều không nhìn lầm thì đúng là như vậy." Hà Tứ Hải nói.

"Đây là 60 tệ của các người, các người có còn nữa hay không? Nếu không thì lại mua vài tờ nữa thử xem?"

Đúng lúc này, nhân viên xổ số đưa 60 tệ đến cho Uyển Uyển.

"Cái này có thể đổi tặng phẩm không?" Hà Tứ Hải giơ vé xổ số trên tay lên rồi.

"Đương nhiên..."

Sau đó nàng cứng họng rồi, bởi vì nàng liếc mắt đã nhìn thấy con số trúng thưởng, vẫn đúng là trúng được giải thưởng lớn.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment